Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 10.




Chương 10

Buổi chiều, ekip thông báo sẽ phát hành tập đầu tiên vào ngày mai, hy vọng Hà Thanh Hà và Phó Sâm cung cấp tên tài khoản mạng xã hội để phối hợp quảng bá cùng họ.

Tài khoản của Hà Thanh Hà vẫn để chức danh là CEO của Sáng Tạo Ưu Tháp, chỉ dùng để đăng lại những thông tin liên quan đến công ty. Hà Thanh Hà không thể không biết xấu hổ mà dùng tài khoản công việc để tuyên truyền, cho nên anh đã tạo một tài khoản mới, hiện tại không có một người theo dõi nào.

Phó Sâm thậm chí còn lạ lùng hơn cả Hà Thanh Hà. Hắn chẳng những không có tài khoản cá nhân mà ngay cả tài khoản công ty cũng không có. Công ty của Phó Sâm cũng giống như con người của hắn vậy, kín tiếng và thận trọng, hiếm khi xuất hiện trước công chúng.

Bản thân Phó Sâm cũng cho rằng nhà đầu tư thì không cần quảng cáo.

Sau khi Hà Thanh Hà tạo tài khoản, anh đã bàn bạc việc này với Phó Sâm. Ban đầu vốn nghĩ đây là chuyện đơn giản, chỉ cần làm vài thao tác chắc là Phó Sâm sẽ đồng ý, ai ngờ hắn lại từ chối.

Phó Sâm nói: “Cái gọi là tuyên truyền chẳng qua chỉ là chuyển tiếp bài viết, tương tác với tài khoản chính thức. Trong hợp đồng có một điều khoản là anh không cần làm những việc này.”

“Cả em nữa.” Các điều khoản của hợp đồng tất nhiên sẽ bao gồm Hà Thanh Hà.

Lúc này Hà Thanh Hà mới hiểu ra, chẳng trách ekip lại không tìm Phó Sâm mà trực tiếp đến gặp anh, muốn anh cung cấp hai tài khoản, có vẻ trao đổi với anh thì phần trăm thành công cao hơn.

Tưởng tượng đến cảnh Phó Sâm tương tác tình cảm thắm thiết với tài khoản Weibo của chương trình, Hà Thanh Hà liền nổi hết da gà, thực sự nó không phù hợp với tính cách của Phó Sâm chút nào. Hà Thanh Hà ngẫm nghĩ, hay là anh sẽ tự tạo một tài khoản dưới tên Phó Sâm rồi giúp hắn đăng bài là được.

Nhưng cuối cùng Hà Thanh Hà vẫn không đưa ra đề nghị này.

Anh chỉ liên lạc với Phó Sâm qua điện thoại và ứng dụng liên lạc, không biết Phó Sâm thích truy cập trang web nào, ID thường dùng là gì, có những tài khoản gì, càng không biết tên tài khoản và mật khẩu của hắn.

Việc yêu cầu thay Phó Sâm quản lý các tài khoản mạng xã hội hình như hơi đi quá giới hạn.

Hà Thanh Hà hết cách, đành phải truyền đạt lại ý tứ của Phó Sâm cho ekip chương trình. Bên phía chương trình cũng thật khó xử: “Chúng tôi biết dựa trên hợp đồng, anh và anh Phó không nhất thiết phải hợp tác, nhưng khi tập giới thiệu được phát sóng, chắc chắn lúc đó sẽ tag tên của tất cả mọi người, chỉ thiếu mỗi hai anh, hoặc là chỉ tag một mình anh, như vậy thì rất kì cục, khán giả họ cũng sẽ đặt câu hỏi cho tình huống này.

Những gì ekip chương trình nói cũng có lý. Đây là chương trình thực tế về kết hôn chứ không phải ly hôn, khách mời là cặp đôi nhưng lại chỉ tag một người, hành động như thế sẽ càng thu hút nhiều sự chú ý hơn. Hà Thanh Hà chỉ có thể thương lượng lại với Phó Sâm.

Trời đã sắp tối rồi, qua ngày mai là tập giới thiệu sẽ được phát sóng trên các nền tảng lớn, thế mà họ vẫn còn rối rắm về chuyện tài khoản tuyên truyền.

Hà Thanh Hà lặng lẽ nhìn Phó Sâm, chờ đợi quyết định của hắn, nhưng Phó Sâm lại hỏi: “Suy nghĩ của em thì sao? Em muốn anh làm gì?”

Tim Hà Thanh Hà đập loạn một lát, sau đó mỉm cười: “Em không tiện xen vào chuyện của anh, anh tự quyết định đi.”

Có lẽ việc ekip liên tục quấy rầy đã khiến Phó Sâm bực mình. Ánh mắt hắn còn lạnh hơn bình thường, tròng kính như muốn phủ một tầng sương giá.

Hắn liếc nhìn Hà Thanh Hà rồi nói: “Vậy thì tạo một tài khoản, chỉ dùng để bên kia tag tên trong thời gian chương trình chiếu, sẽ không đăng bất kỳ nội dung nào.”

Phó Sâm đồng ý lùi một bước, Hà Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm, như vậy là tốt lắm rồi.

Hà Thanh Hà lập tức báo cho ekip chương trình, họ cũng chấp nhận, đồng thời nhắc nhở Hà Thanh Hà nhớ đón xem tập đầu tiên.

Sau khi Hà Thanh Hà nói chuyện với nhân viên xong, quay lại thì thấy Phó Sâm vẫn đang nhìn mình. Anh nhếch khóe môi, cười xin lỗi: “Đã làm phiền anh rồi, em đi đây.”

Tuy nói thế nhưng Hà Thanh Hà lại cứ chần chừ mãi. Anh đi từng bước chậm rãi đến cửa thư phòng, cuối cùng vẫn không nhịn được mà quay đầu, ánh mắt hai người lại chạm nhau.

Từ đầu đến cuối Phó Sâm chưa từng dời mắt khỏi Hà Thanh Hà, Hà Thanh Hà đắn đo mãi rồi vẫn nói ra tiếng lòng: “Ngày mai chúng ta cùng nhau xem tập đầu tiên nhé.”

Phó Sâm: “Được.”

Khoé môi Hà Thanh Hà nở một nụ cười, đêm nay anh đã cười rất nhiều, nhưng chỉ có lần này là đôi mắt anh sáng ngời, ý cười lan tỏa theo gợn sóng đong đưa nơi đáy mắt.

*

Phó Sâm chưa bao giờ thất hứa. Dù trưa hôm sau hắn thông báo có việc nên sẽ về trễ và không ăn tối ở nhà, nhưng chắc chắn hắn sẽ có mặt trước khi tập giới thiệu được công chiếu.

Còn 15 phút nữa là đến tám giờ, tuy nhiên Hà Thanh Hà vẫn rất tin tưởng vào uy tín của Phó Sâm.

Đúng lúc này, quản gia thông minh phát ra âm thanh nhắc nhở chủ nhân đã về.

Hà Thanh Hà bước tới phía trước, nhìn thấy Phó Sâm đang được trợ lý hộ tống vào trong. Hà Thanh Hà thường xuyên gặp người trợ lý họ Hoàng này, liền lên tiếng chào hỏi anh ta.

Tiểu Hoàng thấm nhuần tinh túy của ông chủ, trang trọng và nghiêm túc giống như một con robot. Anh ta đưa ông chủ về với vợ ông chủ, xác nhận mọi thứ đều ổn rồi mới nói: “Sếp, ngài Hà, tôi đi trước đây.”

Hà Thanh Hà còn muốn nói thêm vài câu với Tiểu Hoàng, nhưng hắn đã vội vàng bỏ đi, chớp mắt đã biến mất khỏi cửa, khiến Hà Thanh Hà giật mình.

Phó Sâm thấy vẻ mặt bối rối của Hà Thanh Hà liền nói: “Cậu ta vội vã về nhà xem chương trình.”

Hà Thanh Hà: “…”

Có chút ngại ngùng khi khán giả là những người quen, lại còn phơi bày cuộc sống riêng của mình cho người ta xem nữa. Hà Thanh Hà lặng lẽ nhìn Phó Sâm một cái, biểu cảm của người máy chỉ huy không thay đổi, xem ra đối với hắn, việc bị trợ lý nhìn thấy trên tivi là chẳng phải vấn đề gì to tát.

Lòng của Hà Thanh Hà hoàn toàn được trấn an trước sự bình tĩnh của Phó Sâm. Anh cầm lấy quần áo của Phó Sâm rồi cười: “Sắp bắt đầu rồi.”

Phó Sâm gật đầu rồi đi về phía phòng chiếu phim.

Phòng chiếu phim mang đến sự tận hưởng thị giác và thính giác một cách trọn vẹn nhất. Đối với Hà Thanh Hà, việc sắp được nhìn thấy mình trên màn ảnh rộng là một trải nghiệm cực kỳ mới lạ.

Hà Thanh Hà và Phó Sâm ngồi ở hai đầu sô pha. Hà Thanh Hà ngồi thẳng lưng, Phó Sâm thì khoanh chân, một tay đặt trên tay vịn, dùng thái độ xem xét kỹ lưỡng mà nhìn màn hình.

Trước mặt hai người có để một đĩa trái cây và đồ uống, nhưng không ai quan tâm.

được quảng cáo trên nhiều nền tảng lớn, nhưng bản quyền phát sóng lại do một trang web nắm độc quyền. Đúng tám giờ, tập giới thiệu chính thức bắt đầu.

Đầu tiên… xuất hiện quảng cáo.

Hà Thanh Hà im lặng vài giây rồi nói: “Em quên mua gói hội viên.”

Phó Sâm đương nhiên không quan tâm đến những chuyện vặt vãnh này, chỉ hỏi: “Cần đóng tiền à.”

Hà Thanh Hà: “…Không cần, em có rồi.”

Việc phân bổ tài chính của gia đình họ cũng khá kỳ diệu. Phó Sâm mở một tài khoản cho Hà Thanh Hà, định kỳ sẽ chia lợi nhuận cho anh. Phó Sâm cũng chưa bao giờ hỏi đến Hà Thanh Hà đã tiêu số tiền đó vào việc gì.

Giống như ông chủ phát lương cho nhân viên.

Hà Thanh Hà không thèm để ý, anh cũng có tiền riêng nên chưa từng động tới số tiền trong tài khoản đó.

Tất nhiên, Hà Thanh Hà sao lại không có tiền nạp hội viên chứ. Phó Sâm chỉ là thuận miệng hỏi, muốn tìm một lý do để chuyển tiền cho Hà Thanh Hà.

Hai người nói vài lời vô nghĩa với nhau cho đến khi đoạn quảng cáo dài kết thúc, cuối cùng cũng thật sự bắt đầu.

Tập phim đầu tiên được chia thành bốn phần, tương ứng với bốn nhóm khách mời. Hà Thanh Hà và Phó Sâm không phải nhóm mở màn, cũng không rõ mình sẽ ở vị trí thứ mấy.

Hai người ngồi trên sô pha, kiên nhẫn quan sát cuộc sống hàng ngày của những vị khách khác.

Đây là lần đầu tiên Hà Thanh Hà xem chương trình thực tế của Lưu Nhứ. Thành thật mà nói, mặc dù anh tự nhận là bạn tốt của cô, nhưng anh chưa bao giờ chú ý đến sự nghiệp của cô, ngoại trừ lúc Hà Diệp Trúc gây chuyện và Lưu Nhứ đến tố cáo thì Hà Thanh Hà thật sự không biết chút gì về tình hình của Lưu Nhứ trong giới giải trí.

Xét về góc độ này, Lưu Nhứ đã làm rất tốt vai trò nhà sản xuất.

Phần đầu của tập phim mang tới một cảm giác rất bình yên. Hai vị khách trên màn ảnh là hai diễn viên trung niên đã kết hôn được mười năm. Mỗi cảnh được biên tập đều thể hiện sự ăn ý ngầm của họ.

Bọn họ giống như hai người kể chuyện xưa, chia sẻ cuộc sống của mình một cách vụn vặt mà chân thực, ấm áp tự nhiên như dòng nước chảy róc rách, khiến người ta cảm thấy yên bình và thoải mái.

Phải công nhận Lưu Nhứ rất giỏi trong lĩnh vực của mình.

Hai vị diễn viên khách mời này không quá nổi tiếng trong ngành, nhưng họ lại được biết đến là một cặp đôi kiểu mẫu, rất hiếm có được trong showbiz xa hoa. Khán giả có thể không nhớ tên, nhưng sẽ thấy quen mắt vì họ đã đóng nhiều bộ phim truyền hình, để họ xuất hiện đầu tiên có thể mang lại cho khán giả cảm giác thân thuộc.

Hơn nữa, phong cách chung sống của hai người này nhẹ nhàng và điềm tĩnh, khiến khán giả dễ tiếp cận hơn.

Hỗ trợ lẫn nhau lúc khó khăn là thứ làm cảm động lòng người nhất.

Hà Thanh Hà nhìn màn hình, trong đầu phân tích thành quả làm việc của Lưu Nhứ. Phó Sâm ngồi ở đầu bên kia của sô pha, cũng nhìn chằm chằm vào màn hình, không biết đang nghĩ gì.

Nhóm khách mời thứ hai là Quảng Quân, trên màn ảnh rộng trông hắn càng sinh động hơn, khoe ân ái lại vốn là sở trường của cặp này, ngay lập tức tông màu của cốt truyện chuyển sang tươi sáng và sống động.

Hà Thanh Hà vô thức muốn ghi chú lại những chiêu thức tình yêu của Quảng Quân. Anh khẽ nhúc nhích ngón tay, rồi nhớ ra cuốn sổ tay vẫn nằm trong ngăn kéo ở trong phòng, hơn nữa bây giờ Phó Sâm còn đang ngồi bên cạnh.

Anh vội kìm lại sự thôi thúc của bản thân, nhìn thoáng qua Phó Sâm, phát hiện hắn đang nhìn chăm chú vào mái tóc hoa râm như cụ già của Quảng Quân, không biết đang nghĩ gì.

Phó Sâm không quá thích những chuyện khác người.

Hà Thanh Hà không khỏi thay blogger ruột của mình giải thích: “Anh ấy trông có vẻ lập dị, nhưng thật ra là người rất tốt.”

Phó Sâm hỏi: “Em biết hắn sao?”

Hà Thanh Hà ậm ờ: “Vì tính chất công việc ạ.”

Phó Sâm gật đầu rồi nín thinh.

Hai người tiếp tục xem.

Cặp khách mời thứ ba xuất hiện trên màn hình.

Hà Thanh Hà bỗng ngồi thẳng dậy, Phó Sâm đổi chân, nghiêng người sang một tư thế khác.

Người đầu tiên lên sân khấu là Phó Sâm, với cảnh đi bơi về vào buổi sáng, camera lướt qua những giọt nước, áo choàng tắm và cơ bắp của hắn. Sau đó, trên màn hình chuyển sang người đàn ông đã thay âu phục và thắt cà vạt, bộ quần áo chỉnh tề tôn lên bờ vai rộng và đôi chân dài, ngay lập tức phác họa hình ảnh của giới thượng lưu.

Người dẫn chuyện đúng lúc giới thiệu nhân vật: “Phó Sâm, giám đốc điều hành của một công ty.”

Phần giới thiệu công việc này chỉ qua loa đại khái để bảo mật quyền riêng tư.

Hà Thanh Hà nhìn chằm chằm vào màn hình, loại cảm giác này thật kỳ lạ. Phó Sâm trên màn ảnh và Phó Sâm ngoài đời thực có khuôn mặt giống hệt nhau, nhưng cảm giác lại khác biệt, giống như có một sợi tơ ngắn rõ ràng cực kỳ nhỏ lại có khả năng chọc người ta ngứa ngáy.

Hà Thanh Hà còn chưa kịp thưởng thức kỹ càng, thì ngay sau đó tới lượt anh xuất hiện.

Hà Thanh Hà mặc đồ ngủ, tắm trong ánh nắng sớm trong veo, máy quay như đã áp một màn lọc lên người anh, làm tỏa ra thứ ánh sáng mềm mại và thanh bình.

Cả ekip hoàn toàn nhận thức được ngoại hình của Hà Thanh Hà chính là vũ khí của anh, thế nên đoạn này họ đã cho đặc tả khuôn mặt anh bằng một góc quay tuyệt đẹp. Hà Thanh Hà thật sự không quen nhìn thấy mặt mình trên màn hình nên có chút bất an.

Người dẫn chuyện cũng giới thiệu Hà Thanh Hà, chỉ nhắc đến tên và không nói nghề nghiệp.

Cả hai đều là dân nghiệp dư so với các diễn viên và người nổi tiếng trên mạng, thực sự không có một chút kinh nghiệm nào cả. Vậy nên chương trình đã có một cách dẫn dắt khác.

Hà Thanh Hà nhanh chóng hiểu được ý của đạo diễn Từ.

Hai người trên màn hình đang nói chuyện, chỉ nói về bữa sáng đơn giản, nhờ vào biên tập mà cảnh quay trở nên đặc biệt ấm áp.

Không biết máy quay và hậu kỳ thế nào, nhưng Hà Thanh Hà cảm thấy mình quá dịu dàng trong ống kính, đôi mắt như có thể đong đầy nước bất cứ lúc nào.

Còn Phó Sâm thì lạnh lùng hơn, ít nói hơn và có một loại khí thế cứng rắn.

Tập giới thiệu kéo dài tổng cộng một tiếng, nhưng mỗi cặp khách mời chỉ lên hình khoảng chừng mười lăm phút. Chỉ trong một khắc đã khái quát được mối quan hệ của họ.

Buổi sáng, Hà Thanh Hà hỏi Phó Sâm buổi tối có về ăn cơm không, Phó Sâm liền báo cáo lịch trình trong ngày.

Buổi chiều, Hà Thanh Hà đang nếm thử đồ ăn anh nấu thì Phó Sâm vội vã chạy về, vẻ mặt mệt mỏi.

Buổi tối, hai người ghé tai nhau thì thầm trong thư phòng. Đến đoạn này Hà Thanh Hà không thể không bội phục sự kỳ diệu của quá trình hậu kỳ. Anh nhớ rõ mình chỉ muốn xem độ cận thị của Phó Sâm, vậy mà trong tiếng nhạc du dương, ánh mắt họ nhìn nhau cũng như được kéo sợi tơ tình.

Tóm lại, mọi thứ đều lãng mạn và đẹp đẽ, giống như một bộ phim thần tượng vậy.

Giữa chừng còn chèn cảnh Phó Sâm đi công tác, Hà Thanh Hà ở nhà đợi điện thoại của chồng.

Người bên kia là Phó Sâm đang ở xa, người bên này là Hà Thanh Hà đang ngóng trông.

Một màn này ấm áp như truyện cổ tích.

Hà Thanh Hà ngơ ngác ngồi trên sô pha, tim đập thình thịch. Thì ra đây là biểu cảm của anh khi nói chuyện điện thoại với Phó Sâm sao?

Giống như anh đang nhớ Phó Sâm vô cùng.

Khi đó vì sợ lỡ mất cuộc gọi nên Hà Thanh Hà đã xác nhận lại mấy lần, tâm trạng như đang tham dự hội nghị cuối năm của tập đoàn. Vừa nghe thấy giọng của Phó Sâm, anh liền nhớ tới đại gia vẫn đang ngồi bên cạnh mình.

Phó Sâm ngồi ở đầu kia của sô pha, nhìn vào màn hình lớn.

Trên màn hình, Hà Thanh Hà hạ mắt, cầm điện thoại nhẹ giọng chuyện trò, nhu tình như nước chắc cũng chỉ đến thế thôi.

Phó Sâm nhớ lại lúc nói chuyện với Hà Thanh Hà xong thì gặp Tần Dịch.

Tần Dịch khoe khoang Đồng Đồng nhà hắn ngày nào cũng nói chuyện điện thoại ít nhất nửa giờ, cái gì cũng chia sẻ với nhau, không giống như anh và Hà Thanh Hà, nói gì năm phút đã tắt.

Năm phút là được rồi, tập trung nói những ý chính cũng đủ để thể hiện tình yêu.

Hai người im lặng xem hết phần phim về mình. Hà Thanh Hà liên tục điều chỉnh tư thế để che giấu sự ngượng ngùng của bản thân, anh tưởng đâu phân đoạn xấu hổ nhất đã trôi qua, ai ngờ phía sau còn có bất ngờ khác.

Các mốc thời gian trong bản chính thức đã được xáo trộn hoàn toàn so với thực tế.

Tiếp theo là cảnh Hà Thanh Hà ngủ quên, Phó Sâm bế anh về phòng.

Ngay cả bản thân Hà Thanh Hà cũng không nhớ rõ việc này, nhưng tất cả đều đã được camera ghi lại toàn bộ.

Khi đó anh dựa vào vòng tay của Phó Sâm, má áp vào trong ngực hắn, hơi thở nhịp nhàng lay động vạt áo sơ mi của Phó Sâm.

Phó Sâm ôm chặt anh, cẩn thận mà vững vàng, giống như ôm lấy một thiên thần đang ngủ say vậy.

Hà Thanh Hà nhìn màn hình, càng xem càng co quắp.

Ôi, cái cách xử lý nghệ thuật này, thực sự xấu hổ quá.

Phó Sâm trên màn hình đặt Hà Thanh Hà lên giường, sau đó đứng dựa vào đấy, mặt hướng về phía Hà Thanh Hà, quay lưng với ống kính.

Lúc này, phụ đề được chèn vào là: “Đây không phải là ảnh tĩnh. Tổng tài rốt cuộc đang làm gì với vợ mình?”

Không ai biết.

Hà Thanh Hà quay đầu nhìn Phó Sâm bên cạnh. Từ góc độ của mình, anh có thể thấy ánh sáng trên màn hình phản chiếu và nhảy múa trên mắt kính của Phó Sâm, trông mặt mày càng thâm thúy hơn.

Phó Sâm biết Hà Thanh Hà nhìn mình nên trả lời: “Anh không có làm gì cả.”

Cái gì cũng không làm, vậy sao lại ngồi bên em lâu như vậy.

Phụ đề còn thổi bùng ngọn lửa: “Thật muốn thấy biểu cảm của tổng tài lúc này~”

Hà Thanh Hà nghĩ, các người đừng kỳ vọng, chắc chắn đó là khuôn mặt nghiêm túc ngàn năm không đổi, cho dù là lúc làm loại chuyện kia thì anh Phó vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh được mà.

Đội ngũ biên tập giữ nguyên cảnh quay Phó Sâm rời khỏi phòng, không giấu diếm việc bọn họ ngủ riêng.

Sau đó chương trình ngay lập tức chèn đoạn phỏng vấn cá nhân của hai người vào.

Địa điểm phỏng vấn độc quyền là phòng sách của biệt thự. Hà Thanh Hà nhớ đạo diễn Từ yêu cầu bọn họ phỏng vấn riêng, người còn lại sẽ chờ ở bên ngoài.

Cuộc phỏng vấn cũng tương đối đơn giản. Đạo diễn Từ đưa ra một vài câu hỏi, họ cứ trực tiếp trả lời, quá trình này diễn ra khá suôn sẻ.

Trên màn hình, Phó Sâm đang ngồi trên ghế làm việc, bên cạnh là chiếc máy tính hầm hố của hắn, trông như một “tân binh” mới dấn thân vào ngành công nghệ.

Ai mà nhìn ra được Phó Sâm thực chất là một nhà đầu tư theo trường phái cũ?

Về việc chia phòng ngủ, Phó Sâm cho biết: “Tôi không nghĩ việc này thì có gì sai. Chúng tôi hoàn toàn tôn trọng lịch công tác và nghỉ ngơi của nhau.”

Khi đạo diễn hỏi hắn nghĩ gì về hôn nhân của mình, Phó Sâm trả lời: “Hôn nhân của chúng tôi rất tốt.”

Máy quay chuyển cảnh sang Hà Thanh Hà đang ngồi trên sô pha trong thư phòng. Giá sách đằng sau chất đầy sách, cách màn hình cũng có thể ngửi thấy mùi mực in.

Hà Thanh Hà nói: “Anh Phó rất bận rộn công tác, anh ấy sợ làm phiền tôi vào sáng sớm nên chúng tôi tách ra.” Nụ cười của anh chân thành, khiến lời nói của anh thuyết phục hơn: “Không có gì đâu, điều này không ảnh hưởng đến quan hệ của chúng tôi, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi rất hòa thuận.”

Phần của cặp khách mời thứ ba kết thúc và chuyển sang phần thứ tư.

Chương trình rất thủ hạ lưu tình mà không chiếu cảnh bọn họ lẻn vào phòng trống khác trong biệt thự để ngủ chung.

Hà Thanh Hà và Phó Thần đồng thời im lặng.

Sau phần phim của bọn họ, Hà Thanh Hà không còn tâm tư để ý đến diễn biến tiếp theo của chương trình nữa. Tâm trí anh tràn ngập lời đánh giá của Phó Sâm về hôn nhân của họ.

Tốt lắm.

Nhìn cuộc sống của họ trên màn ảnh cũng chẳng đến nỗi nào, nghĩa là hôn nhân của họ thành công mà phải không?

Hà Thanh Hà có được sự khẳng định, niềm vui đã mất từ lâu dường như cũng quay trở lại.

Chỉ là Phó Sâm ngồi bên cạnh khiến anh cảm thấy không được tự nhiên, vô thức còn thở chậm lại vì sợ phát ra âm thanh, cảm giác ngượng ngùng quen thuộc đến lạ, bầu không khí thậm chí còn cứng ngắc hơn vài phần so với lúc ăn cơm chung.

Cuối cùng, Hà Thanh Hà mím môi hỏi Phó Sâm: “Anh thấy thế nào?”

Phó Sâm vẫn nói như trước: “Rất tốt.”

Hết chương 10.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận