Phan Thục Trân bị dăm ba câu đuổi đi, cô ta cầm tiền của Tưởng Học Tú, sau đó không dám nói thêm mấy lời khẩn cầu gì.
Tưởng Học Tú đưa cô ta ra ngoài, trùng hợp lúc này lại nhìn thấy Triệu Uyển Thanh và Tiểu Triệu đang đứng trước trường học.
Tưởng Học Tú vừa nhìn thấy Tiểu Triệu thì sắc mặt đã xám xịt.
"Học Tú, chính là cô ta! Người phụ nữ kia chính là em gái của ả nhân tình hiện nay của Phạm Vệ Thành." Phan Thục Trân đứng từ xa đã có thể nhìn ra Triệu Uyển Thanh.
Không phải do cô ta có thị lực tốt mà vì ngày đó Triệu Uyển Thanh quá ghê gớm, khiến Phan Thục Trân phải khắc sâu ấn tượng.
Tưởng Học Tú nghe vậy thì nhíu mày: "Nhân tình kia của Phạm Vệ Thành tên gì?"
Phan Thục Trân cũng không biết rõ tên của chị cả Triệu, chỉ nói: "Tôi cũng không biết, chỉ biết cô ta họ Triệu..."
"Được rồi, cô về trước đi!" Sắc mặt Tưởng Học Tú nặng nề, đuổi Phan Thục Trân đi, còn mình thì trở về văn phòng.
Một bên khác, Triệu Uyển Thanh được Tiểu Triệu đưa đến cửa, chính vì cô đã lên xe ngồi trước nên căn bản không nhìn thấy Phan Thục Trân.
Trên đường trở về, cô tiện đường ghé vào Trần Ký.
Không ngờ Phạm Vệ Thành cũng ở đây.
Sau khi Phạm Vệ Thành trở về, việc đầu tiên anh ấy làm là xử lý kẻ tai họa Phan Thục Trân kia, sau đó mới lập tức chuẩn bị một ít đồ mang đến nhận lỗi với nhà họ Triệu.
Lần này, cha mẹ Triệu không để anh ấy gặp chị cả Triệu mà ngăn ở bên ngoài.
Đối mặt với câu hỏi của cha mẹ vợ tương lai, Phạm Vệ Thành chuẩn bị rất đầy đủ.
Anh ấy rút giấy chứng nhận đã ly hôn cho cha mẹ Triệu xem, lúc này hai vị phụ huynh mới thật sự tin tưởng anh ấy đã ly hôn.
Phạm Vệ Thành kể lại cho cha mẹ Triệu nghe từ đầu đến cuối về cuộc hôn nhân đầu tiên của mình, cha mẹ Triệu cũng không nhịn được mà tức giận thay anh ấy.
Phan Thục Trân bị dăm ba câu đuổi đi, cô ta cầm tiền của Tưởng Học Tú, sau đó không dám nói thêm mấy lời khẩn cầu gì.
Tưởng Học Tú đưa cô ta ra ngoài, trùng hợp lúc này lại nhìn thấy Triệu Uyển Thanh và Tiểu Triệu đang đứng trước trường học.
Tưởng Học Tú vừa nhìn thấy Tiểu Triệu thì sắc mặt đã xám xịt.
"Học Tú, chính là cô ta! Người phụ nữ kia chính là em gái của ả nhân tình hiện nay của Phạm Vệ Thành." Phan Thục Trân đứng từ xa đã có thể nhìn ra Triệu Uyển Thanh.
Không phải do cô ta có thị lực tốt mà vì ngày đó Triệu Uyển Thanh quá ghê gớm, khiến Phan Thục Trân phải khắc sâu ấn tượng.
Tưởng Học Tú nghe vậy thì nhíu mày: "Nhân tình kia của Phạm Vệ Thành tên gì?"
Phan Thục Trân cũng không biết rõ tên của chị cả Triệu, chỉ nói: "Tôi cũng không biết, chỉ biết cô ta họ Triệu..."
"Được rồi, cô về trước đi!" Sắc mặt Tưởng Học Tú nặng nề, đuổi Phan Thục Trân đi, còn mình thì trở về văn phòng.
Một bên khác, Triệu Uyển Thanh được Tiểu Triệu đưa đến cửa, chính vì cô đã lên xe ngồi trước nên căn bản không nhìn thấy Phan Thục Trân.
Trên đường trở về, cô tiện đường ghé vào Trần Ký.
Không ngờ Phạm Vệ Thành cũng ở đây.
Sau khi Phạm Vệ Thành trở về, việc đầu tiên anh ấy làm là xử lý kẻ tai họa Phan Thục Trân kia, sau đó mới lập tức chuẩn bị một ít đồ mang đến nhận lỗi với nhà họ Triệu.
Lần này, cha mẹ Triệu không để anh ấy gặp chị cả Triệu mà ngăn ở bên ngoài.
Đối mặt với câu hỏi của cha mẹ vợ tương lai, Phạm Vệ Thành chuẩn bị rất đầy đủ.
Anh ấy rút giấy chứng nhận đã ly hôn cho cha mẹ Triệu xem, lúc này hai vị phụ huynh mới thật sự tin tưởng anh ấy đã ly hôn.
Phạm Vệ Thành kể lại cho cha mẹ Triệu nghe từ đầu đến cuối về cuộc hôn nhân đầu tiên của mình, cha mẹ Triệu cũng không nhịn được mà tức giận thay anh ấy.