Bị Ép Kế Thừa Lão Bà

Chương 152: Đây là vợ tôi.




Sau khi kết thúc vòng sơ tuyển, vẫn còn phải quay vlog. Cố Ỷ và Khương Tố Ngôn sống cùng nhau, lại đến từ cùng một nơi, đương nhiên là sẽ quay chung. Người đại diện của hai người — Thang Kiệt sắp xếp cho họ một thiết lập thân phận: hai chị em thân thiết tốt nghiệp cùng một trường đại học, vì một cơ duyên bất ngờ mà cùng nhau mơ ước trở thành thần tượng.

 

"Cơ duyên bất ngờ là gì?"

 

"Khương Tố Ngôn phát hiện ra mình nhảy rất giỏi, còn em thì..."

 

Thang Kiệt ngừng lại một chút. Anh ta nhớ đến lời nhân viên sản xuất từng kể Cố Ỷ khai tài năng là cận chiến tay không, mà anh cũng đã từng nghe Cố Ỷ hát rồi... quả thật là khó mà lọt tai. Anh ta lưỡng lự một lúc, cuối cùng gạch bỏ dòng đó và viết lại: "Vì tình bạn, em đã kiên quyết theo cô ấy cùng đến Hải thị."

 

"Tên giả 'Cốc Kỳ' và 'Khương Ngôn' cũng không có vấn đề gì, tuy không quá hay, nhưng không trùng với tiền bối nào và cũng dễ nhớ."

 

Thang Kiệt nhấn mạnh: "Khương Tố Ngôn phải thể hiện niềm đam mê của mình với vũ đạo trong vlog. Còn Cố Ỷ, em chỉ cần thể hiện rõ hai người thân thiết thế nào là được. Hình tượng kiểu 'hoa tỷ muội' như vậy rất thu hút. Em vì giấc mơ của cô ấy mà đến đây, nhưng nếu đến vòng loại mà phải chọn một trong hai, em sẽ chọn thế nào? Đây là điều khán giả rất quan tâm."

 

Cố Ỷ cũng thấy điều này có lý, vấn đề duy nhất là, phải khiến khán giả tin rằng hai người là bạn bè chứ không phải người yêu mới là điểm khó.

 

Cuối cùng vlog quay ra, quả thực lại giống y như... bách hợp nở hoa.

 

Trong đoạn video, Cố Ỷ cảm thấy mình y như một tên não tàn vì tình yêu, kiểu vì tình yêu đơn phương mà bất chấp tất cả, một lòng một dạ hy sinh, không oán không hối.

 

"Cái thiết lập này..."

 

"Không giống với phu quân." Khương Tố Ngôn đánh giá. Cố Ỷ nhìn nàng, lúc này mới chợt nhớ ra: "Chị đã nhảy cho ban giám khảo xem rồi mà vẫn chưa nhảy cho em xem đấy nhé!"

 

Tài nghệ làm nũng la khóc lăn lộn om sòm của Cố Ỷ cũng chẳng vừa, sau một hồi làm nũng mè nheo, cuối cùng Khương Tố Ngôn cũng đồng ý nhảy cho cô xem. Dù sao trước đây cũng từng hứa rồi, giờ là lúc thực hiện lời hứa ấy.

 

Khương Tố Ngôn nhẹ nhàng đáp xuống mặt sàn trống, dùng dải lụa đỏ hất mấy cái ghế xung quanh ra xa.

 

Phòng khách sạn thì chẳng rộng rãi gì, Khương Tố Ngôn không thể thi triển đầy đủ, chỉ có thể múa vài động tác hạn chế. Thế nhưng từ nhỏ nàng đã thông thạo cầm kỳ thư họa, cả múa cũng thuộc hạng nhất. Khương Tố Ngôn xoay người bay lượn, dải lụa đỏ tung bay, khiến Cố Ỷ cảm nhận được thế nào là "đãi ngộ đế vương".

 

Khi dải lụa của Khương Tố Ngôn lướt qua trước mặt Cố Ỷ, cô liền như một lão háo sắc, giơ tay ra kéo lấy dải lụa của người ta. Dải lụa rơi xuống đất, tay áo phất lên, che đi nửa gương mặt. Trong khoảnh khắc ấy, đầu óc Cố Ỷ chỉ có một suy nghĩ: "Ôm đàn che nửa, mặt hoa thẫn thờ."

 

*Thơ Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị. Ý miêu tả người phụ nữ đẹp.

 

Ngay giây phút đó, cô suýt thì đưa tay lên lau nước miếng, cuối cùng thì cô đã hiểu vì sao các chị em trên mạng cứ hay gọi người ta là "vợ ơi" khi xem clip rồi. Cảm giác đó chính là: Chị ơi, em có thể!

 

Và quả thực Cố Ỷ rất có thể!

 

Cô kéo vợ mình lên giường, sau đó... cuốn vào chăn rồi lăn giường.

 

Sáng hôm sau, Khương Tố Ngôn dậy sớm, tinh thần sảng khoái. Còn Cố Ỷ thì vì tối qua quá "lao lực", tinh thần hơi uể oải.

 

Cổ nhân nói không sai: nữ quỷ đều sẽ hút tinh khí của người ta!

 

Hai người kéo vali, đứng trước cửa khách sạn đợi Thang Kiệt. Lúc này Cố Ỷ mới biết, sau đó họ sẽ chuyển sang ký túc xá ở, khách sạn đã đặt trước có thể trả phòng luôn trong hôm nay.

 

Lại tiết kiệm được một khoản tiền.

 

Khi Thang Kiệt đến đón Cố Ỷ và Khương Tố Ngôn thì liền thấy hai người trạng thái hoàn toàn trái ngược. Anh ta liền chỉ đích danh phê bình Cố Ỷ: "Em làm sao vậy? Hôm nay là ngày quay tập đầu tiên rồi đấy, sao lại biến mình thành ra thế này? Tối qua sao không ngủ sớm cho tử tế vào? Nhìn xem Khương Tố Ngôn người ta kìa, tinh thần phơi phới, còn em thì ủ rũ rã rời, trông có ra gì không!"

 

Khóe miệng Cố Ỷ co giật. Cô cũng đâu muốn mình trông héo úa thế này đâu...

 

Cố Ỷ vỗ vỗ mặt, hất tóc lên, hùng hồn nói: "Không sao! Em nhất định sẽ khiến cả trường quay chấn động vì nhan sắc của mình!"

 

Cô lại quên mất, sáng nay vội quá nên mặc đúng bộ đồ thoải mái nhất của mình ra đường.

 

Trời đã vào thu đông, Cố Ỷ mặc một chiếc hoodie trắng lót lông, khoác bên ngoài một chiếc áo gile, bên dưới là quần legging lót nỉ, khoác thêm quần short jeans và đi giày thể thao, một kiểu ăn mặc đặc biệt dành cho vận động.

 

Thanh niên mặc thế này đương nhiên không xấu, huống chi còn có chiều cao và gương mặt của Cố Ỷ chống lưng, nhìn sao cũng đẹp. Vấn đề là... những người khác toàn là mặc đồ thiết kế cao cấp, đi lại như đang trình diễn thời trang, thế là Cố Ỷ ngay lập tức bị so ra mà lép vế. Nhưng giờ quay lại thay đồ cũng không kịp. Thang Kiệt nghĩ một hồi, dù sao hai người này cũng có "hậu trường mạnh", đến đây chỉ cần có mặt, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến suất debut sau cùng, thôi thì... cứ thế đi.

 

Thang Kiệt lái xe, đưa một người một quỷ đến địa điểm ghi hình. Trên đường đi, anh ta dặn dò không ngừng: dù có nổi hay không cũng không sao, tuyệt đối không được làm mất mặt công ty ROX của họ!

 

Chạy không bao lâu đã tới nơi. Cố Ỷ kéo vali xuống xe, Khương Tố Ngôn cũng kéo vali đứng bên cạnh cô. Vừa bước xuống thì đã có camera lia tới quay họ. Là một nữ quỷ, Khương Tố Ngôn chưa từng thấy mấy thứ này bao giờ, theo phản xạ liền dịch lại gần Cố Ỷ một chút.

 

Cố Ỷ chưa kịp phản ứng đã theo bản năng chắn trước mặt Khương Tố Ngôn. Đến khi thấy ống kính máy quay, cô mới kéo tay Khương Tố Ngôn, bảo cùng mình nhìn vào camera và cười tươi.

 

Cố Ỷ ghé tai Khương Tố Ngôn trêu ghẹo: "Hồi trước chị tò mò dữ lắm mà? Giờ thấy máy quay lại sợ à?"

 

Quả thật Khương Tố Ngôn hơi sợ. Dù camera không đến mức vạch trần việc nàng là một con quỷ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy cơ thể nàng hơi cứng, khuôn mặt cũng có vẻ giả. Khương Tố Ngôn không sợ camera, nàng là sợ bị phát hiện thân phận, đến lúc đó không thể nào đứng bên cạnh Cố Ỷ một cách quang minh chính đại nữa.

 

Để không bị người ta nghi ngờ, Khương Tố Ngôn tăng thêm hồn lực, cố gắng khiến mình trông giống người thường hơn.

 

Cố Ỷ không biết những điều này, cứ tưởng Khương Tố Ngôn thật sự nhát gan. Cô bèn quay về phía máy quay nói: "Phải vào theo thứ tự à? Vậy thì không khách sáo nhé, tôi vào trước!"

 

Nhân viên bước đến gắn micro cho Cố Ỷ. Cô quay sang Khương Tố Ngôn, đưa ngón trỏ và ngón giữa tay trái ra, làm động tác "người que bước đi", rồi là người đầu tiên bước vào khu ghi hình.

 

Vừa bước qua cánh cửa kính trong suốt, Cố Ỷ liền nhìn thấy người dẫn chương trình lần này. Mặt anh ta khá quen, hình như từng là ca sĩ nổi đình nổi đám một thời. Anh ta mỉm cười với Cố Ỷ, hỏi han đôi chút rồi phỏng vấn ngắn: "Bạn muốn trở thành hát chính (vocal) hay nhảy chính (main dancer)?"

 

Cố Ỷ nghĩ, Khương Tố Ngôn chắc chắn chọn nhảy chính rồi, nên cô chẳng do dự gì, cũng chọn luôn nhảy chính.

 

Người dẫn chương trình đưa cô một tấm thẻ, bảo cô đến căn phòng bên phải.

 

Cố Ỷ mỉm cười trước ống kính. Cô rất giỏi trong việc nhận ra camera đang quay mình, luôn có thể nhanh chóng xác định được vị trí của nó, sau đó liền nở một nụ cười hoàn hảo.

 

Cô là kiểu người sinh ra để đứng dưới ánh đèn sân khấu, từng cử chỉ, hành động trước ống kính đều không có gì để bắt bẻ, và cô hoàn toàn thể hiện đúng hình tượng mà Thang Kiệt định vị: vì tình bạn mà không ngại dấn thân, kiểu chị gái hào sảng và thân thiện.

 

Trời biết cái hình tượng này khác xa với con người thật của Cố Ỷ cỡ nào, nhưng trước ống kính, cô vẫn diễn ra được kiểu tính cách đó.

 

Có lẽ đây chính là kiểu nhân cách "thuộc về sân khấu".

 

Sau khi bước vào phòng, Cố Ỷ thấy đã có rất nhiều cô gái ở trong. Khi cô bước vào, lập tức có một cô gái chân dài, siêu thân thiện chạy lại: "Wow, đội nhảy của tụi mình lại có thêm một nhan sắc gánh team rồi! Tụi mình thấy áp lực quá luôn á~"

 

...Giỏi ghê.

 

Nếu nói về diễn xuất, Cố Ỷ không sợ ai. Cô nở một nụ cười kiểu "thánh xã giao": "Vậy chờ lát nữa có khi cậu lại áp lực hơn nữa đấy. Người đẹp hơn tôi vẫn còn ở phía sau cơ."

 

Mặt cô nàng thân thiện hơi cứng đờ lại một chút, nhưng vẫn rất nhanh lấy lại nụ cười rạng rỡ: "Cậu đã xinh thế này rồi, còn có ai xinh hơn nữa cơ á? Tôi không tin đâu nha~"

 

Cố Ỷ hiểu rồi: cô và người này... đụng trùng hình tượng rồi.

 

Đều là kiểu mỹ nhân rạng rỡ hào sảng, mà nếu không thắng nổi về nhan sắc thì chỉ còn cách đấu xem ai xã giao giỏi hơn. Mà ở khoản này, Cố Ỷ cũng chẳng kém cạnh gì.

 

Dù trong lòng cô luôn tự nhận mình là đại mỹ nhân số một, nhưng Khương Tố Ngôn là vợ cô cũng không hề thua kém. Huống hồ bây giờ là lúc thi đấu ai "hào sảng" hơn, Cố Ỷ lại nở một nụ cười rạng rỡ hơn nữa: "Trên người còn có người, trên trời còn có trời mà, cậu cũng xinh lắm luôn đó~"

 

Hai người họ vừa cười xã giao một lúc, Cố Ỷ liền tìm một chỗ ngồi xuống. Chưa được bao lâu thì cửa phòng bị đẩy ra, Khương Tố Ngôn bước vào. Cô nàng thân thiện lại muốn đến bắt chuyện, nhưng đứng trước một mỹ nhân băng giá, khả năng thân thiện của cô hoàn toàn không có tác dụng. Lời chào hỏi bị lơ luôn, Khương Tố Ngôn chỉ lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Cố Ỷ.

 

Hai người ngồi rất gần nhau, Cố Ỷ không nhịn được hỏi nhỏ: "Cô ấy hỏi chị cái gì thế?"

 

Hai người ghé sát nhau thì thầm một hồi, cô gái thân thiện lại chạy tới. Cô nhìn ra được hai người đẹp này chắc chắn sẽ có đất diễn nên chạy tới ké sóng.

 

"Wow, mỹ nhân phong cách cổ phong nha~ Cậu thích Hán phục đến thế sao?"

 

Khương Tố Ngôn ngẩng mắt nhìn cô ta một cái, không đáp.

 

Cố Ỷ biết, nếu đoạn này phát sóng thì rất dễ bị ghét vì Khương Tố Ngôn quá "mặt lạnh". Nhưng Khương Tố Ngôn vốn không phải kiểu người để tâm mấy chuyện đó. Hơn nữa hình tượng của nàng là mỹ nhân lạnh lùng ít nói, nên nếu chiếu ra, chắc chắn sẽ có dòng chữ nhỏ chạy trên màn hình: "Vô tình va phải núi băng."

 

Tổ sản xuất cũng không dám tùy tiện cắt dựng cảnh của bọn họ, dù sao phía sau họ... là cảnh sát.

 

Cố Ỷ liếc quanh một vòng nhưng không thấy An Tuyết. Không biết là cô ta chưa đến hay là không chọn nhóm nhảy.

 

Thấy Khương Tố Ngôn không phản hồi mình, cô gái thân thiện hơi ngượng, nhưng vẫn nhanh chóng chuyển hướng, lấy Cố Ỷ làm điểm đột phá: "Hai người quen nhau từ trước à? Nhìn thân thiết ghê luôn á~"

 

Cố Ỷ biết Khương Tố Ngôn rất thích thể hiện sự thân mật trước mặt người khác, thế là cô duỗi tay vòng qua eo Khương Tố Ngôn, kéo người kia vào lòng. Động tác đó, đúng kiểu ngọt chết người.

 

Cố Ỷ cười rực rỡ: "Rất thân đấy, dù sao thì... đây là vợ tôi mà~"

 

Khương Tố Ngôn ngoan vô cùng. Khi Cố Ỷ đưa tay qua ôm, eo nàng liền mềm ra một chút, rất dễ dàng ngả vào lòng đối phương. Khi ngả vào, Khương Tố Ngôn còn đưa tay chống nhẹ để giữ thăng bằng, hơi cúi người xuống. Hai người dính sát vào nhau như chẳng có ai xung quanh, khiến cô nàng thân thiện phải thầm cảm thán: Công ty quản lý của hai người này đúng là biết làm trò!

 

Cố Ỷ chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được: sau này khi chương trình phát sóng, sẽ có vô số người trên bình luận tranh giành "vợ" với cô.

 

Đối với mọi người thì là mỹ nhân băng giá, nhưng với riêng mình lại là người ngoan ngoãn mềm mại như mèo, ai mà không mê chứ?

 

Cút hết đi! Mấy người chỉ là bách hợp giả vờ thôi! Ở đó mà nói nói, tôi đây mới là thật sự đấy nhé!

 

Trong lòng Cố Ỷ căm hờn nghĩ đến.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận