Nữ Cảnh Sát Thập Niên 80 Bá Đạo, Đội Trưởng Lạnh Lùng Tim Loạn Nhịp

Chương 328.




An Noãn cũng ghé sát lại xem.

Có thể thấy, chỗ mà chủ nhiệm Kiều chỉ quả thực có sự khác biệt nhỏ.

“Cánh tay của nạn nhân từng bị gãy.” Chủ nhiệm Kiều nói: “Hơn nữa, sau khi bị gãy không được điều trị kịp thời, hoặc là trong quá trình phục hồi của cánh tay không được nghỉ ngơi tốt, không phục hồi tốt. Vậy nên có chút lệch. Chức năng của cánh tay này ngày thường chắc chắn bị ảnh hưởng, có thể không quá nghiêm trọng nhưng nhất định có chút khó khăn.”

Lúc Tiêu Vũ Hoa chết cũng mới 13 tuổi.

Vết thương cũ do gãy xương này ít nhất là hai năm trước.

Lúc đó mới khoảng 10 tuổi.

Lúc này khả năng tự lành của xương rất mạnh, chỉ cần gia đình chú ý, phục hồi tốt, hoàn toàn có thể không để lại di chứng gì giống như người bình thường.

Nhưng nếu phục hồi không tốt thì phiền phức rồi.

Sau khi xảy ra gãy xương phải đi khám ngay lập tức.

Có những trường hợp chỉ là rạn xương, có những trường hợp sẽ bị lệch.

Bất kể thế nào cũng phải cố định đoạn xương này ngay lập tức, tuyệt đối không được di chuyển nữa. Nếu không, vốn dĩ không bị lệch, nhưng động qua động lại có thể sẽ lệch.

Gãy xương không bị lệch, chỉ cần cố định là được, sau một tháng sẽ từ từ lành lại, phục hồi như ban đầu. Nhưng một khi đã lệch thì nhiều khi phải phẫu thuật, nếu không vừa đau đớn vừa kéo dài thời gian hồi phục.

Nếu gãy xương rồi bị lệch mà không nắn lại, để nó tự liền thì sẽ dẫn tới liền xương biến dạng.

Ví dụ xương dài có thể bị cong, lệch góc hoặc rút ngắn. Về ngoại hình, chi có thể biến dạng rõ rệt, vận động cũng bị hạn chế.

Những thứ này, nếu người còn sống thì phải dựa vào chụp X-quang mới thấy sự khác biệt về hình dạng xương so với bình thường.

Giờ thì khác rồi.

Chỉ còn lại xương, không cần phức tạp như vậy nữa.

Mắt thường có thể thấy.

An Noãn trầm giọng nói: “Cuộc sống của Tiêu Vũ Hoa ở nhà rất thảm. Bố mẹ không đánh thì mắng, còn phải gánh vác phần lớn việc nhà. Cho dù cái chết của Tiêu Vũ Hoa không liên quan đến họ nhưng chắc chắn họ cũng đã làm nhiều chuyện quá đáng. Nếu không, làm gì có bố mẹ nào đối mặt với xương cốt của con gái, không những không đau lòng, ngược lại còn sợ hãi đến mức này?”

Bố mẹ trọng nam khinh nữ, hận không thể vắt kiệt máu của con gái, bẻ gãy xương cốt để nuôi dưỡng con trai.

Sỉ nhục, đánh đập, đây đều là chuyện nhỏ.

Loại người ép gả cô gái vừa tròn đôi mươi cho lão già năm mươi tuổi, nếu con gái không chịu thì trói lại quẳng thẳng lên giường người ta, An Noãn cũng từng thấy rồi.

Chỉ là, dù thấy mười lần, trăm lần, vẫn không thể chấp nhận nổi.

Vợ chồng Tiêu Hưng Bang đã bị mời về rồi, nhất thời sẽ không quay lại nên chủ nhiệm Kiều yên tâm kiểm tra hài cốt.

Vết thương cũ do gãy xương trên xương cốt của Tiêu Vũ Hoa không chỉ có ở cánh tay mà còn có vài chỗ khác, đều là những vết thương rõ ràng.

Giày nam nữ
Đây không phải là vết thương rõ ràng trên thi thể, đây là vết thương rõ ràng trên xương cốt.

Mọi người xem đều cảm thấy phẫn nộ, chỉ mong trên đời này thật sự có ma.

Bây giờ họ đã đào mộ lên, tại sao linh hồn của Tiêu Vũ Hoa không đi tìm bố mẹ tính sổ chứ?

Chết rồi, cơn tức này cũng không thể nuốt xuống được.

Đột nhiên, chủ nhiệm Kiều nói: “Có rồi.”

An Noãn và Sở Tuấn đang cầm đèn pin ở bên cạnh, trong lòng đều giật mình.

“Xem ở đây.”

Chủ nhiệm Kiều đã kiểm tra đến hộp sọ.

Phía sau hộp sọ của Tiêu Vũ Hoa có một vết nứt lõm vào.

“Đây là đầu bị đập một lỗ?” Lư Thụy Trạch ở bên cạnh kinh ngạc: “Trên đầu thủng một lỗ to như vậy thì làm sao sống nổi?”

“Tám phần là không sống được.” Chủ nhiệm Kiều nói: “Trước đây đội trưởng Sở đã nói với tôi tình hình lúc đó. Tiêu Vũ Hoa là đâm trực diện vào xe hơi, cho dù lực rất lớn thì chỗ bị thương cũng nên là mặt trước của cơ thể.”

Mặt trước, hoặc là ngực trước.

Sau khi bị đâm Hướng Hạo Nhiên lập tức dừng xe.

Cứ cho là lực va chạm lúc đó rất lớn, Tiêu Vũ Hoa bị đâm một cái liền bay ngược ra sau, bị hất văng đi sau đó lại rơi xuống đất.

Trong trường hợp này có thể là phần gáy va chạm xuống đất.

“Nhưng tuyệt đối không phải là vết thương như vậy.” Chủ nhiệm Kiều cầm hộp sọ, vô cùng chắc chắn nói: “Tôi chắc chắn, vết lõm này tuyệt đối không phải là do va đập xuống đất mà có thể tạo ra được, vết thương này là do một vật rất nhỏ nhưng rất cứng gây ra.”

Ví dụ như một cái búa nhỏ.

Vậy nên vết thương này mới nhỏ như vậy.

Sở Tuấn cuối cùng cũng đứng thẳng người dậy, thở phào một hơi dài.

Dù không dám đến quá gần, nhưng bố mẹ của Hướng Hạo Nhiên, những người vẫn luôn dõi theo tiến triển của sự việc, cũng thở phào một hơi.

Dù sao đi nữa, cái chết của Tiêu Vũ Hoa đã có nghi vấn.

Cho dù không phải cố ý, chỉ là tai nạn giao thông, thì chẳng ai muốn con trai mình là hung thủ. Dù nạn nhân đã nhận bồi thường nhưng việc mang một mạng người vẫn là gánh nặng khó chịu.

Không phải hung thủ đương nhiên là tốt nhất.

Mấy năm nay trong lòng Hướng Hạo Nhiên chắc chắn rất bất an, nếu không sẽ không lần này đến lần khác để Tiêu Hưng Bang tống tiền, trong vòng hai năm ngắn ngủi đã đưa hai mươi vạn. Cũng sẽ không chỉ vì nghe thấy tiếng hát của cô bé liền nhảy dựng lên, muốn đến mộ Tiêu Vũ Hoa xem sao.

Chuyện này anh ta chưa từng nói nhưng không có nghĩa là anh ta có thể quên hoặc bình thản chấp nhận.

Chỉ cần chuyện này còn tồn tại một ngày, nó chính là tâm ma của Hướng Hạo Nhiên, một cái gai trong lòng mà anh vĩnh viễn không thể vượt qua.

Mẹ Hướng Hạo Nhiên nắm tay chồng, mắt rưng rưng.

Năm đó nếu không phải vì bà bị bệnh nặng, Hướng Hạo Nhiên cũng sẽ không vì sợ làm bà kích động mà lựa chọn giấu giếm.

Nếu lúc đó anh ta kiên quyết đưa đến bệnh viện hoặc là báo cảnh sát, lúc đó đã có thể điều tra ra nguyên nhân cái chết thực sự của Tiêu Vũ Hoa, căn bản đã không thể có những chuyện tiếp diễn sau này.

An Noãn nhìn vào cái lỗ trên xương, nói: “Xem ra năm đó bố mẹ Tiêu Vũ Hoa vội vàng muốn giải quyết riêng với Hướng Hạo Nhiên quả nhiên có nguyên nhân.”

Trong chuyện này, phản ứng của vợ chồng Tiêu Hưng Bang quá vội vàng.

Theo lý thì người vội vàng nên chỉ có Hướng Hạo Nhiên mới phải.

Cho dù vợ chồng Tiêu Hưng Bang không quan tâm đến sống chết của con gái, ngay từ đầu đã muốn moi tiền từ Hướng Hạo Nhiên cũng không nên vội vàng như vậy.

Hoàn toàn có thể trì hoãn một chút, thương lượng điều kiện để đạt được mục đích đòi thêm tiền của Hướng Hạo Nhiên.

“Cho dù họ không phải là hung thủ thì cũng không thể thoát khỏi liên quan đến hung thủ.” Sở Tuấn nói: “Anh thấy phản ứng của họ đối với Tiêu Vũ Hoa tuy có áy náy nhưng cũng không giống hung thủ. Nếu là hung thủ, chỉ có thể càng kích động hơn.”

Nhưng cho dù hai người họ không phải là hung thủ, cũng chắc chắn đang che giấu điều gì đó.

An Noãn nói: “Nhà họ Tiêu không phải có một người sau khi xảy ra tai nạn xe không lâu đã đi xa sao?”

Một thiếu niên ở nông thôn, cho dù có tiền cũng ít người nghĩ đến việc ra nước ngoài.

Anh trai của Tiêu Vũ Hoa lại một mình đi xa xứ.

Là anh ta có tư tưởng tiến bộ, hay là… đang chạy trốn điều gì?

Sở Tuấn nói: “Xem ra phải đưa người này về đây mới được.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận