Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 205.




Triệu phu nhân bị dọa sửng sốt một chút, ngược lại là Sở Lâm phản ứng nhanh, túm lấy Triệu phu nhân.
Mà Triệu Hoà Cẩn cũng bởi vì động tác quá mạnh, trên người lại mang theo cái ghế, cũng ngã trên mặt đất, không chỉ có như thế, trong miệng Triệu Hoà Cẩn còn đang niệm tên Mộc Dao.
“Dao Dao em chờ anh, bây giờ anh đến tìm em! Bây giờ đi tìm em!” Dáng vẻ điên cuồng khiến cho trái tim Triệu phu nhân và cha Triệu nguội lạnh đi một nửa.
“Sao tôi có cảm giác, so với đêm qua nó còn nghiêm trọng hơn một chút vậy?” Cha Triệu giận dữ nói, đáy mắt tràn đầy bi thương.
Mấy người đang thương nghị, chỉ thấy Triệu Hoà Cẩn đột nhiên kìm nén bực bội, cả khuôn mặt chợt đỏ bừng, Sở Lâm thầm kêu một tiếng không ổn, một giây sau, chỉ thấy Triệu Hoà Cẩn gồng đứt toàn bộ sợi dây quấn trên người!
Sở Lâm: “… ?” Không phải chứ, sau khi nổi điên còn có thể đạt được loại kỹ năng này?
Hai mắt Triệu Hoà Cẩn đỏ ngầu, không quan tâm xông ra bên ngoài, cha Triệu ngăn anh ta, lại bị anh ta đẩy ra, té ngã trên mặt đất, Triệu phu nhân thấy vậy cũng cuống quít đi kéo Triệu Hoà Cẩn: “Hoà Cẩn, con đừng như vậy!”
Triệu Hoà Cẩn nào có nghe lọt?
Trong đầu anh ta bây giờ tất cả chỉ có một mình Mộc Dao! Nghiêm chỉnh mà nói đã là dáng vẻ mất hết tính người!
Bất kể là ai, cũng không thể ngăn cản anh ta!
Mắt thấy Triệu phu nhân cũng bị đẩy ra, Sở Lâm nhịn không được xông tới, hai tay nắm thật chặt anh ta không buông, sau đó bị Triệu Hoà Cẩn đánh cho một quyền…
Lúc này Sở Lâm bối rối?
Anh ta là đại đệ tử đàm phán giá cả, làm sao còn gặp phải chuyện bị đánh như vậy?
Có điều cho dù là vậy, Sở Lâm cũng không buông tay.
Cha Triệu kịp phản ứng, vội vã đứng lên đi tìm dây thừng trói Triệu Hoà Cẩn.
Đáng tiếc, không đợi cha Triệu động thủ, ngay tiếp theo Triệu Hoà Cẩn cũng hất văng Sở Lâm ra ngoài.
Giờ phút này, Triệu Hoà Cẩn giống như một Đại Lực Sĩ, giống như bị kích phát tất cả tiềm năng trong cơ thể.
Sở Lâm vô ý thức che mặt, sợ mặt mình bị tổn thương, chờ vài giây, loại đau đớn như trong dự đoán không truyền đến, anh ta thận trọng dịch chuyển tay, chỉ thấy thân thể anh ta đang trong trạng thái bay lên không trung!
Mà phía trên anh ta, đột nhiên có một lá bùa đang che chở anh ta.
Sở Lâm nhất thời ý thức được, nhất định là sư phụ đến rồi!
Ngay sau đó, anh ta thấy Triệu Hoà Cẩn như bị điên phóng tới một hướng, mà cách đó không xa, sư phụ nhà anh ta đang đứng ở đó!
Tô Cẩm nhìn sang Triệu Hoà Cẩn nổi điên, không nhanh không chậm giơ tay lên, ánh sáng màu vàng chui vào trong cơ thể Triệu Hoà Cẩn, trong chốc lát, Triệu Hoà Cẩn đã yên tĩnh trở lại.
Ngay sau đó, Tô Cẩm lại dùng lá bùa thanh trừ toàn bộ tà khí trên người anh ta.
Triệu phu nhân và cha Triệu vội vàng tiến lên.
Mà Sở Lâm cũng phát hiện được mình có thể động đậy tuỳ ý, dưới sự bảo vệ của lá bùa, anh ta chậm rãi đứng trên mặt đất, mà lá bùa kia, cũng chậm rãi rơi vào trong tay của anh ta.
Sở Lâm tiến tới theo.
Tô Cẩm chậm rãi nói: “Triệu Hoà Cẩn là bị ảnh hưởng bởi tà vật mà Mộc Dao nuôi, không cần lo lắng.”
Cô đưa tay đặt lên trên trán Triệu Hoà Cẩn.
Trong giây lát, Tô Cẩm thu tay lại, Triệu Hoà Cẩn cũng chậm rãi mở hai mắt ra, chỉ là, cả người anh ta nhìn có chút bất lực và suy yếu.
Thậm chí có chút đứng không vững.
Cha Triệu đỡ anh ta ngồi xuống, Triệu phu nhân lại nhịn không được rơi lệ.
Con trai của bà ấy làm sao số lại khổ như vậy? Kiếp nạn không ngừng, bảo bà ấy phải làm như thế nào cho phải đây?
Triệu Hoà Cẩn không nghĩ ra, mờ mịt nhìn cha mẹ: “Chuyện gì vậy? Mọi người nhìn có vẻ cũng không quá ổn?” Nhất là mẹ, thoạt nhìn như là đã khóc rất lâu.
Dứt lời, anh ta lại nhìn thấy Tô Cẩm, còn có Sở Lâm.
Triệu Hoà Cẩn thông minh cỡ nào, anh ta vô ý thức hỏi: “Có phải con lại xảy ra chuyện gì hay không?” Không phải vậy làm sao vừa mở mắt đã thấy cảnh tượng như thế này…

Triệu phu nhân và cha Triệu đều nói không ra lời, đang đắm chìm trong sự vui sướng vì con trai khôi phục bình thường, Sở Lâm chậm rãi nói: “Anh trúng chiêu.”
Sau đó, Sở Lâm lại kể lại tình hình một lần.
“Mộc Dao thích anh, cô ta chắc là có nuôi một bức tượng thần, lợi dụng tà vật đạt được mục đích, cô ta muốn anh thích cô ta.
Đêm qua, anh giống như bị điên cứ gọi tên Mộc Dao, còn điên cuồng các kiểu vì cô ta…
Vừa rồi anh lại bạo phát một đợt sức mạnh, đánh tôi một cái, còn đẩy cha mẹ anh…”
Triệu Hoà Cẩn kinh ngạc không thôi.
Anh ta vội vàng nói xin lỗi, rồi vội vã hỏi thăm tình hình của cha mẹ.
“Chúng ta đều không sao, con khôi phục bình thường là được.”
Hàn huyên vài câu, cha Triệu quay đầu nhìn về phía Tô Cẩm: “Tô quán chủ, tình hình của Hoà Cẩn…”
Tô Cẩm lược làm suy tư, sau đó giải thích một chút: “Thật ra cho dù là Lục Chi Ninh, hay là Triệu Hoà Cẩn, phản ứng của hai người bọn họ cũng không quá đúng, theo lý thuyết, sau khi Mộc Dao cầu nguyện, hai người bọn họ đều sẽ dần dần thích Mộc Dao, nhưng xem xét tình hình từ Lục Chi Ninh và Triệu Hoà Cẩn, hai người bọn họ giống như là thích Mộc Dao đến điên.
Trạng thái này rất không đúng… Tôi thấy là Mộc Dao chỉ vì cái trước mắt, hoặc là đầu óc Mộc Dao cũng xảy ra chút vấn đề, người không quá bình thường.”
Nói xong những lời này, Tô Cẩm thay đổi chủ đề, tiếp tục nói: “Đương nhiên, mọi người không cần lo lắng, tà khí trên người Triệu Hoà Cẩn đã bị tôi thanh trừ, không có gì đáng ngại nữa rồi.”
Cha Triệu và Triệu phu nhân đều nhẹ nhàng thở ra.
Một giây sau, cha Triệu lại truy hỏi: “Vậy ngộ nhỡ Mộc Dao kia thấy chuyện không thành, lần nữa ra tay với Hoà Cẩn thì phải làm sao bây giờ?”
Tô Cẩm mỉm cười, nhìn về phía Sở Lâm: “Anh có thể gọi Lục Chi Ninh đến rồi.”
Tốc độ của Sở Lâm rất nhanh, chưa tới một phút, đã đưa Lục Chi Ninh tới, lúc này, Lục Chi Ninh còn đang mặc áo ngủ, có vẻ còn chưa tỉnh ngủ.
Sau khi anh ta nhìn thấy Tô Cẩm, toàn thân lập tức tỉnh táo thêm một chút.
“Tô quán chủ, cô đã nghiên cứu ra được bùa rồi à? Hay là tôi chưa tỉnh ngủ đang nằm mơ?”
Tâm tình của Tô Cẩm coi như không tệ: “Đương nhiên là bởi vì tôi đã nghiên cứu ra được lá bùa mới rồi!”
Dứt lời, Tô Cẩm lấy ra hai lá bùa.
Lục Chi Ninh nhịn không được trừng mắt nhìn lá bùa trong tay Tô Cẩm: “Ai Tô quán chủ, đây chính là lá bùa tôi bỏ ra một trăm triệu để mua sao?”
Nghe thấy vậy, Tô Cẩm thiếu chút không đứng vững.
Sở Lâm tay mắt lanh lẹ, vừa đỡ lấy Tô Cẩm, thuận tiện mở miệng nói: “Anh họ à, lá bùa này là do sư phụ em hao phí tâm lực, vừa nghiên cứu ra được, lá bùa mới xuất hiện thì phải đáng cái giá này!”
Tô Cẩm nhìn đại đồ đệ một chút, yên lặng cảm khái vài câu trong lòng.
Đại Đồ Đệ không hổ là Đại Đồ Đệ.
Lừa bịp hai kẻ ngốc thêm chút, Huyền Thanh quán coi như có chỗ dựa rồi!
Sau đó, Tô Cẩm giải thích đơn giản tác dụng của lá bùa này một chút: “Bùa Hộ Mệnh tôi đưa cho mọi người lúc trước không có cách nào ngăn cản được sự quấy phá của tà vật Thiên Uyên đường, nếu là tà vật bình thường, dĩ nhiên không tính là cái gì.
Nhưng tà vật Thiên Uyên đường đều dựa vào cấm thuật mà tạo thành, từ đó lại lợi dụng lòng tham của mỗi người, chiếm giữ linh hồn, dùng linh hồn là cái giá cuối cùng phải trả, hoàn thành tâm nguyện của những người kia.
Hiện tại, lá bùa tôi mới nghiên cứu ra được, chuyên dùng để khắc chế sự quấy phá của tà vật Thiên Uyên đường.”
Ngay sau đó, Tô Cẩm vung tay dán một lá bùa lên trên gáy Lục Chi Ninh.
Trong thoáng chốc, lá bùa bắt đầu trở nên trong suốt, cuối cùng ẩn vào trong cơ thể của anh ta.
Tô Cẩm tự hào nói: “Tôi đã sửa đổi nhiều lần trên lá bùa này, một lá bùa có thể bảo đảm chung thân không lo! Trừ phi lại có chủng loại tà vật khác xuất hiện!
Cho dù là Mộc Dao, hay là những người khác, đều khó có khả năng dùng tà vật Thiên Uyên đường để tạo thành ảnh hưởng của nó!”

 

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận