Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 280.




Cho dù có ngu ngốc đến đâu, quan tài của Phế hậu bất thường, đồ tùy táng biến mất, loại chuyện này bọn họ cũng không có gan dám giấu giếm.

"Bên ngoài hoàn toàn không nhìn ra được." Bạch Hổ lắc đầu.

Để đề phòng những kẻ canh giữ Hoàng lăng giám sát tự đạo, cho nên khi tuần tra bọn họ chỉ đi loanh quanh bên ngoài, không thể tiếp cận được bên trong.

Do vẫn luôn không có ai đi vào kiểm tra, cho nên vẫn luôn không bị phát hiện.

Nếu hôm nay Sở Nam Phong không nhất thời nổi hứng sai Bạch Hổ đi dò xét, chuyện này nói không chừng phải đợi đến khi có người trong Hoàng thất c.h.ế.t đi phải vào Hoàng lăng, lúc đó mới bị phát hiện.

Nghe Bạch Hổ phân tích, những sơ hở trong chuyện này tất nhiên cần phải đi giải quyết, nhưng Sở Nam Phong tạm thời không có tâm trạng đó.

Gương mặt hắn còn đen hơn cả đáy nồi, ánh mắt âm trầm đáng sợ.

"Chủ tử?"

Bạch Hổ thăm dò, cảm thấy sắc mặt chủ tử có vẻ không đúng lắm.

"Không sao, ngươi lui xuống trước đi." Sở Nam Phong nói, hiện tại hắn cần ở một mình.

Tuy rằng đã xác định được Bạch Tử Ngọc chính là Mạnh Lâm Thanh, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện cần phải suy nghĩ cho rõ ràng, quan trọng hơn là hắn không biết nên đối mặt với nội tâm của mình như thế nào.

Biết được sự thật, không có nghĩa là có thể chấp nhận sự thật.

"Vâng." Bạch Hổ nhìn thêm một cái, cuối cùng vẫn lui xuống.

Trà của Sở Nam Phong đã sớm nguội ngắt, hắn vẫn uống một hơi cạn sạch.

Nước trà lạnh lẽo từ miệng đi vào dạ dày, giống như cũng tưới lạnh cả trái tim hắn.

Tất cả mọi chuyện, đến lúc này, rốt cuộc hắn cũng đã hiểu rõ hết thảy.

Bạch Tử Ngọc chính là Mạnh Lâm Thanh.

Cho nên lúc trước, khi hắn với thân phận Hoàng thượng xuất hiện ở Bình An y quán, vì sao Bạch Tử Ngọc lại ngây người ra như vậy, chẳng phải đáp án đã rõ ràng rồi sao?

Một "người chết", lại lần nữa nhìn thấy hắn, sao có thể không kinh ngạc?

Không, có lẽ lúc đó nàng không phải kinh ngạc, mà là lo lắng thân phận bị vạch trần, dù sao trước đó hắn đã từng gặp nàng với thân phận người bệnh.

Còn có một chuyện, hắn đã cho người điều tra hộ tịch của Bạch Tử Ngọc.

Trên danh nghĩa, Bạch Tử Ngọc là con riêng của đại ca Bạch Y Nhu - chính thất của Thừa tướng Mạnh Nguyệt Sinh, chẳng lẽ hắn bị mất trí rồi sao, Bạch Tử Ngọc là nữ nhi sao có thể có hộ tịch của nam nhân, chuyện này vốn đã không bình thường!

Sao hắn lại không chút nghi ngờ nào chứ?

Bạch Y Nhu chính là mẫu thân của Mạnh Lâm Thanh, đã là mẫu thân vậy rõ ràng là Mạnh Lâm Thanh sau khi ra khỏi Hoàng lăng đã tìm Bạch Y Nhu giúp đỡ, lúc này mới có được thân phận Bạch Tử Ngọc.

Được lắm, còn cố tình làm giả thân phận để lừa gạt hắn, ở ngay trong Hoàng thành, ngay dưới mí mắt hắn mà giở trò như vậy?

Không chỉ như thế, còn có thời gian Bình An y quán xuất hiện.

Tính ra không lâu sau khi Mạnh Lâm Thanh qua đời, Bình An y quán liền đột nhiên xuất hiện, từ những tin tức hắn có được, hai chuyện này trước sau cách nhau khoảng... một tháng?

Đúng vậy, chính là một tháng!

Vì sao lại là một tháng?

Sở Nam Phong đi đi lại lại, gỡ từng sợi tơ rối, rồi dần dần xâu chuỗi thành một dòng thời gian hoàn chỉnh.

Một tháng, một tháng?

Đầu óc Sở Nam Phong lóe sáng, đột nhiên hiểu ra vì sao lại là một tháng, sản phụ ở cữ chẳng phải là một tháng sao!

Không sai, xem ra là Mạnh Lâm Thanh sau khi giả c.h.ế.t rời khỏi Hoàng cung, lại trốn ra khỏi Hoàng lăng. Lúc đó vừa hay sinh con, ở cữ một tháng, trong khoảng thời gian đó vừa làm giả thân phận vừa lo liệu mở y quán.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận