Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 313.




"Đủ rồi, có rất nhiều người hầu hạ." Mạnh Lâm Thanh đáp.

"Ai gia là người từng trải, biết mang thai rất vất vả, ngươi ngày thường cũng đừng tự mình vất vả quá, để đám ma ma chăm sóc hài tử là được rồi." Thái hậu với thân phận người từng trải dặn dò.

"Ta biết." Mạnh Lâm Thanh gật đầu.

Trong lòng nàng lại không đồng ý.

Ném hài tử cho ma ma, bản thân một chút cũng không để tâm?

Được, vậy theo kinh nghiệm của Thái hậu, sau này Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo chẳng phải thành bản sao của Sở Nam Phong, giống hệt hắn tính tình quái gở, Mạnh Lâm Thanh không muốn như vậy đâu.

"Ngươi ấy à, bình thường phải dành nhiều tâm tư vào chuyện phu thê..." Thái hậu ngữ trọng tâm trường nói.

Mạnh Lâm Thanh trong lòng "lộp bộp" một tiếng, xem ra hôm nay triệu kiến nàng, là vì muốn nói chuyện này.

Thái hậu là người thông minh như vậy, sao có thể không nhìn rõ cục diện trước mắt?

Mạnh Lâm Thanh hiện tại, đối với con trai bà đã sớm không còn quan tâm. Một nữ nhân bị bức đến mức phải giả c.h.ế.t xuất cung, vậy tuyệt đối là đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi.

Hôm nay nhìn lại, cũng xác minh suy nghĩ của Thái hậu.

Mạnh Lâm Thanh quả thực không còn là nàng của trước khi bị đánh vào lãnh cung nữa.

Mạnh Lâm Thanh trước kia, căn bản không cần Thái hậu ở đây nhắc nhở chuyện phu thê gì, nàng sẽ cố gắng muốn níu giữ trái tim Sở Nam Phong.

Nhưng Mạnh Lâm Thanh hiện tại, dường như chỉ là vì không muốn kháng chỉ, mới miễn cưỡng tiến cung mà thôi.

Thái hậu dù sao cũng chỉ là một vị mẫu thân, bà nhìn ra tâm tư của Sở Nam Phong, sao có thể không vì nhi tử của mình mà ra sức bày mưu tính kế?

Mạnh Lâm Thanh không tiếp lời Thái hậu, cúi thấp tầm mắt, cũng không biết đang nhìn cái gì.

Thái hậu không giận, tiếp tục lời nói trước đó, nói tiếp.

"Ai gia biết trước kia ngươi đã chịu không ít uất ức, nhưng Hoàng thượng trong lòng cũng biết, những kẻ đáng phạt đều đã bị phạt một lượt, coi như đã thay ngươi xả giận."

"Giữa phu thê, không có gì là không thể vượt qua, huống chi hai ngươi còn có ba hài tử?"

"Ai gia nhìn ra được, trong lòng Hoàng thượng có ngươi."

"Trăm năm tu luyện mới chung thuyền, ngàn năm tu luyện mới chung chăn gối, phu thê hai người..."

Thái hậu nắm lấy tay Mạnh Lâm Thanh, giống như một vị trưởng bối hiền từ, nói rất nhiều lời. Theo bà xem ra, đã là những lời nói thật lòng.

Mạnh Lâm Thanh trên mặt không có phản ứng gì, cũng không phản bác Thái hậu một câu nào, chỉ là nhàn nhạt đáp lại vài câu "Vâng".

Miệng thì đồng ý, nhưng đây chỉ là Mạnh Lâm Thanh đang có lệ mà thôi.

Muốn nàng cùng Sở Nam Phong bàn chuyện phu thê?

Không cần thiết.

Trở về lãnh cung, Mạnh Lâm Thanh vẫn giữ nếp sống như cũ, vẫn cứ đối đãi với Sở Nam Phong như trước.

Cố ý lấy lòng ư? Đó là điều tuyệt đối không thể.

Hiện tại, hai người họ nhiều nhất cũng chỉ có thể coi như là sống chung một nhà. Nếu như có ngày Sở Nam Phong có thể nghĩ thông suốt mà buông tha cho nàng, Mạnh Lâm Thanh phỏng chừng trong lòng có thể sinh ra hai phần cảm kích đối với hắn.

Chuyện Thái hậu khuyên nhủ Mạnh Lâm Thanh, Sở Nam Phong hoàn toàn không hay biết.

Hắn chỉ biết Thái hậu triệu kiến, nhưng đây là chuyện thường tình trong cung, cũng không nghĩ nhiều.

Hôm nay hắn lại đến lãnh cung, liền hỏi nàng.

"Nghe nói sáng nay mẫu hậu triệu kiến nàng, hai người nói chuyện gì vậy?" Sở Nam Phong hỏi.

"Không có gì, chỉ là ban thưởng trường mệnh khóa cho mấy đứa nhỏ thôi." Mạnh Lâm Thanh đáp, nàng không cho rằng lời khuyên nhủ của Thái hậu là do Sở Nam Phong bày mưu đặt kế.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận