Quận Chúa Được Trăm Quỷ Đưa Dâu, Thiếu Tướng Quân Có Dám Cưới Không?

Chương 236.




Vì quỷ sự xảy ra thường xuyên, cộng thêm thời tiết hỗn loạn, kinh thành thi hành lệnh giới nghiêm.

Ban đêm, ngoài cấm quân và Tuần Dạ Nhân có thể đi lại trong kinh thành thì chỉ còn lại người gõ mõ.

Mây đen che khuất ánh trăng, cả kinh thành toát lên vẻ âm u, kỳ dị. Mọi âm thanh đều bị nuốt chửng trong bóng tối.


Trong một tiểu viện ở nam thành, cửa sổ đóng chặt, nhưng lại mơ hồ toát ra một luồng khí lạnh lẽo, như thể có thứ gì đó đang ngọ nguậy bên trong.

Một nam nhân trung niên mặt mày tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, rõ ràng đang gặp ác mộng, miệng ông ta há to, từng luồng sương trắng sữa từ miệng mũi tuôn ra, dần dần tụ lại thành hình người.

Đó là một nam nhân thân hình hơi cao lớn, hắn quay đầu nhìn ông ta một cái, cười một cách âm hiểm rồi tập tễnh đi xuyên qua tường.

Một lúc sau, nam nhân trung niên kinh hãi tỉnh giấc, hét lên rồi lăn xuống giường, ôm chân lăn lộn trên đất.

“Chân, chân của ta!!”

Vừa rồi trong mộng có một con ác quỷ cầm kiếm đuổi giết ông ta, chặt đứt một chân của ông ta. Sau khi tỉnh mộng chân này của ông ta quả nhiên không thể cử động được nữa!

Chuyện tương tự cũng đang xảy ra ở những nơi khác.

Có người gặp nữ quỷ nhập mộng, nữ quỷ đó toàn thân hôi thối, khắp người mọc đầy kim bạc, người mơ thấy con quỷ này tỉnh dậy, toàn thân như bị kim châm, đau đớn không chịu nổi.

Có người lại mơ thấy một phụ nhân, phụ nhân đó miệng không thể nói, nhập mộng rồi liền rút lưỡi người ta, bị rút lưỡi trong mơ, tỉnh dậy cũng trở thành người câm.

Trong Quốc Tử Giám, không ít học trò vẫn đang đèn sách đêm khuya.

Quỷ khí như sương mù lặng lẽ len vào trong phòng, sương mù dính vào người, các học trò đều cảm thấy mệt mỏi, “cộp” một tiếng, đầu đập xuống sách, bị kéo vào ác mộng.

Trong mộng, một nam nhân ăn mặc giống nho sinh đang đuổi theo họ, muốn ăn hết kiến thức của họ.

Bỗng nhiên, một tiếng quát lớn vang vọng trong mộng cảnh.

“Quỷ vật phương nào, dám đến thánh địa học thuật làm càn!”


Các thánh linh đại nho cảm nhận được sự xâm nhập của quỷ vật, đồng loạt hiện thân, vào cửa trấn áp quỷ vật.

Con quỷ nho sinh kia như bị đánh một gậy vào đầu, lập tức rút khỏi giấc mộng của các học trò, chật vật bỏ chạy.

Các học trò tỉnh lại sau cơn kinh hoàng, ngã ngồi trên đất, mồ hôi túa ra như tắm, những học trò ở cùng phòng nhìn nhau, mặt đầy hoảng sợ.

“Vương huynh… huynh cũng mơ thấy sao?”

“Vừa rồi trong mơ có một con quỷ muốn đào não của ta, ăn hết kiến thức của ta, may nhờ các đại nho tiên sinh ra tay…” Người họ Vương lí nhí gật đầu, lòng còn sợ hãi: “Trong mơ ta cũng thấy các đồng học khác, Quốc Tử Giám của chúng ta lại bị quỷ vật nhắm đến rồi sao?”

Trong phòng im lặng một lúc, lát sau, người họ Vương run giọng hỏi: “Trần huynh, huynh… huynh còn nhớ dáng vẻ của con quỷ đó không?”

Sắc mặt người họ Trần vẫn còn trắng bệch, hắn ta nuốt nước bọt, nhìn người họ Vương, hai người đồng thanh nói: “Ngu Mẫn Văn!”

Đồ hiphop trẻ em
Con quỷ muốn ăn não và kiến thức của họ trong mộng chính là dáng vẻ của Ngu Mẫn Văn!

Cùng lúc đó, trong Đông Cung, Thái tử cũng rơi vào ác mộng.

Trong mơ, Thái tử đứng giữa Thái Cực điện, văn võ bá quan quỳ hai bên. Long ỷ trống không, không thấy bóng dáng Hoài Đế, một giọng nói vang vọng bên tai hắn, dụ dỗ: “Ngồi lên đi, ngồi lên vị trí đó, ngươi sẽ là chủ của thiên hạ này…”

Thái tử không hề động lòng, quay đầu rời khỏi Thái Cực điện.

Tuy nhiên, chân hắn vừa mới bước ra khỏi Thái Cực điện, cảnh vật đảo lộn, khoảnh khắc tiếp theo hắn lại xuất hiện ở Trường Xuân cung.

Hai bóng người đẫm máu xuất hiện trong tầm mắt hắn, Hoài Đế ngã trên ghế, ngực bị vật sắc nhọn đâm xuyên, máu tươi nhuộm đỏ nửa người, Yến Hoàng hậu chết không nhắm mắt ngã dưới chân Hoài Đế, cổ bị lưỡi kiếm cắt đứt, máu tươi trào ra.


Sắc mặt Thái tử cuối cùng cũng thay đổi, chưa kịp tiến lên hắn đã cúi đầu nhìn tay mình.

Hắn đang cầm một thanh kiếm, tay đầy máu.

Giọng nói ma quái kia lại xuất hiện: “Ngươi giết phụ mẫu, ngôi vị chí tôn đó là của ngươi rồi…”

“Thừa nhận đi, tình thân trước quyền lực không đáng một xu, thứ ngươi thực sự muốn luôn là vị trí đó.”

Sắc mặt Thái tử âm trầm đến cực điểm, hắn đột nhiên nắm ngược chuôi kiếm, nhắm vào tim mình đâm mạnh xuống.

“Cút khỏi đầu óc của ta!”

Tiếng rít chói tai đột nhiên vang lên bên tai Thái tử.

Cùng lúc đó, Thái tử phi cũng bị tiếng nói mê của Thái tử làm cho tỉnh giấc. Nàng vội vàng gọi cung nhân thắp đèn thì thấy Thái tử mặt mày tái nhợt, dù nàng gọi thế nào Thái tử cũng bị kẹt trong ác mộng không tỉnh lại được.

“Nhanh! Mau đến Quận chúa phủ, mời Hưng Quốc Quận chúa đến!”

Thái tử phi vội vàng ra lệnh, cung nhân không dám chậm trễ, nhưng chưa kịp ra khỏi điện đã có cấm quân đến báo: “Bẩm Thái tử phi, Hiếu Thuần Quận chúa cầu kiến bên ngoài Đông Cung, nàng ấy nói nàng ấy có cách cứu Thái tử.”

Thái tử phi nhíu mày, chỉ do dự hai giây: “Mời nàng ấy vào.”

Chẳng mấy chốc Sở Hồi đã vào, ánh mắt Thái tử phi sắc bén: “Hiếu Thuần Quận chúa biết Thái tử đêm nay sẽ gặp nguy hiểm sao?”

Sở Hồi thở dài, nói: “Sở Hồi được tiên nhân chỉ điểm, biết chút thuật xem sao đoán mệnh. Đêm nay mây đen che trăng, là điềm quỷ vật làm loạn, trên Đông cung có hắc khí cuộn trào, thần nữ liền đoán Thái tử điện hạ sẽ có kiếp nạn này.”

“Thái tử phi, chuyện liên quan đến an nguy của Thái tử điện hạ, hay là để thần nữ cứu Thái tử xong rồi giải thích chi tiết với người.”

Thái tử phi mím môi, lúc này mới nhường đường: “Làm phiền Hiếu Thuần Quận chúa rồi.”

Sở Hồi gật đầu tiến lên, tay trái nàng ta kết pháp ấn, tay phải nhanh chóng điểm vào mi tâm Thái tử, chỉ nghe nàng ta khẽ quát: “Ác quỷ, mau mau hiện hình! Cút khỏi cơ thể Thái tử!”


Tiếng nói của nàng ta vừa dứt, cơ thể Thái tử run rẩy dữ dội, trên mặt lộ vẻ đau đớn.

Khoảnh khắc tiếp theo, từng luồng hắc khí từ thất khiếu của Thái tử tuôn ra.

Sở Hồi quát lớn: “Mọi người lui lại!”

Thái tử phi được ma ma kéo lùi về phía sau, mọi người đều kinh hãi nhìn cảnh này, luồng hắc khí đó sau khi thoát khỏi cơ thể Thái tử liền xông loạn trong phòng, cố gắng trốn thoát.

Sở Hồi chụm ngón trỏ và giữa tay phải, vung về phía hắc khí, một sợi roi vàng dài từ đầu ngón tay nàng ta lan ra, quất mạnh vào hắc khí. Khoảnh khắc tiếp theo, sợi roi đó hóa thành một sợi dây thừng trói chặt hắc khí lại.

Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt. Sau khi bị trói buộc, luồng hắc khí đó dần dần tụ lại thành hình người, một khuôn mặt méo mó và oán độc hiện ra trước mắt mọi người.

“Sao lại là hắn?!” Một giọng nói kinh ngạc đột nhiên vang lên.

Thái tử phi nhìn theo, người nói chính là Vệ Chước.

Đêm nay người canh gác Đông cung chính là Vệ Chước, nghe tin Thái tử xảy ra chuyện hắn ta lập tức chạy đến.

“Vệ Thống lĩnh biết ác quỷ này?” Thái tử phi nhíu mày hỏi.

Vệ Chước mím môi, ánh mắt phức tạp liếc nhìn Sở Hồi, hạ giọng đáp: “Người này tên là Ngu Kính, Thái tử phi chắc cũng đã nghe qua tên của hắn.”

Sắc mặt Thái tử phi đột nhiên thay đổi, trong mắt lóe lên tia sắc bén: “Ngu Kính nhà họ Ngu?”

“Không phải hắn đã chết rồi sao? Tại sao lại đến mưu hại Thái tử?!”

Sở Hồi khẽ thở dài, giọng nói u uẩn: “Đêm nay người bị hại không chỉ có một mình Thái tử. Hễ ai uống nước linh trong lều nước linh đa phần đều bị tấn công.”

“Sao lại như vậy?” Sắc mặt Thái tử phi càng lúc càng nghiêm trọng.

Sở Hồi ngẩng đầu, dường như có chút do dự, một lúc sau mới như hạ quyết tâm nói: “Vốn dĩ thần nữ không muốn gây thêm chuyện, nhưng chuyện này hệ trọng, không cho phép thần nữ giấu giếm nữa. Bẩm Thái tử phi, nguồn cơn của trận hỗn loạn thời tiết lần này thần nữ đã tra ra rồi.”


“Ngươi có lời gì cứ nói!” Thái tử phi trầm giọng nói.

Sở Hồi gật đầu, chậm rãi nói: “Ác quỷ tác quái ở kinh thành chính là Ngũ Ôn Quỷ, mà Ngũ Ôn Quỷ này chính là do năm người nhà họ Ngu hóa thành!”

“Họ sau khi chết hóa thành lệ quỷ, oán khí không tan, ngưng tụ thành họa Ngũ Ôn. Lần này vào kinh chính là để báo thù Hưng Quốc Quận chúa và Yến Thiếu tướng quân.”

“Thái tử điện hạ vì tin tưởng Hưng Quốc Quận chúa, đứng ra bảo lãnh cho nàng, đi đầu uống nước linh nên mới bị Ngũ Ôn nhắm đến.”

Sở Hồi mím môi, thở dài nói: “Ngày đó thần nữ giáng mưa lành, vốn là để trấn áp hành động của Ngũ Ôn, muốn lặng lẽ giải quyết năm con ác quỷ này, tránh làm to chuyện. Nhưng bây giờ xem ra… e là không giấu được nữa rồi.”

Sắc mặt Thái tử phi biến đổi không ngừng, đang định lên tiếng thì Thái tử lúc này lại từ từ tỉnh lại. Hắn yếu ớt mở mắt, trong mắt ánh lên tia lạnh lẽo.

“Truyền lệnh của bản cung.” Giọng Thái tử trầm thấp nhưng lại mang theo uy nghiêm không cho phép nghi ngờ.

“Điện hạ…” Thái tử phi vội vàng tiến lên đỡ Thái tử dậy.

Vệ Chước cúi người lĩnh mệnh.

Thái tử lạnh giọng nói: “Hưng Quốc Quận chúa phụ ơn vua, liên lụy dân chúng, áp giải nàng vào đại lao Hình bộ, chờ Hoàng thượng định đoạt!”

Vệ Chước nhíu mày nhưng vẫn cung kính đáp: “Tuân lệnh.”

Sở Hồi đứng một bên, lúc cúi đầu, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười như có như không.

“Hiếu Thuần Quận chúa, là ta không biết nhìn người.” Thái tử ho một trận, trông rất yếu ớt, Thái tử phi vội vàng vỗ lưng cho hắn, lo lắng nói: “Điện hạ bị ác quỷ nhập mộng, e là đã tổn hại đến thân thể, Hiếu Thuần Quận chúa có cách giải quyết không?”

“Thái tử phi yên tâm, Thái tử điện hạ chỉ hao tổn một ít dương khí, đây là vì ác quỷ bị thu phục kịp thời, chưa kịp thực sự tổn hại đến điện hạ, điện hạ chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là sẽ khỏe lại.”

“Chỉ là…” Sở Hồi do dự nói: “Theo lý mà nói, năm người nhà họ Ngu sau khi chết hóa thành ôn quỷ cũng không nên có năng lực lớn đến mức lẻn vào cung tác quái mới phải.”


Sở Hồi nói rồi nhìn về phía hồn ma của Ngu Kính, “Ngươi tốt nhất là khai thật, nếu không đừng trách ta đánh ngươi hồn phi phách tán.”

Ngu Kính lộ vẻ kinh hãi, vội vàng quỳ xuống đất cầu xin, “Nói, ta nói hết… Cầu thần nữ tha cho ta một mạng!”

“Năm người nhà Ngu chúng ta đều bị Ngu Tam Thất hại chết, Thái tử điện hạ có điều không biết, Ngu Tam Thất đó vốn dĩ không phải là người!”

“Nàng vốn là quỷ vật địa phủ, mạnh mẽ phi thường, mượn bụng thê tử ta là Liễu thị để đầu thai làm người. Năm đó khi nàng bị ta đuổi khỏi nhà họ Ngu đã chết rồi, sau khi chết đi sống lại đã trở thành một con ác quỷ hoàn toàn!”

“Sự tồn tại của nàng đối với quỷ vật có sức hấp dẫn chí mạng, chúng ta vào kinh một là muốn báo thù, hai là muốn ăn thịt nàng…” Ngu Kính nói rồi nuốt nước bọt: “Không chỉ chúng ta, chỉ cần nàng ở kinh thành một ngày, sẽ có quỷ vật không ngừng kéo đến.”

“Việc… việc nhập mộng mê hoặc Thái tử cũng là do ta nhất thời hồ đồ, muốn mượn long khí trên người Thái tử điện hạ để trấn áp nàng, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể thuận lợi ăn thịt nàng…”

Thái tử nghe xong, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Sở Hồi lại tức giận, tát một cái vào người Ngu Kính: “Câm miệng! Còn dám mê hoặc lòng người! Thái tử điện hạ, Hưng Quốc Quận chúa chắc chắn sẽ không gây hại cho nhân tộc, có lẽ là do mang ngọc quý trên người nên mới bị quỷ vật nhắm đến.”

“Không cần nói giúp nàng ta nữa.” Thái tử nhắm mắt, hít sâu một hơi: “Tiểu cửu đã bị nàng ta mê hoặc đến thần trí không rõ, những chuyện ma quỷ xảy ra thường xuyên ở Đại Càn những năm gần đây cũng đều liên quan đến nàng ta, nàng ta không thoát khỏi liên quan.”

Sở Hồi há miệng, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.

Khi Thái tử mở mắt ra lần nữa, ánh mắt đã trở lại bình tĩnh, hắn nói: “Ta không thể tin tưởng nàng ta được nữa, bốn con quỷ còn lại phải phiền Hiếu Thuần Quận chúa ra tay, sớm ngày diệt trừ chúng, trả lại sự yên ổn cho dân chúng kinh thành.”

“Kinh thành bình yên rồi, hôn sự của ngươi và Tiểu Cửu mới có thể thuận lợi.”

Thái tử nhìn Sở Hồi nói: “Ta chờ ngày trở thành người một nhà với ngươi.”

“Điện hạ yên tâm, thần nữ nhất định không phụ sự kỳ vọng.” Sở Hồi dường như có chút ngượng ngùng, nàng ta thu quỷ hồn của Ngu Kính vào bình rồi lấy cớ đi bắt bốn con quỷ còn lại, rời khỏi Đông Cung.

Trong phòng, tiếng ho của Thái tử dần dần ngừng lại, Thái tử phi thở dài một tiếng, nhỏ giọng nói: “Cảm giác dấu vết hơi lộ liễu.”

Thái tử cúi đầu, nhỏ giọng đáp: “Ta đã cố gắng hết sức rồi.” Hắn mím môi, dường như có chút phiền não: “Diễn kịch… vẫn là quá khó.”

Tiếng cười khẽ vang lên trong phòng, “Ta lại thấy diễn xuất của Thái tử điện hạ và Thái tử phi rất tốt.”

Hai bóng người xuất hiện, chính là Tam Thất và Thái Việt.

Phu thê Thái tử nhìn nàng, vẻ mặt đều có chút phức tạp, Thái tử phi không nhịn được cảm khái: “Tam Thất, thuật biến hóa của muội thật lợi hại, nhìn ngang nhìn dọc ngươi đều là Tiểu Cửu.”

“Đây không phải là bản lĩnh của ta.” Tam Thất nhún vai, nàng bây giờ vẫn đang biến thành dáng vẻ của Yến Độ.

Thật ra thuật biến hóa nàng cũng biết nhưng không thể làm được như Yến Độ, ngay cả khí tức của linh hồn cũng có thể thay đổi. Không thể không nói, Thiên Đạo thạch đúng là có bản lĩnh.

Đây cũng là lý do tại sao Thái Việt bây giờ phải theo nàng, có Thái Việt ở bên, khí tức của nàng mới có thể trở nên giống hệt Yến Độ.

Còn Yến Độ biến thành nàng thì hoàn toàn không cần hỗ trợ.

Ánh mắt Thái tử khẽ động, trầm giọng nói: “Mọi chuyện đều như Tam Thất ngươi suy đoán, Sở Hồi lợi dụng quỷ hồn của người nhà họ Ngu để tác quái, muốn khiến triều đình và dân chúng đều sinh lòng sợ hãi ngươi.”

“Chỉ là, những dân chúng đó đêm nay e là thật sự đã gặp tai ương…”

“Điện hạ yên tâm, Sở Hồi muốn có lòng dân, tất nhiên phải để những dân chúng đó bình an vô sự mới được, nếu không làm sao nàng ta đạp ta để leo lên?”

Sở Hồi có mơ cũng không ngờ, Tam Thất đã đi trước nàng ta một bước đến Đông cung, thậm chí đêm nay cái gọi là Ngũ Ôn Quỷ nhà họ Ngu, mọi hành động đều nằm trong sự giám sát của Tam Thất.

Nói là Ngũ Ôn Quỷ nhà họ Ngu thực ra chỉ có ba ôn quỷ. Hồn phách của Ngu Kính, Ngu Mẫn Văn, Ngu Mẫn Võ quả thực đã bị luyện hóa thành ôn quỷ, nhưng hồn phách của Liễu thị và Ngu Đường đã sớm bị Tam Thất nghiền nát, hai con ôn quỷ còn lại chỉ là giả dạng để vở kịch ‘vu oan giá họa’ này trông thật hơn mà thôi.

Thái tử phi thở dài: “Chỉ là sắp tới e là muội phải chịu oan ức rồi.”

Tam Thất chớp mắt: “Ta sẽ không chịu oan ức đâu.”

Nàng chỉ vào mũi mình, nụ cười ranh mãnh: “Ta bây giờ là Yến Độ –  Yến Tiểu Cửu mà.”

Phu thê Thái tử sững sờ, rồi đều không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Đúng vậy, người sắp tới bị dân chúng chửi mắng, bị tống giam đều là Yến-Tam-Thất.

“Hai người các ngươi đúng là tinh ranh.”

“Nhưng mà ngươi ở đây, Tiểu Cửu lại đi đâu rồi?”

Tam Thất cười đầy bí ẩn, “Chắc là… đang đi lừa quỷ đấy.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận