Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 201.




Bị Mộc Dao xem như vật thí nghiệm 1
Sở Lâm quay lại nhìn bộ dáng của Lục Chi Ninh, lo lắng hỏi: “Sư phụ, liệu anh ấy có việc gì không?”
Tô Cẩm trực tiếp cho một viên thuốc an thần.
“Không có chuyện gì nghiêm trọng cả đâu, là Lục nhị thiếu chuyên môn cho chúng ta cơ hội vặt lông, đúng là một người tốt!”
Sở Lâm nhẹ nhàng thở ra.
Vừa nghĩ tới có thể vặt lông, Sở Lâm lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Mặc dù Lục Chi Ninh là anh họ của mình, nhưng sư phụ đã nói như vậy, vậy thì anh ta cảm thấy chắc chắn Lục Chi Ninh không có vấn đề gì nghiêm trọng. Vừa vặn anh ta có thể suy nghĩ thật kỹ xem vặt bao nhiêu lông là vừa!
Tô Cẩm tuỳ ý đưa tay giúp Lục Chi Ninh phủi quần áo, động tác nhìn như đơn giản tuỳ tiện nhưng trong tình huống không có ai nhìn thấy, có một ít tà khí bị Tô Cẩm b*p ch*t tiêu diệt.
Một lát sau, Tô Cẩm thu tay lại: “Về khách sạn trước đi.”
Lục Chi Ninh cũng dần dần biến thành trạng thái hôn mê.
Sở Lâm nói vâng, cõng Lục Chi Ninh đến bãi đỗ xe, sau đó đặt anh ta ngồi vào vị trí ghế lái phụ. Nguyên Cảnh thì gửi một tin nhắn cho Nguyên Thất, bảo Nguyên Thất về một mình, không cần chờ bọn họ.
Nguyên Thất còn đang ăn hoành thánh trong chớp mắt liền sững sờ, sau đó lập tức hiểu ra, ừm, anh ta bị bỏ rơi rồi!
Sở Lâm lái xe quay về, Tô Cẩm ngồi trên xe, không nhanh không chậm đưa tay che ở trên trán Lục Chi Ninh. Một tia sáng màu vàng kim nhàn nhạt từ trong tay Tô Cẩm tràn ra, sau đó rơi vào trên người Lục Chi Ninh.
Vài giây sau.
Tô Cẩm vỗ nhẹ mặt Lục Chi Ninh: “Lục nhị thiếu, tỉnh dậy đi.”
Lục Chi Ninh bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt trống rỗng nhìn cảnh tượng trong xe, có chút ngơ ngác.
“Sao tôi lại ở trên xe rồi?”
Anh ta đặt câu hỏi, ngay sau đó, anh ta lại nhận thấy có Tô Cẩm và Nguyên Cảnh cũng đang ở trên xe.
Lục Chi Ninh càng ngơ ngác hơn, không phải là ba người bọn họ đang ăn cơm sao? Tại sao bây giờ lại biến thành năm người rồi?
“Tô quán chủ, Tam gia, tại sao hai người cũng ở đây? Tôi đang mơ hay đang tỉnh thế?” Anh ta nghi ngờ hỏi.
Phương Tri Hàn lập tức nói: “Anh lại xảy ra chuyện, cũng may có sư phụ em cứu anh. Anh Lục à, cái vận khí này của anh thật đúng là bi kịch.”
Nếu không phải có sư phụ cậu ta thì đoán chừng Lục Chi Ninh có chín cái mạng cũng không đủ để bù vào.
Lục Chi Ninh ngay tại chỗ chán nản: “…”
Ba người ăn cơm cùng nhau, duy chỉ có anh ta xảy ra chuyện? Hơn nữa anh ta còn chẳng nhớ được gì…Loại cảm giác này thực sự quá tồi tệ, rất mờ mịt rất khó chịu rất đau lòng…
Anh ta ôm lấy trái tim nhỏ bé của mình, cố nhớ lại những chuyện vừa xảy ra.
“Ba người chúng tôi ăn cơm cùng nhau, cơm nước xong xuôi thì tôi đi ra nhà vệ sinh. Mấu chốt là lúc đi vệ sinh tôi cũng đi cùng với Phương Tri Hàn, thời gian còn lại ba người chúng tôi vẫn luôn ở cùng với nhau.” Anh ta không hề lạc đàn lần nào, thế mà còn có thể xảy ra chuyện?
Mà anh ta thậm chí còn không biết mình xảy ra chuyện từ khi nào!
Lục Chi Ninh cố gắng suy nghĩ tiếp, nhưng đáng tiếc ký ức của anh ta dừng lại ở đây.
Mặc cho anh ta suy nghĩ thế nào thì cũng đều không nghĩ ra.
Sở Lâm nhịn không được nói thêm một câu: “Lúc anh ra khỏi phòng ăn thì giống như bị say rượu vậy, tinh thần không tỉnh táo, còn luôn miệng gọi cái gì mà tiên nữ, chị gái xinh đẹp. Theo em thấy, nói không chừng anh lại gặp phải đoá hoa đào nát nào rồi.”
Dù sao thì số hoa đào của Lục Chi Ninh cũng khá nhiều.
Lục Chi Ninh lập tức phản bác: “Không thể nào! Anh là chó độc thân mà, làm sao có thể liên tiếp gặp phải hoa đào kiếp chứ?” Anh ta và hoa đào nát lại chẳng có thù hằn gì!

Bị Mộc Dao xem như vật thí nghiệm 2
Anh ta vừa nói vừa nhìn Tô Cẩm: “Tô quán chủ, cô nói có đúng không?” Đều nói một lần hai lần không có lần thứ ba, làm sao anh ta lại có thể thảm như vậy được?
Tô Cẩm âu yếm nhìn anh ta: “Lần này quả thật Sở Lâm đã nói đúng.”
Toàn thân Lục Chi Ninh đều run rẩy: “…”
Sở Lâm cười chẳng tử tế gì.
Ngay cả Nguyên Cảnh cũng không nhịn được cười khẽ một tiếng, một chó độc thân vạn năm nhưng lại luôn bị dính dáng đến hoa đào kiếp…thật sự quá thảm!
Lục Chi Ninh co rúm người lại, cả người tràn đầy vẻ bất lực đáng thương!
Lúc này điện thoại Nguyên Cảnh bỗng vang lên.
Anh xem video trên điện thoại và nói: “Đây là đoạn video ở chỗ nhà hàng kia, tôi bảo người kiểm tra cắt ra một đoạn rồi.”
Nguyên Cảnh đưa điện thoại di động cho Tô Cẩm.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua rồi gật đầu: “Ừm, quả nhiên là thế.”
Lục Chi Ninh vội vã đưa đầu sang nhìn video: “Cho tôi xem một chút! Để tôi xem rốt cuộc là cái hoa đào nát nào!”
Tô Cẩm đưa di động cho Lục Chi Ninh.
Vẻ yêu thương trong mắt lại nhiều hơn mấy phần: “Quá thảm! Cái gốc hoa đào nát này không thật sự nhằm vào anh, thật sự đúng là tai bay vạ gió.”
Lục Chi Ninh: “? ? ?”
Anh ta mở to mắt nhìn chằm chằm video từ đầu đến cuối c*̃ng không nhìn ra vấn đề gì, mãi cho đến khi thấy một cô gái nhìn rất quen thuộc xuất hiện.
Chỉ trong chớp mắt, Lục Chi Ninh đã nhận ra.
“! Đây là Mộc Dao?”
“Tôi chẳng có liên quan gì với cô ta cả, sao hoa đào nát lại là cô ta được chứ? Hơn nữa người mà cô ta thích không phải là Triệu Hoà Cẩn sao? Liên quan gì đến tôi?”
Lục Chi Ninh hỏi mấy câu liên tiếp.
Tô Cẩm tốt bụng giải thích cho anh ta: “Chắc là do cô ta tình cờ nhìn thấy anh trong nhà hàng. Anh nhìn kỹ mà xem, cô ta đang ôm một chiếc hộp gỗ trên tay, nhìn độ lớn chiếc hộp gỗ kia thì có thể bỏ vừa một bức tượng tà.”
Lục Chi Ninh vội vàng ấn tạm dừng video, quả nhiên thấy khuôn mặt Mộc Dao cùng với chiếc hộp gỗ trên tay cô ta.
Như vậy là Mộc Dao ôm bức tượng tà chạy tới nhà hàng để tìm vật thí nghiệm!
Tô Cẩm nói tiếp: “Anh hơi xui một chút. Tôi đoán có lẽ là Mộc Dao vừa mới nhận được bức tượng tà này, lại tình cờ bước vào nhà hàng đó. Khi nhìn thấy anh, liền thuận tay biến anh thành vật thí nghiệm thay cho Triệu Hòa Cẩn.” Suy cho cùng thì thân phận Lục nhị thiếu có lẽ sẽ khiến cho Mộc Dao rất có cảm giác chinh phục.
Lục nhị thiếu trước đó chẳng thèm liếc mắt nhìn cô ta một cái, nếu bây giờ cũng thích cô ta chẳng phải hay lắm sao?
Chỉ thấy vẻ mặt Lục Chi Ninh cực kỳ phức tạp.
Tô Cẩm lại nói: “Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của tôi thôi.” Nhưng suy đoán của cô chắc hẳn cũng chẳng khác sự thật là bao.
Lục Chi Ninh hoảng hốt mấy giây rồi run giọng hỏi: “Vậy lần này chẳng phải là cũng tương tự như chuyện của Triệu Mạn lần trước sao?”
Tô Cẩm suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Cũng chẳng khác mấy, điều khác biệt duy nhất chính là Mộc Dao dùng anh để làm vật thí nghiệm, đại khái là muốn thử xem tà vật có thể giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện được hay không. Mà anh vừa vặn lại bị cô ta nhìn thấy trong nhà hàng.
Hơn nữa anh cũng đã từng bị tà vật gây họa một lần nên lần này phản ứng của anh đối với nguyện vọng của Mộc Dao cũng không mạnh lắm.”
Khóe miệng Sở Lâm giật giật, nhỏ giọng nói: “Vậy nếu bị thêm mấy lần nữa thì sẽ có sức đề kháng với tà vật phải không?”
Lục Chi Ninh suýt chút nữa đã xù lông: “…Cậu im ngay!”
Nếu không phải tình huống lúc này không đúng lắm thì anh ta có thể bổ nhào qua đè Sở Lâm xuống đánh cho một trận rồi.
Tô Cẩm lắc đầu: “Nếu thêm vài lần nữa thì cũng không còn là chuyện sức đề kháng nữa, đoán chừng tinh thần của Lục nhị thiếu sẽ xảy ra vấn đề nghiêm trọng…”
Nào có người nào mà hết lần này đến lần khác bị tà vật gây họa như thế?
Loại chuyện này vốn chính là do tà vật quấy phá gây ra, nếu xảy ra thường xuyên nhiều lần như vậy, chắc chắn thần trí sẽ có vấn đề.
Lục Chi Ninh lập tức sợ hãi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Tô Cẩm nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Bùa Hộ Mệnh của tôi chỉ có tác dụng với ác quỷ thôi, không thể ngăn cản tà vật làm hại anh được, anh đợi tôi quay về nghiên cứu lá bùa mới cái đã!”

 

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận