Sau khi chia nhóm xong, các thí sinh có thể về sắp xếp giường ngủ và nghỉ ngơi. Khi họ về đến ký túc xá, An Tuyết đang thu dọn hành lý. Vì phòng ký túc này vốn có nhiều người thuộc cùng một nhóm mới, nên ba người không cần chuyển đi, chỉ có An Tuyết phải rời đi để nhường chỗ cho hai thành viên nhóm mới chuyển vào.
An Tuyết thấy hai người họ bước vào, vẫn mỉm cười: "Thật ra tôi rất muốn cùng nhóm với hai cậu, nhưng có vẻ tạm thời vẫn chưa có duyên. Hy vọng lần sau có thể chung nhóm nhé!"
Người lưu luyến không nỡ rời xa chẳng chỉ có An Tuyết, mà còn có con quỷ Lệ Nhân sau lưng cô ấy nữa. Chính sự lưu luyến ấy khiến mùi trên người nó lại càng... kinh khủng.
Không phải ngủ cạnh mùi kinh tởm đó nữa, đối với Cố Ỷ là một điều quá tốt rồi, nhưng ngoài mặt cô vẫn biểu lộ ra một chút luyến tiếc rất vừa phải.
Sau khi An Tuyết rời đi, hai người thay đồ diễn ra. Khương Tố Ngôn liền kéo Cố Ỷ đến phòng tập nhảy để dạy cô bài nhảy cho vòng tiếp theo. Vòng sau sẽ có khán giả đến xem quay hình, nếu điệu nhảy của Cố Ỷ vẫn cứ cứng đờ như thế, nhất định sẽ bị cư dân mạng mắng te tua. Khương Tố Ngôn thì không hề muốn thấy người ta ở dưới sân khấu huýt sáo chê bai phu quân mình, nếu thật sự có chuyện đó xảy ra, nàng cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Mà nếu nàng thật sự gây chuyện, chắc chắn Cố Ỷ sẽ không vui, vì vậy để tránh xung đột giữa hai người, Khương Tố Ngôn quyết định đặc huấn riêng cho Cố Ỷ, để phu quân nhà mình cầm cờ đi đầu.
Giống như giáo viên từng nói, Cố Ỷ không hề có vấn đề về phối hợp tay chân. Ngược lại, cô là người rất linh hoạt, cũng thật sự có tâm muốn học nhảy cho tốt. Nhưng vấn đề là không biết vì lý do gì, lúc nào cô cũng có một vài động tác dư thừa khiến cả bài nhảy trở nên thiếu liền mạch, thậm chí có phần gượng gạo.
Hôm nay Khương Tố Ngôn để Cố Ỷ nhảy một mình trước gương, còn bản thân thì ngồi bên quan sát suốt mấy tiếng đồng hồ. Cuối cùng, nàng cũng phát hiện ra vấn đề.
"Có phải là... mỗi khi làm một số động tác, nàng liền vô thức mang theo tư thế khởi động và thu tay trong đấu cận chiến không?"
Đôi mắt của Khương Tố Ngôn vô cùng sắc bén. Những động tác đó của Cố Ỷ tuy không rõ ràng, đến mức chính cô cũng không hề nhận ra. Chỉ là khi thực hiện một vài động tác, cơ thể cô đã vô thức vào tư thế sẵn sàng chiến đấu. Não thì ra lệnh rằng "đây là động tác sai," nên cơ thể liền chuyển biến thành dáng nhảy, nhưng chính sự chuyển biến đơn giản ấy lại khiến động tác của cô trở nên khựng lại, kém mượt mà.
Cố Ỷ sững người: "Có hả?"
"Có."
Khương Tố Ngôn từ dưới sàn đứng dậy, bước đến trước mặt Cố Ỷ. Nàng làm lại y hệt động tác của Cố Ỷ, chỉ khác là phóng đại lên gấp nhiều lần. Quả nhiên, đúng như Khương Tố Ngôn nói, mỗi khi gặp phải những động tác tương đồng với các tư thế tay trong đấu cận chiến như đưa tay lên, khởi động, thu chiêu... thì Cố Ỷ liền vô thức vào tư thế chuẩn bị, nhưng làm được nửa chừng lại thu lại, rồi sửa thành động tác nhảy.
Cố Ỷ gãi đầu. Đúng thật là vậy...
Dù biết được nguyên nhân, nhưng việc sửa chữa vẫn rất khó khăn. Nhảy nhót cô chỉ mới học vài ngày, còn cận chiến thì luyện từ nhỏ đến lớn, đã in sâu vào tận xương tủy, sao có thể nói bỏ là bỏ? Nhưng một khi đã tìm ra gốc rễ vấn đề, thì ít nhất có thể tiến hành huấn luyện có mục tiêu, nhờ vậy có hy vọng cải thiện lớn.
Hai người luyện tập suốt một khoảng thời gian dài. Đến khi quay về ký túc, ngay cả Cố Ỷ cũng đã mệt lả. Tắm xong, cô liền ngả người lên giường.
Nửa đêm, Cố Ỷ lại bị mùi hôi thối quen thuộc đánh thức. Cô nghĩ bụng: An Tuyết chuyển đi rồi mà, vừa hé mắt ra, đã thấy Khương Tố Ngôn đang nằm trong lòng mình. Nàng vội vươn tay bịt miệng Cố Ỷ lại, còn làm động tác "suỵt."
Cố Ỷ cố nén câu hỏi, nhẹ nhàng gỡ tay Khương Tố Ngôn xuống, nắm chặt trong lòng bàn tay, rồi giả vờ nhắm mắt ngủ tiếp.
Không lâu sau, cô nghe thấy tiếng lạo xạo sột soạt.
Cố Ỷ nhắm chặt mắt.
Cô biết — Lệ Nhân đến rồi.
Vì cái mùi kinh tởm đó đang tiến sát đến ngay trước mũi.
Cô còn nghe thấy giọng nói của Lệ Nhân.
"Cốc Kỳ? Cốc Kỳ? Cô ta là Cố Ỷ sao? Không không không, cô ta không thể là Cố Ỷ được... Cố Ỷ ở thành phố Lễ Phong... không ở đây... Nhưng nếu cô ta đến Hải thị thì sao? Cô ta muốn ăn tôi sao?! Cô... cô gái bên cạnh cô ấy có phải là Khương Tố Ngôn không? Không thể nào, không thể nào, Khương Ngôn này chỉ là một người phụ nữ bình thường!"
"Phải báo cho cấp trên... phải báo cho cấp trên... hihihihi... cô ta thơm quá... Cốc Kỳ thơm quá... ăn cô ta luôn!"
Ban đầu Cố Ỷ không hiểu vì sao đám ma quỷ này đều thích lảm nhảm tự nói một mình. Nhưng sau đó ngẫm lại thì cũng rõ: quỷ thường chỉ có thể mai phục một chỗ, chờ người hữu duyên đi qua, nếu trong quãng thời gian dài đằng đẵng ấy không rèn được cái tật tự nói cho mình nghe, thì sớm muộn cũng sẽ tự kỷ rồi hóa điên.
Lệ Nhân lẩm bẩm ở bên ngoài một lúc lâu rồi mới phát ra tiếng động sột soạt, dần rời đi.
Khương Tố Ngôn ghé sát nói nhỏ với Cố Ỷ rằng: Lệ Nhân đã đi xa rồi. Lúc này Cố Ỷ mới bất ngờ bật dậy khỏi chăn, khoác áo ngoài vào rồi kéo theo Khương Tố Ngôn ra khỏi ký túc xá.
Cố Ỷ cảm thấy con quỷ này chắc chắn không phải quay lại chỗ An Tuyết, nghe giọng điệu của nó thì rõ ràng là định đi báo cáo với cấp trên.
Nhưng đêm khuya mà cứ thế bám theo thì quá dễ bị phát hiện. Cô ngẫm một chút, thả một con bướm dò hồn ra ngoài, còn bản thân thì giữ khoảng cách nhất định theo sau. Trong lúc đi theo, cô còn nghe thấy tiếng Lệ Nhân hát, hát dở đến mức không dám nghe.
Lệ Nhân không rời khỏi khu căn cứ, mà cứ lang thang lượn lờ trong khuôn viên. Cố Ỷ nháy mắt một cái, đột nhiên có dự cảm chẳng lành: "Cấp trên" của nó... chẳng lẽ cũng ở trong căn cứ này?
Lệ Nhân vừa đi vừa dừng, cuối cùng rời khỏi khu ký túc của thí sinh, tiến về phía khu ký túc xá của giáo viên. Cố Ỷ bám theo, nhận ra con bướm mình thả ra đã dừng lại trước một căn phòng.
Cô không dám để bướm bay vào trong, như vậy chắc chắn sẽ bị phát hiện. Cô và Khương Tố Ngôn rúc vào góc cầu thang nơi khúc cua. Khi thấy Lệ Nhân lại lẩm bẩm hát ca rồi bay ngược trở lại khu ký túc của thí sinh, Cố Ỷ mới rón rén rời khỏi chỗ nấp.
Cô nhón chân, trông chẳng khác nào một tên trộm, bước đến trước căn phòng mà con bướm đã dừng lại khi nãy. Sau khi xác nhận không có chút dao động hồn lực nào xung quanh, cô mới dám tới gần.
Cố Ỷ ghi nhớ số phòng, rồi thu lại con bướm, rời đi.
Dù cô không quen thuộc lắm với khu ký túc của giáo viên, nhưng chỉ cần báo cho phía cảnh sát, nhờ họ hỏi nhân viên hậu cần là có thể dễ dàng điều tra ra người ở trong phòng đó là ai.
Đến sáng hôm sau, Cố Ỷ đã biết người có vấn đề là ai.
Là Lily.
Căn phòng đó là phòng của Lily. Khi biết chuyện này, Cố Ỷ hơi bất ngờ.
Lily là thần tượng nữ đã nổi tiếng từ lâu, hiện đang trong trạng thái nửa rút lui khỏi giới giải trí. Sự nghiệp cô ấy viên mãn, nhìn qua không hề có chút dao động hồn lực nào. Sao có thể là thành viên của Ủy ban sáng tạo Quái đàm được? Vì sao lại tham gia vào tổ chức này?
Theo như Cố Ỷ được biết, Lily có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Cô ấy có cha mẹ yêu thương, trên còn có một anh trai và một chị gái. Khi tham gia chương trình tuyển chọn idol nữ, cô ấy nhận được sự ủng hộ tuyệt đối từ gia đình, khác hẳn với những tuyển thủ thế hệ đầu thường bị cha mẹ coi là "không làm việc đàng hoàng."
Ngoài ra, Lily còn là một người theo chủ nghĩa không kết hôn, không yêu đương. Mỗi lần được phỏng vấn đều thẳng thắn bày tỏ quan điểm: "Tôi là idol mà, đương nhiên sẽ không yêu đương hay kết hôn rồi. Dù sao đây cũng là đạo đức nghề nghiệp của idol. Hahah, đùa thôi, thật ra tôi thật sự không có ý định yêu đương hay kết hôn gì cả. Tôi là người theo chủ nghĩa không yêu đương, không kết hôn cực kỳ kiên định!"
Loại người như vậy chắc chắn không phải vì muốn hồi sinh người thân hay người yêu mà tham gia vào Ủy ban sáng tạo Quái đàm...
Vậy thì là gì? Chẳng lẽ... chỉ đơn thuần là vì sở thích?
Cố Ỷ không hiểu rõ, thực ra cô cũng không biết nhiều về người tên Lily này. Những chuyện kể trên, cô biết được là nhờ hồi học cấp ba, các bạn nữ trong lớp luôn ríu rít bàn tán bên tai cô, nhờ vậy mà cô mới nắm được đôi chút. Sau này khi Lily tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí, nam nữ sinh trong lớp đều rất buồn, có không ít người còn khóc một trận ra trò.
Sau khi tham gia chương trình này, Cố Ỷ đã có thiện cảm tự nhiên với Lily, chính là vì những lời ríu rít nhai đi nhai lại hồi cấp ba của đám bạn học ấy.
Trong những lần gặp mặt ít ỏi trong khoảng thời gian này, Cố Ỷ cũng có thể cảm nhận được Lily là người vô cùng chuyên nghiệp, cũng rất dễ nói chuyện. Một người như vậy... mà lại là cấp trên trực tiếp của Lệ Nhân? Chữ "Lệ" trong "Lệ Nhân" lại là từ "Li" trong "Lily" sao? Thật đúng là trò nhảm nhí.
Cố Ỷ bày tỏ với cảnh sát rằng cô hy vọng họ có thể điều tra thêm về Lily, bao gồm trong mấy năm qua xung quanh cô ta có ai đã qua đời, lý do tử vong là gì, trước khi chết đã làm những gì. Cảnh sát tất nhiên đồng ý và còn trao đổi thông tin với Cố Ỷ.
"An Tuyết là người thứ ba mươi lăm bị Lệ Nhân nhập vào, ba mươi tư người trước đều đã chết. Còn một việc nữa, dạo gần đây dường như những người khác trong ủy ban sáng tạo Quái Đàm cũng gặp chuyện không yên. Họ có vẻ như đã nhận ra cô đến Hải thị, Cố tiểu thư, xin hãy cẩn thận, mọi chuyện đều phải lấy bảo vệ bản thân làm đầu!"
Cố Ỷ sững người, sau đó mới đáp lại: "Được."
Ủy ban sáng tạo quái đàm ở Hải thị còn muốn gây rắc rối với cô? Để xem cô có san bằng bọn họ một lượt không.
Cố Ỷ cúp máy rồi bước ra ngoài. Khi cô từ căn phòng nhỏ mà nhân viên chuẩn bị cho mình đi ra, ngoài Khương Tố Ngôn đang đợi cô thì Lily cũng có mặt. Trên mặt Lily mang theo sự quan tâm của một tiền bối: "Cốc Kỳ, dạo này luyện tập thế nào rồi?" Không hổ là người có thể chiếm được một chỗ đứng trong đường đua nhóm nhạc nữ của giới giải trí, diễn xuất này đúng là trời sinh. Cố Ỷ chẳng phát hiện ra điểm gì khả nghi cả.
Nếu không phải nhờ cuộc điện thoại vừa rồi, Cố Ỷ hoàn toàn không cảm nhận được rằng Lily đã biết cô chính là kẻ địch lớn nhất của bọn họ – Cố Ỷ. Cô còn tưởng Lily thật lòng quan tâm đến mình như một hậu bối.
"Cũng ổn lắm, em đã tiến bộ nhiều rồi ạ!" Thích diễn đúng không, vậy thì cùng nhau diễn thôi.
Cố Ỷ nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, Lily cũng cười theo, sau đó đưa ra lời mời: "Chị thấy em thật sự rất có năng khiếu, ngoại hình cũng rất ổn. Tuy giờ công chúng không còn ưa chuộng kiểu gương mặt của em nữa, nhưng em có nét riêng. So với làm nhóm nhạc nữ, chị thấy em hợp với đóng phim hơn. Chị cũng có quen biết trong mảng đó. Em có hứng thú không? Sau khi debut thì lấn sân sang mảng phim truyền hình, web drama chẳng hạn?"
Lily đúng là người có con mắt tinh tường, ngay cả Cố Ỷ cũng cảm thấy bản thân không hợp với nhóm nhạc nữ mà hợp với diễn xuất hơn. Cô còn biết cận chiến nữa, so với nhảy múa thì múa kiếm chắc chắn dễ hơn nhiều.
Ủy ban sáng tạo quái đàm dường như đã tìm ra phương pháp khác để đối phó với cô.
Trong lòng Cố Ỷ nảy ra ý nghĩ này, cô khẽ nở một nụ cười.
Bọn người kia chắc chắn đã âm thầm điều tra về cô rồi, mà còn biết khá rõ nữa, nếu không sao lại phát hiện được rằng so với nhóm nhạc nữ, thứ cô thích hơn là diễn xuất?