Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 32.




Chương 32

Ban đầu, Hà Thanh Hà còn tưởng mình nhìn nhầm. Sao Phó Sâm lại không đi làm, ở nhà xem sự kiện bình chọn thế này?

Nhìn hắn còn chưa mặc ăn mặc chỉnh tề, cà vạt cũng chưa thắt, có vẻ như vừa mới từ phòng ngủ bước ra.

Trong lòng Hà Thanh Hà nảy ra một suy đoán táo bạo.

Nếu đã xem bình chọn, chắc cũng thấy đống bình luận dưới bài đăng rồi, không lẽ Phó Sâm giống mình, tối qua cũng cày bình luận tới khuya nên sáng mới dậy muộn.

Không đúng, Phó Sâm mà dậy không nổi á? Chắc là sáng dậy rồi lại tiếp tục lướt, nên mới lỡ giờ.

Hà Thanh Hà rất hiếm khi thấy Phó Sâm phá vỡ quy tắc sinh hoạt của mình, trong lòng thấy lạ lạ nên cứ đứng đực ra đó nhìn Phó Sâm.

Phó Sâm hình như cũng nhận ra sự có mặt của anh, hắn xoay người lại, bốn mắt chạm nhau.

Một khoảng không im lặng.

Hà Thanh Hà cố nén ngượng ngùng, lên tiếng chào: “Chào buổi sáng.”

Phó Sâm bình tĩnh cất điện thoại đi, cũng đáp: “Chào buổi sáng.”

Rồi lại lặng thinh.

Hà Thanh Hà cảm thấy mình phải nói gì đó, nghĩ nghĩ rồi bảo: “Anh chưa ăn sáng à? Em ăn cùng anh nhé.”

Phó Sâm gật đầu, hai người ngầm hiểu mà bỏ qua chuyện đó, cùng nhau vào phòng ăn.

Bữa sáng trong biệt thự không phải Hà Thanh Hà nấu, chú trọng đủ dinh dưỡng nhưng mùi vị thì nhạt nhẽo.

Hà Thanh Hà ăn cả năm cũng quen rồi, máy móc nhét đồ ăn vào miệng, động tác vô thức giống hệt Phó Sâm.

Hai người im lặng ăn xong, Phó Sâm chuẩn bị đến công ty.

Thật ra bây giờ đã vào hè, ngoài trời ngày càng nóng, nhưng Phó Sâm vẫn mặc đồ âu chỉnh tề, không lệch lấy một ly.

Đúng là “skin mặc định của robot”, quanh năm suốt tháng y chang nhau.

Phó Sâm cầm cà vạt, chuẩn bị đeo lên cổ, trong đầu Hà Thanh Hà chợt lóe qua mớ tình tiết trong mấy cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, liền ngỏ ý: “Để em thắt cho.”

Phó Sâm sững người, quay đầu nhìn anh.

Hà Thanh Hà chậm rãi bước lại gần, rút cà vạt khỏi tay Phó Sâm, giơ tay vòng qua cổ hắn bắt đầu thắt.

Khoảnh khắc đó, khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần, chỉ cần Phó Sâm hơi nghiêng đầu là có thể hôn lên má Hà Thanh Hà.

Hà Thanh Hà ôm lấy cổ Phó Sâm, cẩn thận chỉnh lại cổ áo, mùi nước hoa quen thuộc của Phó Sâm tràn vào mũi, lơ lửng trong không khí buổi sáng, dễ làm người ta say.

Anh cố trấn tĩnh lại, kéo cà vạt đến vị trí thích hợp, bắt đầu thắt nút.

Bọn họ mặc âu phục là chuyện như cơm bữa. Cậu em Hà Diệc Trúc thì cực kỳ ghét mấy nghi thức rườm rà này, mỗi lần thắt cà vạt đều phải nhờ người khác giúp, còn Hà Thanh Hà thì sớm đã học đủ kiểu thắt, thỉnh thoảng sẽ giúp Hà Diệc Trúc.

Chỉ tiếc sau này cậu em ấy càng ngày càng nổi loạn, đến cơ hội thắt hộ cũng ít dần.

Ngón tay Hà Thanh Hà linh hoạt cuộn lấy cà vạt, thoáng chốc đã thắt thành một nút đẹp mắt.

Phó Sâm cúi đầu, ánh mắt chẳng hề để ý cái cà vạt mà chỉ chăm chăm nhìn mặt Hà Thanh Hà.

Lông mi Hà Thanh Hà thật dài, mỗi lần chớp mắt như cánh bướm lay động, làm không khí quanh đó cũng run rẩy theo.

“Xong rồi.” Hà Thanh Hà ngẩng đầu, nhoẻn miệng cười với Phó Sâm.

Phó Sâm nói: “Cảm ơn.”

Buổi sáng bình yên và dễ chịu, nhưng “robot” vẫn phải ra chiến trường, trợ lý đã chờ sẵn ngoài xe, Phó Sâm đành phải rời đi trước.

Hà Thanh Hà tiễn hắn ra cửa, mỉm cười nhắc: “Anh đi cẩn thận nha.”

Phó Sâm gật đầu: “Tối anh sẽ về ăn cơm.” Nói rồi đi thẳng.

Hà Thanh Hà nhìn màn hình giám sát thấy xe chở hắn bắt đầu lăn bánh, lúc đó mới lôi điện thoại ra.

Không biết bảng bình chọn đã đổi vị trí chưa.

x

Trợ lý Hoàng cẩn thận liếc nhìn ông chủ nhà mình qua gương chiếu hậu.

Từ lúc lên xe, ông chủ cứ cầm điện thoại mãi, không biết đang xem gì.

Hôm nay cũng giống như hôm sau khi phát sóng trailer lần trước, ông chủ lại ra trễ.

Trợ lý Hoàng đứng chờ ngoài biệt thự một lúc, nhưng chẳng những không sốt ruột mà còn cảm thấy vui mừng.

Dậy muộn sau ngày chương trình phát sóng rất bình thường, chứng tỏ tình cảm của hai ông chủ đang rất tốt.

Hôm qua tập một hay thật sự, trợ lý Hoàng đã lưu về cả đống ảnh chụp màn hình, nhất là ở phút thứ ba và phút thứ hai mươi, lúc đó có cảnh cậu xuất hiện.

Tuy chỉ được lên hình một chút, nhưng trên mạng cũng có người bình luận khen cậu ta dễ thương mà.

Bề ngoài thì trợ lý Hoàng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì ngập tràn gợn sóng, vẫn đang lâng lâng nhớ lại tập phim hôm qua, bỗng nhiên nghe thấy Phó Sâm ở ghế sau hỏi: “Cậu xem chương trình chưa?”

Trợ lý Hoàng lập tức đáp: “Xem rồi ạ.”

Phó Sâm lại hỏi: “Bình chọn chưa?”

Trợ lý Hoàng buột miệng: “Tất nhiên rồi ạ.”

Ngay khi hoạt động bình chọn vừa mở, cậu đã nhanh tay bình luận để lấy suất làm quan sát viên, rồi dồn ngay một phiếu thiêng liêng cho hai ông chủ nhà mình.

Phó Sâm khẽ ừ một tiếng, coi như biết rồi, sau đó không nói gì thêm.

Trợ lý Hoàng thì trong lòng lại đang đoán ý ông chủ.

Chẳng lẽ… cảm thấy phiếu còn ít quá?

Trợ lý Hoàng lập tức phấn chấn tinh thần, đến lúc phải huy động tài nguyên trong tay mình, dồn phiếu cho ông chủ thôi!

x

Hà Thanh Hà đến công ty khá muộn, đúng như anh dự đoán, các nhân viên của Sáng Tạo Ưu Tháp rất phấn khích.

Họ vây quanh Hà Thanh Hà hỏi chi tiết về chương trình, Hà Thanh Hà kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi, chẳng khác gì đang tổ chức họp báo.

Cuối cùng cũng thoát được, Hà Thanh Hà về văn phòng của mình. Lý Chinh theo sau, nói: Tiểu Hà tổng, như thế có ổn không?”

Hà Thanh Hà quay đầu hỏi: “Ở đâu không ổn?”

Lý Chinh mặt nghiêm túc: “Thế này là sắp thành công ty giải trí rồi.”

Hà Thanh Hà nghĩ đến lời anh cả từng nói sẽ biến Ưu Tháp thành công ty giải trí, giao cho Lý Chinh làm người phụ trách, không khỏi mỉm cười: “Nếu thành công ty giải trí thật thì để anh làm quản lý nghệ sĩ nhé.”

Lý Chinh lo lắng nói: “Tiểu Hà tổng, tôi không đùa đâu.”

Hà Thanh Hà lúc này mới nghiêm túc lại: “Yên tâm đi, chỉ thỉnh thoảng vậy thôi, họ cũng rất vất vả mà. Chương trình vừa mới phát sóng, mọi người chỉ là muốn tạo không khí mới, mấy lần sau liền quen thôi.”

Lý Chinh nghe vậy cũng không nói thêm nữa.

Hà Thanh Hà vào văn phòng làm bộ bận rộn xử lý công việc một lúc. Xong việc trong tay, anh lấy điện thoại ra tiếp tục theo dõi số liệu và bình luận ở bài đăng sự kiện.

Cặp tái hôn vượt qua cặp hot mạng để đứng đầu bảng bình chọn, fan hâm mộ dưới bài đăng đang vui vẻ ăn mừng.

Trong đó có vài người quá khích bắt đầu công kích cặp hào môn: “Dùng chiêu trò gian lận để đứng nhất thì sao chứ? Ngoài chương trình vẫn thua chúng tôi thôi.”

Fan của cặp hào môn không đáp trả, âm thầm nín nhịn đi vận động bình chọn khắp nơi. Thậm chí có người còn để lại bình luận dưới tài khoản của Hà Thanh Hà: “Bé yêu đừng bận tâm mấy người đó, chúng em sẽ vote cho anh!”

Tài khoản của Hà Thanh Hà cuối cùng cũng hết lag, anh vào đọc bình luận thì không khỏi vừa buồn cười vừa cảm động.

Mấy cô gái kia còn trẻ hơn anh mà lại gọi anh bằng “bé yêu” hết lần này đến lần khác.

Giữa chừng, Lưu Nhứ lại liên lạc, chỉ dẫn anh cách xử lý bình luận và điều hướng người hâm mộ.

“Cậu đừng có lên tiếng nhắc nhở hay cố can ngăn dân mạng cãi nhau làm gì cả. Họ không cần cậu dạy, muốn nói gì thì cứ để họ nói. Cậu chỉ cần lo quảng bá chương trình, quảng bá bản thân là được. Còn chuyện fan bên dưới cãi nhau thì cứ mặc kệ đi. Thỉnh thoảng tương tác với Ngô Kỳ và mấy người khác một chút, tự nhiên mọi người sẽ hiểu, nhưng nhớ đừng làm lộ liễu quá, dễ làm fan tổn thương lắm.”

Đọc tin nhắn của Lưu Nhứ, Hà Thanh Hà càng thấy làm nghệ sĩ không hề đơn giản, bên trong có rất nhiều bí kíp.

Anh đang nghĩ cách trả lời thì Lưu Nhứ đột nhiên nói: “Cậu lên hot search rồi, để tớ tìm cách xử lý.”

Nói xong, cô ấy biến mất.

Hà Thanh Hà đứng hình một lúc rồi cũng lên xem bảng hot search, thoáng nhìn thì không thấy chủ đề nào liên quan đến mình.

Anh tìm một lúc mới thấy mục liên quan: “Cách mở đầu chuyện tình ngọt ngào của tổng tài bá đạo”.

Một tài khoản tên “Tata-chan cuồng người đẹp” đăng một bài viết, đoạn mở đầu ghi: “Hôm qua chương trình thực tế về hôn nhân đang rất được mong chờ cuối cùng cũng lên sóng tập đầu rồi! Bốn cặp đôi mỗi người một vẻ, nhưng tôi thích nhất là cặp đôi hào môn Phó Sâm và Hà Thanh Hà. Càng xem càng thấy tổng tài với vợ yêu siêu ngọt, chia sẻ với mọi người ít đường nha, tôi không thể tiểu đường một mình được đâu.”

Sau đó, cô nàng phân tích hàng loạt khoảnh khắc ngọt ngào của cặp hào môn trong show: “Khi tổng tài xuất hiện theo phong cách Thượng Hải, Hà Thanh Hà đứng bên cạnh mím môi cười, lúc đó anh ấy còn nói gì á mà tiếc là tiếng nhỏ quá, không thu vào được. Nhưng đọc khẩu hình thì rõ ràng đang nói ‘khăn quàng trắng’.

Rồi lúc chương trình lên sóng, hậu kỳ thật sự ghép cho tổng tài một chiếc khăn trắng y như vậy, buồn cười muốn xỉu ấy có phải không!”

Hà Thanh Hà sững người, thì ra lúc ấy anh thật sự lẩm bẩm suy nghĩ trong lòng thành tiếng à?

“Đến đoạn khách mời bốc nhiệm vụ, tổng tài lập tức nhìn về phía Hà Thanh Hà, căn bản chẳng cần hỏi gì, tổng tài đã sớm quyết định để anh ấy lên bốc thăm rồi.

Ngày thứ hai ở nông trại, các trợ lý đang làm việc, tổng tài sợ Hà Thanh Hà bị nắng, liền cho người dựng ô che nắng cho anh ấy, siêu cưng luôn. Ở đây xin thương thay cho mấy người làm thuê ba giây…

Rồi lúc tổng tài đi hái ngô, còn cởi áo khoác đưa cho Hà Thanh Hà cầm. Cái cảnh đó đúng chuẩn khiến người ta muốn ngất, Hà Thanh Hà đứng ở bìa ruộng ôm áo đợi tổng tài, ngoan ơi là ngoan. Trời ơi, ngọt chết tôi rồi đây này!”

Tài khoản đó đăng một bài dài lê thê, xen lẫn mấy tấm ảnh chụp màn hình. Hà Thanh Hà cẩn thận xem kỹ từng ảnh chụp mình và Phó Sâm, có lẽ vì bị lời văn ảnh hưởng, vậy mà anh thật sự cảm thấy ánh mắt hai người trong ảnh cũng đang chan chứa tình ý.

Hà Thanh Hà đọc xong một lượt, không nhịn được lại xem thêm lần nữa. Không thể phủ nhận… bài này viết thật sự quá hay.

Nhờ lên hot search mà bài viết được dân mạng không ngừng chia sẻ và bình luận, có người hùa theo chủ bài viết gán ghép couple: “Đúng kiểu ngôn tình tổng tài bá đạo luôn, ngọt chết tôi rồi!”

“Có cảnh vây tường, siết eo, đỏ mắt chưa?”

“Công nhận nhan sắc đôi này cao thật đấy, không phải nghệ sĩ à?”

“Bạn phía trên, người ta là tổng tài bá đạo ngoài đời thật, kiểu có máy bay riêng ấy. Chính vì thật nên mới đáng mê, chán ngấy mấy CP giả trân bán phúc lợi rồi.”

Cũng có mấy người tiện thể quảng bá cho chương trình : “Show này hay lắm nha, ngoài tổng tài sủng vợ còn có mấy couple khác cũng ngọt ngào cực.”

Tuy nhiên cũng có người nghi ngờ đây là bài PR trá hình, chủ bài viết liền nhảy xuống dưới trả lời: “Hôm qua tôi mê đôi này đến ngất, thức trắng đêm tổng hợp ảnh chụp màn hình. Nếu tôi mà nhận một đồng nào, thì sau này đi vệ sinh sẽ không có giấy!”

Lời thề độc này cũng khá gắt, xem chừng người này thật sự chẳng nhận tiền quảng cáo.

Có điều, lên hot search nào phải chuyện muốn là được, chắc chắn phía sau có người chi tiền.

Xem phản ứng của Lưu Nhứ lúc nãy thì có vẻ chương trình không biết gì về vụ này. Vậy rốt cuộc là ai đang âm thầm chi tiền mua hot search giúp bọn họ?

Hà Thanh Hà suy nghĩ vài khả năng, ban đầu đoán là Phó Sâm thuê đội seeding, nhưng nghĩ lại thì thấy không giống. Tài khoản tên Tata-chan này viết bài tràn đầy cảm xúc thật sự, phong cách hoàn toàn khác với đội robot bài bản lạnh tanh của Phó Sâm.

Anh nghĩ mãi vẫn chẳng nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa, nhịn không nổi lại mở bài viết kia ra đọc thêm một lần.

Viết hay quá đi mất… ngọt muốn xỉu luôn.

x

Sáng nay Phó Sâm vừa họp xong, quay về văn phòng.

Hắn ngồi yên lặng ba giây, ngón tay lại chạm đến điện thoại đặt trên bàn.

Hệ thống tự kiểm soát trong đầu nhắc nhở hắn hiện giờ đang trong giờ làm việc, không thích hợp giải trí. Nhưng hắn vẫn phớt lờ lời cảnh báo của lý trí, cầm điện thoại lên xem.

Không xem thì thôi, vừa liếc một cái, liền thấy độ hot của hắn với Hà Thanh Hà vậy mà đã vượt qua nhóm mạng xã hội, nhảy lên vị trí thứ hai.

Phó Sâm ngẫm nghĩ, tuy hắn có ngầm bảo trợ lý bỏ phiếu, nhưng người chẳng mấy quen thuộc với giới mạng như trợ lý Hoàng sao có thể một mình đưa họ lên hạng hai, nhất định là có nguyên nhân khác.

Rồi hắn phát hiện tài khoản chính thức của vừa chia sẻ lại một bài viết kèm hình ảnh, mà bài này đang đứng trên hot search với hashtag.

Phó Sâm nhấn vào xem thử.

Mà cú nhấn này, hắn xem đến rất lâu.

Xem xong một lượt lại lướt lại lần nữa, tổng cộng ba lần hắn mới đặt điện thoại xuống, nghĩ ngợi chốc lát rồi gọi trợ lý Hoàng vào.

Trợ lý Hoàng là cánh tay đắc lực nhất của hắn, tác phong nhanh nhẹn, luôn theo kịp nhịp độ của sếp, mà lại biết chừng mực, rất được Phó Sâm tín nhiệm.

Phó Sâm hỏi thẳng: “Cậu thuê người viết bài quảng cáo đó à?”

Trợ lý Hoàng khựng ba giây, hơi không chắc sếp nói đến bài quảng cáo nào.

Cậu nghĩ chắc là nói bài văn sến sẩm đang hot kia, nhưng mà sao sếp lại đọc cái đó trong giờ làm việc vậy? Đã thế còn gọi mình vào hỏi chuyện không liên quan công việc?

Phó Sâm liếc nhìn trợ lý, ánh mắt mang ý thúc giục.

Trợ lý Hoàng chỉ có thể ngầm mặc định sếp nói cái bài đó, thành thật trả lời: “Không phải tôi.”

Phó Sâm lại hỏi: “Là cậu mua hot search?”

Lần này trợ lý Hoàng xác định chắc chắn hơn, lập tức đáp: “Không phải.”

Cậu còn chả quen cái tài khoản kia, cũng không mua hot search, việc duy nhất cậu làm là lúc bài đó vừa đăng đã lén thả một cái like.

“Biết rồi.” Phó Sâm vẫy tay: “Đi làm việc đi.”

Trợ lý Hoàng vừa xoay người chuẩn bị rời đi, Phó Sâm lại liếc cậu ta một cái, bảo: “Giờ làm việc đừng lười biếng.”

Nếu không thì sao biết bài đó, còn biết mình đang hỏi cái gì.

Trợ lý Hoàng: “…Vâng sếp.”

Trong lòng thầm oán, chẳng phải sếp cũng đang lười đấy thôi…

Tất nhiên cậu ta chẳng dám hó hé nửa câu, ngoan ngoãn rời khỏi văn phòng.

Đợi người đi rồi, Phó Sâm lại cầm điện thoại lên, mở bài kia ra đọc thêm lần nữa.

x

Buổi tối, khi Phó Sâm về đến nhà, Hà Thanh Hà đang ngồi đợi ở phòng khách. Thấy hắn trở về, anh mỉm cười: “Anh vất vả rồi.”

Phó Sâm gật đầu với anh, cởi áo khoác đưa qua.

Hà Thanh Hà ôm lấy áo, khẽ đưa lên mũi ngửi một cái, cười bảo: “Nước hoa thơm ngọt ghê.”

Phó Sâm liếc anh một cái, đáp: “Anh chưa đổi.”

Hắn vẫn dùng một loại nước hoa nhiều năm rồi, nhớ rõ mùi hương này thiên về trầm ổn, chẳng liên quan gì đến chữ “ngọt” cả.

Hà Thanh Hà vẫn cười tươi: “Hôm nay đặc biệt ngọt mà.” Nói rồi ôm áo đi vào phòng: “Sắp ăn cơm được rồi.”

Hai người cùng ăn tối. Thường ngày, lúc ăn cơm họ hiếm khi trò chuyện, hôm nay cũng thế. Dù tối qua vừa cùng nhau xem chương trình thực tế nhưng cũng không nhắc đến.

Đang ăn, Phó Sâm đột nhiên lên tiếng: “Hôm nay đồ ăn có vẻ hơi ngọt.”

Hà Thanh Hà mỉm cười: “Em cho thêm chút đường để cân vị thôi.” Anh vừa quan sát sắc mặt Phó Sâm vừa hỏi: “Không hợp khẩu vị à?”

Phó Sâm lắc đầu: “Không, ngon lắm.”

Tay nghề nấu ăn của Hà Thanh Hà chưa bao giờ khiến người ta thất vọng, chỉ là đột nhiên tăng thêm một chút độ ngọt khiến hắn thấy hơi lạ miệng.

Ăn xong, Phó Sâm vẫn như mọi khi vào thư phòng làm việc, lúc hắn đang đọc sách thì Hà Thanh Hà gõ cửa.

Hắn ra mở cửa, nhìn thấy Hà Thanh Hà bưng một đĩa trái cây, bên trên là một núi nho tròn căng mọng, nhìn thôi đã thấy tươi ngon.

Hà Thanh Hà giơ đĩa trái cây lên, đưa chùm nho sát đến trước mặt Phó Sâm, đôi mắt cong cong như vầng trăng non: “Ăn tí trái cây đi, ngọt lắm đó.”

Phó Sâm nhìn vào mắt Hà Thanh Hà, rồi lại nhìn xuống chùm nho, hai thứ này có điểm giống nhau, đều ướt át long lanh, mang theo ánh sáng dịu dàng.

Phó Sâm nói: “Hôm nay em nhắc chữ ngọt hơi nhiều rồi đấy.”

Hết chương 32.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận