Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 202.




Anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng 1
Nghe thấy Tô Cẩm nói phải nghiên cứu lá bùa, sắc mặt Lục Chi Ninh lập tức trở nên trắng bệch.
“Chuyện này nghiêm trọng đến thế à?”
Lại còn phải nghiên cứu riêng một lá bùa mới nữa. Tuy rằng anh ta không biết các loại bùa trong Huyền Môn gồm những loại nào, nhưng mà cho dù trong lĩnh vực nào, nếu muốn nghiên cứu ra một thứ mới thì cần phải tốn rất nhiều công sức và thời gian.
Trái tim Lục Chi Ninh nhất thời lạnh đi một nửa, lại sao mấy chuyện xui xẻo như vậy lại đều đổ hết lên đầu anh ta cơ chứ?
Anh ta đau lòng đến mức gần như không thở nổi.
Thấy sắc mặt anh ta không ổn lắm, Tô Cẩm an ủi: “Lục nhị thiếu, anh phải tin tưởng tôi.”
Lục Chi Ninh gật đầu: “Tôi vẫn luôn rất tin tưởng vào năng lực của Tô quán chủ, nhưng mà cô phải nghiên cứu ra một lá bùa mới. Nếu lỡ như thời gian nghiên cứu khá lâu, liệu tôi có bị tà vật quấy phá thành kẻ ngốc rồi không?”
Tô Cẩm im lặng một lúc, sau đó vỗ nhẹ lên vai anh ta: “Anh suy nghĩ nhiều quá rồi. Tôi khuyên anh đừng có suy nghĩ lung tung như thế, đừng có suốt ngày hù dọa chính mình.”
“Nghiên cứu ra một lá bùa mới không tốn quá nhiều thời gian đâu. Còn nữa, chuyện lần này đã giải quyết xong rồi, cho dù anh có xui xẻo đến cỡ nào thì cũng không đến mức tự dưng có một cô gái nào đó cấu kết với tà vật rồi cầu nguyện để cho anh thích cô ta.” Tô Cẩm nhẹ nhàng giải thích.
Xác suất để xảy ra chuyện này rất nhỏ, hầu như là bằng không.
Hơn nữa cô đã quan sát tướng mạo của Lục Chi Ninh, kiếp nạn nhỏ này đã qua rồi, sau đó sẽ có một thời gian yên ổn.
Sau khi nhận được câu trả lời chính xác từ Tô Cẩm, rốt cuộc Lục Chi Nnh mới thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy thì làm phiền Tô quán chủ, về phần thù lao tôi sẽ trả cô xứng đáng…”
Lời còn chưa nói xong đã bị Sở Lâm cắt ngang: “Anh họ, chuyện tiền thù lao này anh cứ thương lượng với em, sư phụ em chỉ lấy tiền chứ không bàn chuyện giá cả!”
Mí mắt Lục Chi Ninh giật giật, khong nói nên lời trừng mắt nhìn Sở Lâm: “Cậu thật đúng là em họ tôi đấy!”
“Quá khen quá khen! Tục ngữ nói rồi, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng.” Sở Lâm suy nghĩ đợi lát nữa nên vặt bao nhiêu lông là vừa đây, trước tiên là giải quyết chuyện này cho Lục Chi Ninh, sau đó còn chi phí để nghiên cứu ra một loại lá bùa mới nữa!
Chậc chậc, Huyền Thanh quán của bọn họ sắp phát tài rồi!
Không hiểu sao Lục Chi Minh rùng mình một cái, giống như con mồi bị thợ săn nhắm đến. Anh ta có dự cảm không tốt, Sở Lâm đáng chém ngàn đao này nhất định sẽ vặt sạch lông anh ta!

Mọi người vừa về tới khách sạn, Tô Cẩm liền đi thẳng vào phòng: “Bây giờ tôi phải nghiên cứu lá bùa mới, nếu không có việc gì thì đừng làm phiền tôi.”
Sở Lâm liên tục gật đầu: “Sư phụ yên tâm! Tôi rất nghe lời, tôi sẽ trông coi tiểu sư đệ thật tốt.”
Lúc Tô Cẩm đóng cửa, động tác khẽ dừng lại, nhắc thêm một câu: “Nếu người Triệu gia tới xin gặp thì cứ bảo bọn họ ngồi chờ ở phòng bên cạnh!”
Dứt lời, Tô Cẩm khép cửa phòng lại, sau đó tiện tay khóa trái cửa để tránh có người quấy rầy mình.
Sở Lâm đứng ở đằng kia, thở dài, thấp giọng nói: “Sư phụ thật vất vả, cũng không biết để nghiên cứu ra lá bùa mới phải mất bao nhiêu thời gian đây.”
Lục Chi Ninh liếc mắt nhìn Sở Lâm, yên lặng lùi ra sau hai bước, sau đó xoay người muốn nhân cơ hội rời đi.
Thình lình Phương Tri Hàn gọi một tiếng: “Anh Lục, anh đi đâu thế?”
Lục Chi Ninh quay đầu hung ác trừng mắt nhìn Phương Tri Hàn: “Anh Lục mua cho em nhiều đồ ngon như vậy, sao em không biết thương anh chút nào thế hả?”
Phương Tri Hàn lẽ thẳng khí hùng lắc đầu: “Thương là thương, nhưng mà chuyện thù lao này anh Lục không thể chạy trốn được.”
Lục Chi Ninh: “…” Hay lắm, nhóc khả ái tri kỷ này nguyên cả tấm lòng đều hướng cả về Huyền Thanh quán rồi.
Rốt cuộc là anh ta kết giao nhầm người.

Anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng 2
Sở Lâm hừ một tiếng, trong mắt cũng có thêm mấy phần khinh thường: “Anh họ ơi là anh họ, tốt xấu gì anh cũng là nhị thiếu gia Lục gia, thế mà còn muốn quỵt tiền à?”
Lục Chi Ninh cạn lời, đáp lại: “Tôi quỵt tiền hồi nào? Tôi chỉ không muốn bị cậu vặt lông thôi!”
Hừ! Đừng tưởng rằng anh ta không biết Sở Lâm đang suy nghĩ gì, đoán chừng mình bây giờ trong mắt cậu ta chính là một con dê béo, muốn vặt bao nhiêu thì vặt!
Sở Lâm chậc chậc hai tiếng: “Anh họ sao có thể nông cạn vậy hả? Trả tiền giải quyết công việc sao có thể gọi là vặt lông được? Loại chuyện này có thể vặt được sao?”
Lục Chi Ninh: “…Được rồi, không gọi là vặt lông nữa, để tôi nói cách khác, cậu đang muốn nhân cơ hội này làm thịt tôi một trận ra trò thôi!”
Sở Lâm bước nhanh tới, quàng tay qua vai Lục Chi Ninh, kéo Lục Chi Ninh sang phòng bên cạnh, trên mặt nở nụ cười vô hại.
“Chúng ta đều là anh em trong nhà, em sẽ không hố anh đâu. Nhưng mà anh cũng biết đấy, Huyền Thanh quán bọn em cũng không dễ dàng gì, mấy đạo quán khác đều là tổ tiên truyền lại, còn Huyền Thanh quán bọn em chỉ được truyền lại một cái bài vị Tổ Sư Gia thôi.
Sư phụ em đã cứu anh nhiều lần, mà Lục gia của anh lại là khách VIP cao cấp nhất của Huyền Thanh quán bọn em, mấy tầng quan hệ rõ rành rành ra đó, sao em có thể xem anh như dê béo để làm thịt được?”
Lục Chi Ninh im lặng lắng nghe, anh ta muốn xem thử Lục Chi Ninh có thể nói ra được những cái gì.
Sở Lâm thở dài nói tiếp: “Lần này chuyện của anh cần phải thanh toán hai khoản thù lao. Sư phụ em cứu anh, chuyện này cần tính phí một lần. Hơn nữa, bây giờ sư phụ em lại vì anh mà vất vả nghiên cứu ra một loại bùa mới, chuyện này cũng cần phải tính phí lần nữa.”
Lục Chi Ninh ừ một tiếng: “Quả thật là như thế.”
Chuyện này quả thật là bởi vì anh ta, nhưng mấu chốt là ở chỗ Sở Lâm muốn vặt bao nhiêu lông.
Hai mắt Sở Lâm sáng ngời nhìn Lục Chi Ninh: “Khoản phí tổn thứ nhất, một giá thôi, ba mươi triệu.”
Nghe vậy, Lục Chi Ninh thoáng sửng sốt, ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm Sở Lâm: “? Cậu lại đang có ý đồ gì hả?”
Sở Lâm chợt cảm thấy vô cùng đau lòng: “Anh họ à, em thật sự không hố anh mà! Cái giá ba mươi triệu này nhìn thế nào cũng không tính là cao đâu. Trước kia sư phụ em giúp anh giải quyết chuyện ở Thanh Thành, khi đó cô ấy mới đến nên thu tiền quả thật hơi thấp một chút.
Nhưng bây giờ đã đến Kinh Thành rồi, lại có Tiết đạo trưởng đã phổ cập khoa học cho em nghe về giá thị trường ở đây. Nếu đổi thành người khác, nói thế nào cũng phải là năm mươi triệu, nhưng anh là anh họ em, lại có ba mươi triệu của Triệu gia trước đó nên em làm sao dám đòi anh nhiều tiền hơn được?
Hơn nữa anh còn là khách VIP cao cấp nhất nên bọn em cũng có thể giảm giá một chút cho anh, chuyện này nhìn kiểu gì cũng thấy rất có lời!”
Sở Lâm thản nhiên nói.
Lục Chi Ninh gật đầu, ừ một tiếng cho có lệ.
Không phải anh ta cho rằng cái giá ba mươi triệu là cao, mà thực sự là Sở Lâm không đòi một cái giá trên trời nên anh ta mới kinh ngạc, luôn cảm thấy Sở Lâm đang kìm nén đại chiêu…
Sở Lâm nói xong mấy lời này, lại liếc mắt ra hiệu cho Phương Tri Hàn: “Tiểu sư đệ, mau đi rót cho anh Lục một ly nước. Chúng ta đối xử với khách hàng rất chu đáo, dịch vụ hậu mãi của Huyền Thanh quán vẫn luôn quan niệm khách hàng là trên hết, kiên quyết bảo vệ lợi ích khách hàng cùng với đáp ứng mong muốn của khách hàng.”
Lục Chi Ninh liếc nhìn Sở Lâm, tuy rằng cậu em họ nói còn hay hơn hát, nhưng anh ta vẫn duy trì cảnh giác cao độ.
Rất nhanh, Phương Tri Hàn bưng ly nước tới.
Lục Chi Ninh thuận thế ngồi trên ghế sô pha, Sở Lâm đi theo bên cạnh, chậm rãi nói: “Vậy chúng ta nói tiếp chuyện khoản chi phí thứ hai.”
“Mọi người đều biết lá bùa đều rất quý giá, rất nhiều người trong giới đều sẵn sàng bỏ ra cả triệu chỉ để xin được một lá bùa.
Huống chi còn là một lá bùa được nghiên cứu ra dành riêng cho anh.
Cho nên, anh họ ạ, một giá thôi, con số này!” Sở Lâm giơ một ngón tay ra, nghiêm túc nhìn Lục Chi Ninh.

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận