Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 99.




Chương 99

Trưởng nhóm vừa lên tiếng, cả nhóm liền im bặt.

Bọn họ đều có vài phỏng đoán về thân phận của nhau, nhưng chẳng ai muốn là người đầu tiên cởi bỏ mặt nạ.

Một lát sau, “Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt” là người lên tiếng trước: “Tôi có linh cảm… mọi người đều ở thành phố S đúng không?”

“Vũ Vương Năng Động”: “Đúng.”

“Hồ Sen Trăng Tỏ”: “Đúng.”

“Mã Số AI 4007”: “Đúng.”

“Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá”: “Tôi tuy không sống ở thành phố S nhưng hiện tại thì đang ở đây.”

“Mạch Toàn Phong”: “Tôi thì ngược lại, nhà ở thành phố S nhưng đang đi công tác bên ngoài.”

“Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt”: “Tôi cũng ở đây ~ chỉ có trưởng nhóm ở chỗ khác thôi phải không ~”

“Tata-chan cuồng người đẹp”: “Ai nói? Tôi là người chính gốc đấy.”

Cả nhóm lại lần nữa im lặng.

Xong rồi, đến người cuối cùng cũng lộ thân phận.

Hóa ra tất cả đều ở gần nhau như thế.

“Vũ Vương Năng Động” nói ra điều mà cả nhóm đang nghĩ: “Chúng ta… sẽ không quen nhau ngoài đời đấy chứ?”

Lại là một đợt im lặng nữa.

Trưởng nhóm quả nhiên là trưởng nhóm, đúng lúc đứng ra dẹp loạn: “Quen hay không cũng không sao, chúng ta là chiến hữu cùng ăn đường, thân phận không quan trọng đến vậy.”

Bất kể trong lòng nghĩ gì, lúc này mọi người đều nhanh chóng phụ họa: “Cậu nói đúng lắm!”

Chỉ có “Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá” nói: “Các cậu đều là người thành phố S, còn tôi vừa hay cũng đang ở đây, đã là chiến hữu ăn đường thì hay là gặp mặt luôn đi?”

Nhưng những người khác lại không phản hồi ngay.

“Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá”: “? Không ai muốn hả?”

“Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá”: “Nhát quá rồi đó, để tôi tiết lộ một tin nhé, ngày mai Phó Sâm với Hà Thanh Hà sẽ ghi hình ở công viên Trung Sơn, nói một câu thôi, đi xem không?”

Ngoại trừ “Mạch Toàn Phong”, tất cả đồng thanh: “Đi!”

“Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá”: “Vậy được rồi, đã đến đó thì kiểu gì cũng chạm mặt, có muốn gặp nhau luôn không?”

“Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt”: “Ái chà ~ không phải tôi nhát ~ mà là ngại thôi ~ chưa từng gặp bạn trên mạng bao giờ ~”

“Hồ Sen Trăng Tỏ”: “Tôi cũng vậy, yếu đuối thừa nhận, tôi sợ giao tiếp xã hội…”

“Tata-chan cuồng người đẹp”: “Thật ra tôi cũng muốn gặp mọi người, đa số đều ở thành phố S thì trùng hợp ghê, chứng tỏ có duyên.”

“Vũ Vương Năng Động”: “Tôi không sợ gặp mặt… nhưng nói trước, tài khoản này có hai người dùng chung.”

Mọi người: “?”

“Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt”: “Bảo sao lúc cậu nói chuyện giọng điệu thay đổi liên tục ~ đôi khi quen thuộc như một người tôi quen vậy ~”

“Vũ Vương Năng Động”: “Tôi cũng biết một người nói chuyện thiếu đánh như cậu.”

“Tata-chan cuồng người đẹp”: “Thôi nào, đừng bóc thân phận trong nhóm nữa, nếu thực sự muốn biết thì mai gặp ở công viên Trung Sơn đi.”

“Tata-chan cuồng người đẹp”: “@Vũ Vương Năng Động, hai người các cậu có thể đi cùng nhau, tôi nói rồi, đã là chiến hữu ăn đường thì không cần câu nệ.”

“Vũ Vương Năng Động”: “Vậy được, tôi đi, để tôi nói với người kia một tiếng.”

“Hồ Sen Trăng Tỏ”: “Huhu, tôi cũng muốn đi, nhưng mà tôi thực sự sợ lắm…”

“Tata-chan cuồng người đẹp”: “@Hồ Sen Trăng Tỏ, cậu là con gái đúng không, tôi có thể chăm sóc cậu.”

“Hồ Sen Trăng Tỏ”: “Chắc tôi lớn tuổi hơn cậu nhiều đó… để tôi suy nghĩ thêm đã…”

AI số hiệu 4007: “Nếu ngày mai thật sự quay ở công viên Trung Sơn, cho dù không hẹn thì tôi cũng sẽ có mặt.”

Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Tôi cũng có mặt ở hiện trường, @AI số hiệu 4007, cậu không phải đồng nghiệp của tôi đấy chứ?”

Tata-chan cuồng người đẹp: “Đã nói là đừng dò info rồi mà, mai gặp.”

Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Được được được, mai gặp.”

Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Hai người Vũ Vương Năng Động đều đi rồi~ tôi cũng đi~”

Tata-chan cuồng người đẹp: “Được, quyết định vậy nha. @Mạch Toàn Phong, mai bọn tôi sẽ livestream buổi gặp mặt cho cậu xem.”

Mạch Toàn Phong: “Tôi đang xem vé máy bay đây, mua xong vé là xin nghỉ ngay.”

Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Ồ wow, ngầu đấy, có khí phách.”

Xác nhận gặp nhau xong, Tata-chan cuồng người đẹp mới nói: “Trong ảnh và video lúc nãy mọi người gửi có nhiều đường quá, có cần cắt lại một lượt không?”

Tất cả mọi người đồng loạt trả lời: “Cần!”

x

Tối hôm đó, sau khi tự giải quyết xong, Hà Thanh Hà cũng ngủ được. Sáng hôm sau tỉnh dậy, anh chỉnh trang lại bản thân rồi lái xe đến địa điểm được chỉ định.

Anh như cũ hẹn với Phó Sâm trước rồi hai người cùng nhau xuất hiện.

Hà Thanh Hà mỉm cười với Phó Sâm: “Buổi sáng tốt lành.” Anh tiện miệng hỏi: “Tối qua anh ngủ ngon không?”

Không ngờ Phó Sâm lại nói: “Không ngon.”

Hà Thanh Hà ngạc nhiên: “Sao thế?”

Phó Sâm nói: “Cả đêm nghĩ đến em, không ngủ được.”

Hà Thanh Hà: “…”

Lại nữa rồi.

Anh hoàn toàn không phân biệt được Phó Sâm đang tường thuật sự thật hay đang tán tỉnh mình.

Hà Thanh Hà chỉ có thể nói: “Em cũng thế.”

Phó Sâm truy hỏi đến cùng: “Ý em là em cũng nghĩ đến anh à?”

Hà Thanh Hà hơi nóng mặt, ậm ừ né tránh: “Gần như vậy, nhưng em sợ ảnh hưởng đến buổi ghi hình hôm nay nên ép bản thân ngủ.”

Phó Sâm nói: “Thế thì anh thắng rồi, anh gần như cả đêm không chợp mắt.”

Hà Thanh Hà không biết nói gì tiếp theo.

Anh quan sát kỹ sắc mặt của Phó Sâm, thấy hắn chẳng khác gì bình thường, hoàn toàn không nhìn ra dấu hiệu của việc thức trắng đêm, đành nói: “Anh vẫn ổn chứ? Đừng để mệt quá.”

Dù sao Phó Sâm cũng không phải là người máy thật, cũng không phải làm bằng sắt, thức đêm vẫn sẽ hại đến sức khỏe.

Phó Sâm lại nói: “Không sao, chỉ cần nhìn thấy em, tinh thần anh liền hồi phục ngay, đầy máu sống lại.”

Hà Thanh Hà: “…”

Làm ơn đừng nói ra mấy câu như vậy với cái vẻ mặt lanh tanh đó chứ.

Hai người vừa trò chuyện vừa đi đến chỗ tập trung.

Hôm nay là ngày thứ hai ghi hình tại thành phố S, không ngờ chương trình lại đưa các khách mời đến thẳng công viên Trung Sơn.

Rất nhiều thành phố lớn trong nước đều có công viên Trung Sơn, thường là nơi người dân giải trí và thư giãn.

Trước đây bọn họ còn từng đến cả công viên ven biển, vốn cũng không có gì mới lạ, chỉ là công viên Trung Sơn nằm ngay trung tâm thành phố, đứng trong công viên có thể nhìn thấy Thiên Thành Center.

Chính là trụ sở chính của Ô Kim Tư Bản.

Đám trợ lý robot đi theo Phó Sâm khi thấy địa điểm quay gần đại bản doanh của mình như vậy đều lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Biểu cảm trên mặt trợ lý Hoàng đặc biệt thâm sâu.

Gần như mỗi thành phố đều có công viên Trung Sơn, và hầu như công viên Trung Sơn nào cũng có góc mai mối.

Trong góc mai mối treo những tấm thẻ màu đỏ, trên đó ghi điều kiện của người tìm bạn đời, yêu cầu đối tượng và thông tin liên lạc. Ngày thường có rất nhiều ông bà đến đây tìm đối tượng cho con cái.

Hôm nay, chương trình sắp xếp cho các khách mời ngồi ở khu vực này.

Phông nền phía sau bốn nhóm khách mời của một chương trình tình yêu và hôn nhân đầy kín các quảng cáo tìm bạn đời, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

Ngô Kỳ không nhịn được nói: “Chậc, chẳng lẽ định lấy bọn mình làm ví dụ điển hình à?”

An Duy cười: “Bọn mình là quảng cáo sống đấy.” Cậu quay sang máy quay, dùng giọng điệu nghề nghiệp nói: “Xem chương trình của bọn tôi rồi đến góc mai mối là có thể thoát ế như bọn tôi nhé.”

Người dẫn chương trình còn độc thân Hướng Bội Lôi bước lên, nói: “Em chưa cưới nên đến mấy chỗ thế này thì thấy hơi sợ nha.”

Mọi người cười ồ: “Đằng sau có bao nhiêu là danh thiếp, em cứ chọn một người đi, bọn anh giúp em gọi điện.”

Hướng Bội Lôi vội nói: “Thôi thôi thôi, mấy anh giống y chang ba mẹ em.”

Đùa giỡn làm nóng bầu không khí xong, cô bắt đầu nói về nội dung ghi hình hôm nay: “Trước giờ chương trình đều để phần trò chuyện vào ngày cuối nhưng hôm nay đổi thứ tự một chút.”

Nghiêm Trung Triết hiểu ngay: “Ý là giờ bắt đầu tâm sự rồi hả?”

Hướng Bội Lôi mỉm cười nói: “Đúng vậy, đẩy lên sớm một chút, ngày mai có sắp xếp khác.”

Sự thay đổi này đối với khách mời không thành vấn đề, ai cũng đã quen với tiết mục tâm sự bên lửa trại, Nhiếp Bình Nhiên hỏi: “Vậy chủ đề trò chuyện hôm nay là gì?”

Tất cả khách mời bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, chuẩn bị tinh thần đón nhận chủ đề gây sốc từ Hướng Bội Lôi.

Hướng Bội Lôi bật cười: “Mọi người đừng căng thẳng thế, chẳng lẽ không nhận ra mấy nhiệm vụ của chúng ta dạo gần đây đều nhẹ nhàng hơn rồi sao? Hôm qua hoàn thành nhiệm vụ, nhóm xếp cuối cũng không bị phạt.”

Hà Thanh Hà nói: “Tôi cứ đợi bị phạt đấy, hóa ra không có hả?”

Mọi người bật cười, Nghiêm Trung Triết nói: “Nói sớm đi, hại Tiểu Hà nãy giờ cứ lo lắng.”

Hướng Bội Lôi nói: “Phải để lại chút hồi hộp chứ. Thật ra mấy trò chơi và chủ đề trò chuyện trước đây đều là để khơi gợi mâu thuẫn, bộc lộ một khía cạnh chân thật của hôn nhân.”

Nghiêm Trung Triết tỏ vẻ đau đớn: “Thấy chưa, thừa nhận rồi đấy, cố tình tạo drama.”

Hướng Bội Lôi bị chọc cười không dứt: “Hôn nhân mà, có cãi cọ mới vui, tất nhiên em chưa kết hôn nên không biết, là đạo diễn Từ nói thế.”

“Chương trình cũng quay lâu rồi, cũng đã có mâu thuẫn, em tin là mọi người cũng đã tự suy ngẫm trong lòng, nên hôm nay chủ đề của chúng ta là… So với bản thân trước khi tham gia chương trình, các anh cảm thấy mình đã thay đổi thế nào?”

Nghiêm Trung Triết tiếp tục đùa: “Giờ đã bắt đầu tổng kết thành quả rồi à, chủ đề này mà có mẫu câu chuẩn thì chắc là sau khi tham gia show, bọn tôi đã trở nên tốt hơn. Mong chờ bọn tôi khen chương trình chứ gì.”

Mọi người đều bật cười.

Hướng Bội Lôi bất lực nói: “Hôm nay thầy Nghiêm sao cứ phá bọn em vậy.”

Nghiêm Trung Triết nói: “Tôi đang thử vào vai người chuyên bắt bẻ mà.” Nói xong chính anh cũng bật cười: “Thôi được rồi, không chọc Tiểu Hoa nữa, vào chủ đề trò chuyện đi, bọn tôi bắt đầu trước nhé.”

Anh quay sang nhìn Tả Văn Phong, hai người liếc nhau cười một cái, Nghiêm Trung Triết nói: “Bọn tôi chắc là hai người ít thay đổi nhất trong số các khách mời.”

Tả Văn Phong gật đầu: “Tôi thấy bản thân cũng chẳng thay đổi gì, trước sao thì giờ vẫn vậy.”

Nghiêm Trung Triết nói: “Nhưng thế không có nghĩa là bọn tôi không thu hoạch được gì.”

Từ đầu chương trình đến nay, anh luôn đóng vai anh cả trong nhóm, đảm nhận mọi việc lặt vặt, ví dụ như dẫn dắt không khí, giải vây tình huống, dẫn đường… Dù ai nhắc đến anh và Tả Văn Phong cũng đều khen là người tốt, nhưng đến lúc bình chọn độ yêu thích thì phiếu lại toàn rơi vào người khác.

Ánh mắt của Nghiêm Trung Triết dần trở nên nghiêm túc, anh nói: “Suy nghĩ của tôi càng thêm kiên định.”

“Bọn tôi thường xuyên xếp cuối bảng bình chọn, nhiều bạn bè còn góp ý riêng, bảo nên đổi sang một hình tượng có nhiều xung đột hơn cho khán giả xem vui. Nhưng tôi không làm vậy, tôi cảm thấy đây là chính mình.”

Hướng Bội Lôi tán đồng: “Chủ đề chính của chương trình chúng ta là tái hiện hôn nhân một cách chân thật, không cần thiết phải tạo dựng hình tượng giả tạo.”

Tả Văn Phong cũng nói: “Giữa chừng tôi cũng từng nghi hoặc, không biết có phải mình quá đơn điệu hay không, nhưng nghĩ kỹ lại, tôi rất hài lòng với trạng thái hôn nhân hiện tại. Đã hài lòng thì cần gì phải khuấy đảo nữa.”

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy tình trạng của những cặp khách mời khác, họ càng cảm thấy may mắn khi cuộc sống của mình cứ lặng lẽ trôi qua như dòng nước, những mâu thuẫn và va chạm dữ dội không hợp với họ.

“Cho nên bọn tôi càng thêm kiên định.” Nghiêm Trung Triết nói: “Tương lai bọn tôi vẫn sẽ như vậy.”

Cặp đôi diễn viên là cái neo ổn định trong nhóm khách mời mà chương trình sắp đặt, bất kể các cặp đôi khác có xảy ra chuyện gì, họ vẫn luôn ở đó, là đại diện của sự “yên tâm”.

Hà Thanh Hà mỉm cười nói: “Thật ra, tôi luôn rất ngưỡng mộ cuộc hôn nhân của thầy Nghiêm và thầy Tả, ngưỡng mộ lắm.”

Phó Sâm bên cạnh im lặng gật đầu tán đồng.

Ngô Kỳ lập tức nói: “Tôi cũng thế!”

Nhiếp Bình Nhiên nhìn Ngô Kỳ: “Hiếm khi chúng ta cùng ý kiến đấy.”

An Duy cũng nói: “Tôi cũng vậy, ba năm trước lúc còn đang hoạt động, lần đầu gặp hai thầy là tôi đã thấy rất ngưỡng mộ rồi.”

Ngay cả Hướng Bội Lôi cũng nói: “Thật ra nếu em kết hôn, trong bốn kiểu hôn nhân của bốn cặp khách mời, em cũng mong muốn mình và bạn đời có thể trở thành một cặp giống như hai thầy nhất.”

Tuy khán giả rất thích xem chương trình có nhiều drama nhưng nếu đặt mình vào hoàn cảnh thực tế thì rõ ràng kiểu hôn nhân như của Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong mới là lý tưởng nhất.

Hết chương 99.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận