Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 287.




Điểm này, ngược lại khiến Sở Nam Phong lại càng thêm xem trọng Mạnh Lâm Thanh.

Bởi vậy, Sở Nam Phong không truy hỏi thêm nữa.

Mạnh Lâm Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần qua được ải này, những vấn đề khác đều không thành vấn đề, dễ dàng bịa đặt hơn nhiều.

“Được rồi, nếu ngươi đã trốn thoát, lại còn đang mang thai, vì sao không hồi cung?" Sở Nam Phong hỏi.

Đây mới là mấu chốt của vấn đề.

Dù sao thì tình trạng nguy hiểm lúc sinh nở là không thể giả được, lúc đó nàng thật sự phải sinh, cũng thật sự khó sinh.

Nhưng nếu đã không chết, theo lẽ thường chẳng phải nên hồi cung bẩm báo mọi chuyện hay sao?

“Không hồi cung thì còn có thể vì sao?" Mạnh Lâm Thanh cố tình tỏ ra đáng thương, oán trách: "Chẳng phải là vì trong cung có kẻ muốn hại ta, muốn ta chết, ta vất vả lắm mới bảo toàn được tính mạng chẳng lẽ lại ngu ngốc tự mình dâng mình cho người ta hay sao?”

“Ngươi thử nghĩ xem, lúc đó trong tình cảnh ấy, cho dù ta thật sự có quay về chẳng phải là tự tay đưa thêm một thanh đao cho kẻ muốn hại ta hay sao?”

Sở Nam Phong không nói gì, trong lòng hắn hiểu rõ, nếu thật sự là như vậy quả thật Mạnh Lâm Thanh không dám hồi cung.

“Trong cung có kẻ muốn hại nàng?" Sở Nam Phong cảm thấy kỳ quái, vì sao hắn lại không biết có người nhắm vào Mạnh Lâm Thanh muốn lấy mạng nàng?

“Đúng vậy, chính là có kẻ muốn hại ta!”.

Mạnh Lâm Thanh mỗi câu nói ra, đều nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Sở Nam Phong, không muốn bỏ lỡ bất kỳ một thay đổi nhỏ nào.

Nàng thấy vẻ kinh ngạc của Sở Nam Phong không giống như giả vờ, chứng tỏ hắn không hề biết chuyện, cũng chứng minh kẻ hại nàng không có sự sai khiến của Sở Nam Phong, cho nên lúc này chính là cơ hội tốt nhất để nàng “tẩy trắng” cho bản thân.

Vậy thì không thể bỏ qua.

Dù sao Mạnh Lâm Thanh cũng sợ Sở Nam Phong thật sự nổi giận, đến lúc đó còn muốn tranh ba đứa nhỏ với nàng.

Nàng hiện tại chỉ là một tiểu đại phu, có tư cách gì mà tranh giành với Hoàng thượng?

Cho nên, có thể giảng hòa là tốt nhất.

“Kỳ thực bao gồm cả việc từ lúc ban đầu, ngươi cho rằng ta hạ dược cũng là bị người ta vu oan giá họa." Mạnh Lâm Thanh nói.

Nhắc đến chuyện này, nàng thật sự là không có gì để nói, còn bị người ta đổ oan.

“Cái gì?" Sở Nam Phong ngồi thẳng người.

Nói đến chuyện bị hạ xuân dược, có thể coi là một khúc mắc trong lòng Sở Nam Phong. Mỗi lần nghĩ đến lần đầu tiên của mình lại xảy ra trong tình huống bị hạ dược, trong lòng hắn liền cảm thấy khó chịu vô cùng.

Đây cũng là lý do tại sao về sau, hắn trực tiếp đày Mạnh Lâm Thanh vào lãnh cung.

Thủ đoạn hạ dược, không thể chấp nhận được.

Nếu muốn giải thích rõ ràng chuyện hạ xuân dược, thì nhất định phải nhắc đến một nhân vật linh hồn khác, Chu Linh Nhi.

Chu Linh Nhi là biểu muội của Sở Nam Phong, là cháu gái ruột của Thái hậu.

Vì dung mạo khả ái lại ngây thơ hiểu chuyện, rất có phong thái của tiểu thư khuê các, cho nên rất được Thái hậu yêu thích.

Khi đó, Sở Nam Phong còn là một hoàng tử, đến tuổi lập chính phi.

Sở Nam Phong không có hứng thú gì với chuyện này, nhưng muốn tranh giành ngôi vị trữ quân thì nhất định phải có chính phi mới được, cho nên bản thân hắn không có ý định gì, hoàn toàn giao chuyện này cho Thái hậu xử lý.

Lúc bấy giờ có hai người được chọn làm chính phi, một là Mạnh Lâm Thanh - nữ nhi của thừa tướng Mạnh đại nhân, một người chính là Chu Linh Nhi.

Gia thế nhà mẹ Mạnh Lâm Thanh là thừa tướng phủ, bối cảnh này vô cùng hùng hậu. Nếu nàng trở thành Vương phi của Sở Nam Phong lúc bấy giờ, tuyệt đối là một trợ lực lớn cho hắn.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận