Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 266.




Tử Ngọc đề xuất ý kiến của mình: "Hay là làm cho Đại Bảo và Nhị Bảo mỗi đứa một chiếc mặt nạ da người?"

Mạnh Lâm Thanh tay nghề giỏi như vậy, hơn nữa mặt nạ da người cũng không ảnh hưởng gì đến sự phát triển của bọn trẻ, đây không phải là một cách tồi.

Nhưng Mạnh Lâm Thanh không cần suy nghĩ mà từ chối ngay.

Làm mặt nạ da người với nàng không khó, nhưng nếu làm vậy vào lúc này thì chẳng phải lại giống như tự thú sao?

“Không kịp đâu.” Nhất Nhất đang vùi đầu ăn nói một câu, rồi tiếp tục ăn.

Mạnh Lâm Thanh giải thích với mọi người: “Hắn đã từng gặp Đại Bảo và Nhị Bảo rồi, nếu đột ngột thay đổi diện mạo của chúng, thì lại càng làm cho hắn chú ý hơn.”

Ba người im lặng, đúng vậy, họ đã bỏ lỡ cơ hội từ ban đầu.

“Vậy giờ chúng ta không thể làm gì được sao?” Tử Ngọc không cam lòng hỏi.

Mạnh Lâm Thanh gật đầu, có vẻ như đúng là vậy.

“Không sao đâu, các người không cần lo lắng, cứ làm những gì cần làm.” Mạnh Lâm Thanh an ủi mọi người.

Cho dù Sở Nam Phong thực sự nhận ra Đại Bảo và Nhị Bảo giống hắn, chỉ cần Mạnh Lâm Thanh cứ khăng khăng nói rằng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên, thì hắn cũng không thể làm gì.

Tất nhiên, nếu hắn không phát hiện, cũng không ai lắm miệng nhắc nhở hắn, thì đó là tốt nhất.

Phía bên kia, Sở Nam Phong trở về cung.

Dù không thể ở lại ăn bữa tối, có chút tiếc nuối, nhưng tâm trạng của Sở Nam Phong vẫn rất tốt.

Thấy vậy, Trương Đức Thuận vội sai Ngự thiện phòng chuẩn bị nhiều món ngon mang đến, vì tâm trạng vui vẻ, Sở Nam Phong tối nay còn ăn thêm một chút.

Tối nằm trên long sàng, đầu óc Sở Nam Phong vẫn hồi tưởng lại cảm giác khi bế Tam Bảo.

Thơm thơm, mềm mại, lại đáng yêu, đôi mắt to tròn nhìn mình, khiến hắn chỉ muốn cho cô bé tất cả mọi thứ trên đời.

Nếu như hắn có thể có một nữ nhi ngoan ngoãn, đáng yêu như vậy thì tốt biết bao?

Sở Nam Phong không kiềm được mà bắt đầu tưởng tượng, có một tiểu tử mềm mịn trắng trẻo như Tam Bảo, đi đến đâu cũng được người ta yêu quý, tốt nhất là giống hệt như Tam Bảo.

Không đúng, hắn dù sao cũng là một đế vương, ít nhất phải có một người con trai để thừa kế ngôi vị, sau này còn bảo vệ nữ nhi của hắn.

Ừ, vậy vẫn cần có một người con trai.

Nghĩ vậy thì một trai một gái chẳng phải là hoàn hảo sao, còn có thể tạo thành chữ "Hảo" (tốt)!

Nhưng mà chuyện sinh hài tử, nói sao thì không phải cứ muốn là được, thế mà Bạch Tử Ngọc vị tiểu đại phu kia lại sinh được một lần những ba đứa…

Ánh mắt Sở Nam Phong đột nhiên sáng lên, hắn bật dậy từ trên giường.

Theo lý thuyết, nếu trong gia tộc có tiền lệ sinh đôi hoặc sinh ba, thì khả năng những thế hệ sau của gia tộc đó có thể sẽ xảy ra điều tương tự.

Vậy nếu Bạch Tử Ngọc và hắn ở bên nhau, sau đó họ sinh hài tử, chẳng phải cũng có thể ít nhất là sinh đôi sao?

Không tồi không tồi, Bạch Tử Ngọc đã đẹp, hắn cũng tuấn tú, dù thế nào thì cũng đẹp hơn người phu quân đã c.h.ế.t của nàng, vậy nên hài tử của họ sau này...

Sở Nam Phong bắt đầu chìm vào giấc mộng, nghĩ rằng với nhan sắc của hai người, sau này đứa trẻ sinh ra chắc chắn còn đẹp hơn nữa!

Không còn cách nào khác, vì cả hai đều rất đẹp mà.

Càng nghĩ càng thấy tuyệt, hắn thậm chí âm thầm lên kế hoạch trong đầu, nếu sinh nữ nhi sẽ đặt tên gì, nếu sinh nhi tử sẽ đặt tên gì, sau này phải chuẩn bị cho chúng những món đồ nhỏ gì...

Nghĩ một hồi, thật không có điểm dừng, Sở Nam Phong cảm thấy có rất nhiều điều cần phải cân nhắc.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận