Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 130: C130: Màu.




Tôi tiếp tục tác phẩm của mình. Màu, màu của tôi đâu. Chẳng lẽ lại là con gái của tôi. À, kia rồi!

-Nào, Suzy. Đưa mẹ nào!


-Nhưng con khát!


-Từ từ, để mẹ vẽ xong rồi cho con!



Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận