Mục Thần

Chương 799: Giao toàn quyền.




Sao một cường giả như vậy lại chịu giúp việc cho bảo chủ?

Tần Nghịch Thiên và Lãm Thắng Thiên không hiểu, và Mục Vỹ cũng vậy.

Nhưng bảo chủ có thể làm được việc này, chứng tỏ có bản lĩnh hơn người, cho nên họ phải đề phòng người này!

“Chuyện này đúng là hiểu lầm, kể cả chuyện cá cược. Tất cả đều tại Kim Bất Dịch và Ảnh Triển hồ đồ, chúng ta xin lỗi bảo chủ, được không?”

“Mỗi câu xin lỗi là xong à?”

“Đương nhiên là không!”, Lãm Thắng Thiên cười nói: “Từ giờ, Lãm Kim Lâu ta sẽ không can dự vào bất cứ chuyện gì của bảy mươi hai hải đảo nữa!”

“Ám Ảnh Các ta cũng vậy!”

Nghe thấy thế, bảo chủ gật đầu rồi nói: “Nếu đã vậy thì tạm biệt hai vị!”

Không ngờ bảo chủ lại đồng ý nhanh đến thế, hai người kia ngẩn ra rồi chắp tay cáo từ.

Lần này, họ thiệt to rồi.

Đúng là tiền mất tật mang!

Họ vốn định chiếm lấy bảy mươi hai hải đảo, nhưng không ngờ chẳng những không đuổi được Thiên Bảo Các đi, mà mình còn cuốn xéo trước.

Dẫu sao bảy mươi hai hải đảo cũng là thế lực lớn của vùng biển Nam Hải và có giá trị khá lớn.

Mất đi mối làm ăn này sẽ là một sự mất mát rất lớn với Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các.

“Cha cứ để họ đi vậy sao?”

“Không thì thế nào? Quyết sống mái với nhau chắc?”, bảo chủ nhìn Bảo Linh Nhi rồi yêu chiều nói: “Linh Nhi, họ sẽ không bao giờ dám làm gì con nữa đâu, yên tâm đi. Lần này, chúng ta đã giải quyết xong chuyện của bảy mươi hai hải đảo, không phải rất hời rồi sao?”

“Hừ, lúc nào cha cũng chỉ nghĩ tới lợi ích, tính toán thôi và làm ăn thôi, hừ!”

Bảo Linh Nhi hầm hừ rồi bực bội nói: “Nhất định con sẽ kể với mẹ chuyện này, hu hu…”

“Đừng! Thế này đi, đảo chủ của đảo Thiên Luân, Bà La và Quỷ Khô có ý đồ với Thiên Bảo Các ta và còn định xuống tay với con, ta sẽ giết ba người họ, được không?”

Bảo chủ vừa nói dứt câu, Lãnh Kiếm dã vung tay lên, lão xuất kiếm, sát ý đầy trời, khí tức băng lạnh điên cuồng lập tức bủa vây Luân Hồi Mệnh, La Bá Thiên và Quỷ Ai.

“Cha giết họ làm gì? Họ chết rồi thì cũng có lợi ích gì đâu?”, Bảo Linh Nhi khóc lóc nói.

Lãnh Kiếm đang vung kiếm lên thì khựng lại.

Lúc này, nhóm Luân Hồi Mệnh đã tái mét mặt, quỳ mọp dưới đất ngây ngốc.

“Hay thế này, cha sẽ giao toàn quyền làm ăn ở bảy mươi hai hải đảo này cho con, con muốn làm gì thì làm, nếu ai dám có ý đồ xấu thì Thiên Bảo Các ta quyết không tha!”

“Là cha nói đấy nhé!”

Nghe thấy thế, Bảo Linh Nhi lập tức hớn hở ngay.

Thấy con gái cưng đã vui vẻ trở lại, bảo chủ cười khổ, nhưng ánh mắt lại dồn về phía hai người đang đứng một bên trò chuyện.

Lúc này, Mục Vỹ và Diệp Thu đang ngồi dưới đất tán ngẫu, nhưng nhìn thì có vẻ như Mục Vỹ đang dạy bảo Diệp Thu.

Còn Diệp Thu chỉ gật đầu lia lịa với vẻ hổ thẹn.

“Vị này là tiểu huynh đệ Mục Vỹ đúng không!”

Bảo chủ nhìn Mục Vỹ rồi khách sáo nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của cậu, không ngờ tiểu huynh đệ tuổi còn trẻ mà đã lĩnh ngộ kiếm tâm, hơn nữa còn thể thu phục được cường giả này, đúng là khiến ta phải ngưỡng mộ!”

“Bảo chủ khách sáo quá!”

“Kiếm tâm tầng bốn đúng là phi phàm!”, Lãnh Kiếm đứng cạnh bảo chủ ngẩng lên nhìn Mục Vỹ rồi nói.

“Đa tạ tiền bối đã có lời khen!”

Thấy thái độ cung kính của Mục Vỹ, Diệp Thu cũng vội chắp tay.

Nhưng hình như Lãnh Kiếm không ngờ Diệp Thu lại chắp tay hành lễ với mình nên hơi ngây ra, lão vốn không định đáp lễ, nhưng lại chắp tay khi thấy hành động của Diệp Thu.

Động tác này của lão khiến bảo chủ sững sờ.

Lãnh Kiếm là một cường giả mạnh mẽ nổi tiếng cả vạn năm có thực lực kiếm tâm cửu thành, nên luôn vô cùng kiêu ngạo.

Lần này để mời được lão, bảo chủ đã tốn một khoản cực lớn, nhưng không ngờ khi gặp Diệp Thu, lão lại có thái độ kính cẩn như vậy.

Lãnh Kiếm có vẻ cung kính với Diệp Thu nên bảo chủ thì đang ngầm có ý muốn chiêu mộ y, vì con người Lãnh Kiếm chỉ phục các cường giả.

Xem ra Diệp Thu đứng trước mặt này, đến Lãnh Kiếm cũng phải xem trọng.

Nhưng Diệp Thu nào có suy nghĩ như vậy, thấy Mục Vỹ đứng dậy thì y đứng lên theo, sau đó nhìn lên phía trước, nhưng lực linh hồn thì càn quét khắp mọi phía.

“Mục huynh đệ có thiên bẩm rất mạnh, quả nhiên là rồng phượng trong thiên hạ, hèn chi ma đế Tra Khắc phải đích thân ra tay đối phó cậu!”

Tra Khắc!

Nghe thấy vậy, Mục Vỹ ngẩn ra rồi cười nói: “Ra là bảo chủ cũng biết nhiều chuyện ghê!”

“Dù Thiên Bảo Các không chuyên về mảnh bán tin tức, nhưng chúng ta vẫn biết khá nhiều chuyện!”, bảo chủ cười nói: “Nhưng Mục huynh đệ này, dù bây giờ câu đang được cường giả này bảo vệ, nhưng Thánh Tước Môn và Cửu Hàn Thiên Cung vẫn có cách để đối phó với cậu đấy! Chi bằng… cậu gia nhập Thiên Bảo Các ta đi, cậu thấy sao?”

“Gia nhập Thiên Bảo Các ư?”

Mục Vỹ thầm thấy hơi kinh ngạc.

Bảo Linh Nhi ở bên cạnh nắm chặt tay thành nắm đấm, rõ ràng đang vô cùng căng thẳng.

“Bảo chủ cứ đùa, ta vốn là hộ vệ thân cận của Bảo tiểu thư nên đương nhiên là người của Thiên Bảo Các rồi, còn gia nhập gì nữa?”

“Ha ha… tốt, tốt lắm!”, bảo chủ cười lớn nói: “Mục huynh đệ yên tâm, khi cậu đã là người của môn phái ta rồi thì Thánh Tước Môn, Cửu Hàn Thiên Cung với Ma tộc cũng phải kiêng dè vài phần khi muốn ra tay với cậu. Sắp tới, cậu hãy ở cạnh Linh Nhi, rồi giải quyết các việc làm ăn ở bảy mươi hai hải đảo!”

“À, còn chuyện này nữa, Linh Nhi, các con có thể chuẩn bị một chút”.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận