Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 204.




Lúc Lục Chi Ninh nhận được tin của Sở Lâm, còn đang hậm hực đau lòng.
Đây chính là 130 triệu, cứ như vậy bị vặt đi.
Chợt nhìn thấy tin nhắn của Sở Lâm, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Loại thời điểm này còn dám tìm tôi?” Không biết lúc này anh ta đang tức giận sao?
Lục Chi Ninh cất điện thoại di động, nhấc chân đi ra bên ngoài, vừa mở cửa, đã nghe thấy ngoài hành lang truyền đến tiếng ồn ào.
Anh ta rất kinh ngạc nhìn sang, sau đó nhìn thấy người của Triệu gia, Lục Chi Ninh giấu sự nghi ngờ trong lòng đi gần về phía mấy người đó.
Chỉ thấy Triệu Hoà Cẩn vốn dĩ đang rất khoẻ mạnh, lúc này giống như bị điên, cứ lẩm bẩm ‘Dao Dao’ .
“Dao Dao, tôi muốn Dao Dao, tôi yêu Dao Dao nhất! Vì sao các người lại ngăn không cho tôi gặp cô ấy? Vì sao?” Triệu Hoà Cẩn điên cuồng nói.
Triệu phu nhân vô cùng đau lòng.
Cha Triệu thì là cố gắng giữ Triệu Hoà Cẩn không cho anh ta chạy thoát.
Lục Chi Ninh lảo đảo mấy bước đi tới bên cạnh Sở Lâm.
Sở Lâm thấp giọng nói: “Nhìn thấy chưa? Đây chính là kết cục khi bị tà vật để mắt tới.”
Dứt lời, anh ta lại hạ giọng hỏi Lục Chi Ninh: “Bây giờ còn cảm thấy tôi vặt nhiều không?”
Sau khi Lục Chi Ninh tận mắt thấy dáng vẻ điên cuồng của Triệu Hoà Cẩn, yên lặng ôm lấy trái tim nhỏ của mình: “…” Chẳng phải chỉ là một trăm triệu thôi sao?
Xin tiếp tục vặt, anh ta làm được!
Lục Chi Ninh cũng không buồn bã, cũng không đau lòng nữa, trong nháy mắt toàn thân đã đầy máu phục sinh, trong lòng tất cả đều cảm thấy may mắn khi sống sót sau tai nạn.
Ngay sau đó, Lục Chi Ninh còn chưa bình thường lại được, đã nghe thấy cha Triệu kêu lên một tiếng kinh hãi.
Triệu Hoà Cẩn đột nhiên ra sức thoát khỏi sự khống chế của cha Triệu, sau đó điên cuồng dùng đầu đâm vào những vật cản gặp được trên đường.
“Để cho tôi gặp Dao Dao, tôi muốn gặp Dao Dao!”
Trong lòng Lục Chi Ninh đã sắp lạnh lẽo rồi.
Má ơi, điều này chẳng lẽ chính là điên vì người, cuồng vì người, đập đầu vào tường vì người trong truyền thuyết hay sao?
Sở Lâm phản ứng nhanh nhất, vội vàng xông lên, giúp cha Triệu kéo Triệu Hoà Cẩn ra, Lục Chi Ninh cũng đi theo hỗ trợ.
Triệu phu nhân khóc nước mắt lã chã rơi xuống.
Mấy người thật vất vả mới đỡ được Triệu Hoà Cẩn đến căn phòng bên cạnh, Lục Chi Ninh không nén nổi cảm thấy may mắn, cũng may anh ta bảo nhân viên để trống tất cả các phòng ở tầng này.
Ngoại trừ Tô quán chủ, Nguyên Cảnh, Sở Lâm, hiện tại lại có thêm Triệu gia.
Triệu phu nhân sợ Triệu Hoà Cẩn tiếp tục nổi điên, vừa vào phòng, đã thu hết tất cả những vật sắc nhọn lại, thế nhưng, thu những thứ này cũng vô dụng… Cũng không thể thu lại được tường phòng.
Trong giây lát.
Lục Chi Ninh tìm được sợi dây, đưa ra đề nghị nói: “Hay là trói anh ta lại đi, để tránh cho anh ta lại có hành động quá kích.”
Mấy người cùng nhau nhìn Lục Chi Ninh, Triệu Hoà Cẩn càng hung ác nhìn chằm chằm Lục Chi Ninh: “Có phải mày muốn cướp Dao Dao của tao không? Tao phải giết mày! Giết mày!”
Lục Chi Ninh: “?”
Anh ta không mù, làm sao có thể để ý Mộc Dao?
Lục Chi Ninh không nói hai lời, cầm dây thừng quấn lên người Triệu Hoà Cẩn, Triệu phu nhân sửng sốt vài giây, cũng bắt đầu ra tay hỗ trợ.
“Hoà Cẩn à con đừng trách mẹ, bây giờ tinh thần con không bình thường, thương tổn tới mình còn dễ dàng làm người khác bị thương, trói con lại, cũng là lựa chọn tốt nhất.”
Triệu phu nhân nghẹn ngào nói xong, động tác trên tay cũng không chậm lại chút nào, bà ấy tê dại vô cùng ra tay cùng với Lục Chi Ninh, rất nhanh đã trói được Triệu Hoà Cẩn lên trên ghế.
Trong ánh mắt Triệu Hoà Cẩn tràn đầy oán độc và cay nghiệt.
Triệu phu nhân chưa từng thấy dáng vẻ của anh ta như vậy? Trong lòng đau nhói.
Cha Triệu vội vàng an ủi: “Đừng sợ, đợi lát nữa Tô quán chủ đi ra sẽ được cứu rồi!”
Triệu phu nhân khóc như mưa: “Vĩ Yến, ông nói xem con của chúng ta làm sao lại khổ như vậy chứ?” Thật vất vả mới giải quyết được chuyện ác quỷ, bây giờ trong nháy mắt, lại điên rồi?
Cha Triệu đau lòng trấn an: “Phu nhân, bà nghĩ thoáng một chút…”Nhìn thấy hai người bọn họ thương tâm khổ sở, Lục Chi Ninh bất đắc dĩ lên tiếng an ủi: “Triệu tiên sinh Triệu phu nhân đừng sợ, Tô quán chủ phải nghiên cứu lá bùa mới, chờ cô ấy đi ra, Triệu thiếu gia sẽ không sao.
Không dối gạt hai vị, trước khi hai vị đến, tôi cũng xuất hiện tình hình tương tự, Tô quán chủ rất nhanh đã giúp đỡ giải quyết.”
Nghe thấy Lục Chi Ninh nói như vậy, Triệu phu nhân và cha Triệu cùng nhau nhìn về phía Lục Chi Ninh.
“Lục Nhị thiếu gia có ý tứ là… Cậu cũng trúng chiêu?” Cha Triệu vội vàng truy hỏi.
Lục Chi Ninh nhìn về phía Sở Lâm, ra hiệu cho Sở Lâm đến giải thích rõ, thuận tiện cho Sở Lâm một cơ hội để nhổ lông dê, anh ta cũng bị nhổ trụi rồi, dĩ nhiên cũng không thể bỏ qua Triệu gia.
Sở Lâm nhận được ánh mắt của Lục Chi Ninh, trong giây lát đã hiểu ý tứ của anh ta.
Thế là, Sở Lâm nói đơn giản một chút tình hình của Lục Chi Ninh, cùng với việc này có thể liên quan đến Mộc Dao.
Cha Triệu và Triệu phu nhân nghe xong, sau khi cảm khái lại nhịn không được mắng Mộc Dao vài câu.
“Đứa bé Mộc Dao này cứ luôn quấn lấy Hoà Cẩn nhà tôi, Hoà Cẩn nên từ chối cũng đã từ chối rồi, chưa từng vượt khuôn phép nửa phần, quy củ làm bạn bè, sao nó có thể… Sao có thể có loại ý đồ xấu này chứ?” Triệu phu nhân vừa tức vừa buồn bực.
Vô tội như Lục Chi Ninh, cũng không nhịn được lầm bẩm một câu: “Vậy tôi và cô ta còn chưa gặp nhau bao giờ, không phải là lấy tôi làm thí nghiệm à? Nếu không phải Tô quán chủ, đoán chừng hiện tại tôi cũng đang nổi điên…”
Triệu phu nhân tức muốn chết!
Chờ chuyện của Triệu Hoà Cẩn kết thúc, bà ấy nhất định phải tính sổ với Mộc Dao!
Lại không nghĩ tới, nghe thấy tên của Mộc Dao, hai mắt Triệu Hoà Cẩn lại đỏ hơn mấy phần, cái tên này giống như một cái chốt mở, k*ch th*ch Triệu Hoà Cẩn càng điên cuồng hơn.
Thấy vậy, Sở Lâm vội vàng nhắc nhở: “Không được nhắc đến tên của người kia ở trước mặt anh ta!”
Triệu phu nhân khẽ gật đầu, vô cùng đau lòng.
Đây thật sự là vô duyên vô cớ xuất hiện một đống tai ương.
Tô Cẩm ở trong phòng nghiên cứu lá bùa, còn chưa ra ngoài, xem ra còn phải chờ rất lâu, giờ phút này lại là đêm khuya, Sở Lâm đề nghị: “Triệu phu nhân, bà đi nghỉ trước đi, tôi với Triệu tiên sinh ở đây trông coi là được.”
Tình hình của Triệu Hoà Cẩn, bên cạnh anh ta chắc chắn không thể không có người, cha Triệu đã lớn tuổi, tất nhiên là không thể để một mình ông ấy trông coi.
Mà Huyền Thanh quán bọn họ phục vụ từ trước đến nay đều thân mật, Sở Lâm trực tiếp chọn lựa phương thức thích hợp nhất.
Cha Triệu cũng khuyên bà ấy: “Đúng vậy đó phu nhân, bà nghỉ ngơi trước đi, tôi ở đây trông con trai.”
Triệu phu nhân lắc đầu: “Tôi không ngủ được, tôi cũng ở đây trông coi.”
Sở Lâm không nói thêm gì, quay đầu bảo Lục Chi Ninh giúp đi mua một số đồ ăn khuya.
Lục Chi Ninh trực tiếp dặn dò người dưới, sắp xếp xong những thứ này, có điều, anh ta ngược lại có chút bất ngờ, bây giờ Sở Lâm suy xét sự việc lại cũng chu đáo hơn không ít.
Lục Chi Ninh có vài phần vui mừng.
Xem ra đi theo bên cạnh Tô quán chủ, quả thực tiến bộ không ít.
Bản lĩnh vặt lông dê vô song, ngay cả phục vụ, cũng biến thành càng ngày càng thân thiết chu đáo.

Ròng rã một đêm.
Sở Lâm và hai người của Triệu gia đều trông coi Triệu Hoà Cẩn.
Ban đầu Triệu Hoà Cẩn nổi điên, cũng dần dần bình tĩnh hơn không ít, chỉ là, dáng vẻ vẫn đờ đẫn như cũ.
Lúc trời vừa sáng, Triệu phu nhân đứng dậy rót nước, muốn bón cho Triệu Hoà Cẩn một chút nước, lại không nghĩ tới, bà ấy vừa mới đi tới bên cạnh Triệu Hoà Cẩn, Triệu Hoà Cẩn bình tĩnh một lúc lâu, đột nhiên bắt đầu ra sức giãy dụa, dùng đầu húc về phía Triệu phu nhân.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận