Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 273.




Có thể ngồi trên ngôi vị hoàng đế, những thứ nên học chắc chắn Sở Nam Phong đều được học qua rồi.

"Hoàng nhi, ngươi phải nhanh lên, mẫu hậu rất mong được bế cháu đấy!" Thái hậu buông một câu như vậy, không muốn nói thêm nữa, đứng dậy rời đi.

Sở Nam Phong đau đầu, nhanh lên ư?

Là hắn không muốn sao?

Hắn cầu còn không được, mong sớm có kết quả, nhưng khoảng thời gian này hắn liên tục xuất hiện ở Bình An y quán, tuy đã để lại ấn tượng nhưng dường như vẫn không có tiến triển nào đáng kể.

“Xin mẫu hậu yên tâm, nhi thần nhất định sẽ cố gắng, người cứ chờ ôm cháu đi!” Giọng của Sở Nam Phong vang lên phía sau Thái hậu.

Bà cũng nghe vậy mà thôi, hiện giờ nghe có vẻ rất tự tin, nhưng lại chẳng dùng thủ đoạn gì cả, ai mà biết sẽ kéo dài đến khi nào?

Dù sao, chuyện được ôm cháu đã có hy vọng, Thái hậu cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khi Thái hậu rời đi, Sở Nam Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi nằm phịch xuống ghế mềm, đầu óc thả lỏng suy nghĩ tiếp tục về chuyện của Bạch Tử Ngọc.

Hắn còn có thể làm gì đây?

Ý định theo đuổi đã được thể hiện rất rõ ràng rồi, câu "thích Bạch đại phu" này, nếu không nói ba lần thì cũng ít nhất là hai lần, nhưng thái độ của Bạch Tử Ngọc...

Sở Nam Phong rất phiền lòng, rốt cuộc Bạch Tử Ngọc thích kiểu nam nhân nào?

Hắn thậm chí không ngại đi tìm hiểu về phu quân trước đã mất của nàng, mong tìm ra những điểm tốt của đối phương, nhưng quan trọng là hắn chẳng thể tra ra chút tin tức nào về puh quân trước ấy!

Muốn học hỏi mà cũng không được.

Khoảng thời gian này hắn liên tục xuất hiện ở Bình An y quán, Bạch Tử Ngọc dường như đã mặc nhiên chấp nhận sự có mặt của hắn. Nhưng về thái độ Sở Nam Phong rất rõ ràng, nàng vẫn giữ thái độ hờ hững, không lạnh không nóng với hắn.

Sự chấp nhận đó không phải là sự thừa nhận, mà chỉ là lười không muốn truy cứu.

Tóm lại, nàng không coi việc hắn theo đuổi là chuyện quan trọng, lựa chọn cách "xử lý lạnh".

"Bạch Tử Ngọc, nàng muốn trẫm phải làm sao đây?" Sở Nam Phong lẩm bẩm, nằm dựa trên ghế, nhắm mắt lại, cảm thấy đau đầu vô cùng.

Nếu có ai đó có thể giúp hắn nghĩ ra cách để "chinh phục" Bạch Tử Ngọc thì thật tốt.

Nhưng vấn đề là loại chuyện này, chẳng ai có thể giúp hắn được.

"Ôi..."

Tiếng thở dài vang lên trong điện.

Sau khi dùng xong bữa trưa, Thanh Long bất ngờ xuất hiện.

Nói ra, đây là lúc Thanh Long cần báo cáo tình hình gần đây, Sở Nam Phong lơ đãng lắng nghe, thỉnh thoảng dặn dò đôi câu, giao vài nhiệm vụ mới.

Mỗi nhiệm vụ đều được Thanh Long sắp xếp theo mức độ quan trọng.

Sau khi báo cáo xong chuyện chính sự, những thông tin linh tinh khác cũng được hắn trình lên chủ tử.

"Đúng rồi, chủ tử, khoảng thời gian này Thái hậu cũng không nhàn rỗi." Thanh Long nói. Hắn đã tra ra việc này từ lâu, trước đó nghĩ không quan trọng nên không báo cáo.

Hôm nay việc không nhiều, hắn nghĩ vẫn nên nhắc đến.

"Ồ? Bà ấy làm gì?"

Sở Nam Phong thực ra không quá để tâm, dù gì hôm nay hắn đã nói chuyện xong với Thái hậu, bà ấy không nên can thiệp vào việc tuyển tú nữa.

"Thái hậu gần đây luôn phái người tìm kiếm những nữ nhân có ngoại hình giống phế hậu, dường như... định đưa họ vào hậu cung của ngài." Thanh Long phân tích.

"Gì cơ?" Sở Nam Phong bật cười.

Nhưng nghĩ lại, chiêu này đúng là rất hợp phong cách của Thái hậu.

Hơn nữa trước đây Thái hậu thực sự nghĩ rằng hắn còn vương vấn với phế hậu.

Chỉ là bây giờ có lẽ không còn như vậy nữa, hắn đã nói rõ ràng rồi, Thái hậu không nên vô cớ gây chuyện thêm.

"Giờ tình hình thế nào, thật sự đã tìm thấy người giống như vậy à?"


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận