Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 211.




Triệu gia làm việc thiện, kết thiện duyên 1
Tô Cẩm chào tạm biệt Nguyên Cảnh xong liền về thẳng phòng mình, trước tiên cô nghiêm túc báo cáo tình hình gần đây cho Tổ Sư Gia, sau đó lại nhấn mạnh công lao của đại đồ đệ.
“Nếu như không có vấn đề gì thì rất nhanh thôi chúng ta có thể xây dựng được Huyền Thanh quán của chúng ta. Tổ Sư Gia, ngài cứ chờ con tạo Kim Thân cho ngài!”
Cô kiếm được nhiều tiền như vậy, tạo Kim Thân, xây đạo quán, hoàn toàn không có vấn đề.
Mà những cái này đều là nhờ có đại đồ đệ mèo chiêu tài này!
Sau khi báo cáo xong tình huống, Tô Cẩm cảm giác rõ ràng có một đạo kim quang nhàn nhạt rơi vào trên đầu của mình, trong lòng Tô Cẩm vui mừng, xem ra Tổ Sư Gia c*̃ng rất vui vẻ!
Sau đó, Tô Cẩm vui vẻ đi ăn sáng, cố gắng gây dựng sự nghiệp, nhất định sẽ được đền đáp! Về phần chuyện tình yêu tình cảm trong mắt mấy người trẻ tuổi chỉ sẽ làm cản trở bước chân kiếm tiền của cô, mà lại còn sinh ly tử biệt, nam nữ si tình, lưu lại thương cảm.
Tô Cẩm cơm nước xong xuôi, ngã đầu liền ngủ.
Một ngày một đêm không chợp mắt nên giấc ngủ này cô ngủ thẳng đến tận hoàng hôn mới từ từ mở mắt.
Bởi vì sau khi Tô Cẩm rời đi, Nguyên Cảnh đã nhắc nhở mọi người nên cho dù là Lục Chi Ninh hay là người Triệu gia đều không tới quấy rầy Tô Cẩm, cô ngủ rất ngon rất an ổn.
Chỉ là, có một số người lại không được an ổn như vậy.

Lục Chi Ninh trợn tròn mắt, mặt mũi viết đầy mấy chữ khổ đại cừu thâm.
Ha! Bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu lần trước Nguyên Cảnh đề nghị anh ta nuôi hai con Husky là có ý gì.
Em họ này của anh ta thật đúng là em họ ruột, một Sở Lâm cộng thêm một Phương Tri Hàn giống như bó đuốc gặp phải thuốc nổ, vừa chạm vào là nổ tung.
Mà những người xung quanh bọn họ đều bị ảnh hưởng, không một ai may mắn tránh thoát…
Tốt một cái gà bay chó chạy, gà chó không yên.
Thậm chí anh ta nhịn không được bắt đầu đau lòng cho Tô quán chủ. Tại sao Tô quán chủ lại nhận hai đồ đệ như thế? Tổng cộng có ba đồ đệ, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có một mình Phương Tri Hạc là tương đối bình thường, vừa xuất sắc lại có tinh thần trượng nghĩa.
Không giống hai người này, một đứa là thằng nhóc nghịch như quỷ, một đứa là…
Khụ khụ, dù sao cũng là em họ của mình, không thể ghét bỏ Sở Lâm như thế được, nói không chừng sau này còn phải nhờ Sở Lâm hỗ trợ nữa.
Cuối cùng vẫn là Nguyên Cảnh ra mặt, lấy sức một người bắt hai người này yên tĩnh trở lại. Đừng hỏi anh dùng chiêu gì, Tam gia rất trực tiếp, ném cho Sở Lâm một đống sách vở về đạo gia, lại chuẩn bị một đống đồ ăn cho Phương Tri Hàn.
Sau đó, hai người này tạm ngừng chiến đấu.
Sau đó, Nguyên Cảnh lại đi tìm Sở Lâm nói chuyện một lúc.
Sở Lâm làm sao có thể là đối thủ Nguyên Cảnh cho được, chỉ dăm ba câu đã hỏi ra được nguyên do. Sau khi biết được căn nguyên sự việc, Nguyên Cảnh trong lúc nhất thời chỉ biết im lặng.
Không ngờ đồ đệ của A Cẩm cũng có giác ngộ như thế, biết suy nghĩ cho A Cẩm nữa.
Lúc Nguyên Cảnh rời đi còn đưa ra một số ý kiến tương đối hữu dụng. Nếu đã là đại sư huynh thì phải làm gương cho tốt, thời gian gia nhập đạo môn muộn thì phải càng chăm chỉ hơn. Dù sao chỉ trong một thời gian ngắn là không thể theo kịp người ta, vậy thì cứ từ từ là được, lặng lẽ cố gắng, lặng lẽ làm tất cả mọi người phải ngạc nhiên!
Chờ sau khi Tô Cẩm ngủ dậy đi tìm hai đồ đệ, cô mới biết được hai người này lại náo một trận, cũng may Nguyên Cảnh đã khuyên nhủ bọn họ làm hòa rồi.
Tô Cẩm nói cảm ơn: “Cảm ơn anh, có điều người trong Huyền Môn chúng tôi không thích bị vướng vào nhân quả.”
Dứt lời, Tô Cẩm liền đưa cho anh quà cảm ơn.
“Lá bùa này xem như quà cảm ơn của tôi.”
Nguyên Cảnh đã sớm quen thuộc với sự thẳng thắn của Tô Cẩm nên anh liền trực tiếp nhận lấy lá bùa.
Sau đó Tô Cẩm lại nhìn trạng thái của hai đồ đệ. Ôi, nhớ ngày đó cô cũng bị sư phụ nuôi theo kiểu thả rông, sao bây giờ cô thả rông đồ đệ lại không được vậy chứ?

Triệu gia làm việc thiện, kết thiện duyên 2
Để tránh cho hai đồ đệ đi sai đường, Tô Cẩm cảm thấy có lẽ mình phải dành thời gian nghiêm túc học cách làm sao để trở thành một sư phụ giỏi.
Lục Chi Ninh ở bên cạnh, yên lặng làm một quần chúng ăn dưa. Thật không ngờ rằng Nguyên Tam gia lại vấp phải trắc trở nhiều lần như thế. Nhưng mà vấp phải trắc trở như vậy cũng tốt, dù sao thì một phàm nhân làm sao có thể dễ dàng bắt cóc tiểu tiên nữ như vậy?
Lúc này cha Triệu lại tới.
Ông ta vừa nhìn thấy Tô Cẩm liền vội vàng chạy tới cảm ơn.
“Tô quán chủ, thật sự cảm ơn cô về chuyện lần này, buổi sáng hôm nay tôi còn chưa kịp cảm ơn cô đàng hoàng nữa…”
Tô Cẩm mỉm cười lắc đầu: “Ông không cần phải khách khí như thế, huống chi tôi đã thu tiền, cầm tiền rồi thì phải giải quyết vấn đề cho ông, đây là chuyện tôi nên làm.”
Trên mặt cha Triệu đầy cảm khái, không hổ là Tô quán chủ, rộng rãi thông thấu đến như thế.
Tô Cẩm nhìn chằm chằm tướng mạo cha Triệu một lúc rồi nhanh chóng nói: “Bây giờ Triệu tiên sinh có thời gian không? Chúng ta nói chuyện một chút nhé?”
“Có, đương nhiên là có.” Cha Triệu trả lời thật nhanh, Tô quán chủ tìm ông ta, vậy thì nhất định phải có thời gian!
Tô Cẩm dẫn cha Triệu vào phòng mình, Nguyên Cảnh cũng vội vàng đi theo, Lục Chi Ninh làm quần chúng ăn dưa c*̃ng lặng lẽ theo tới.
Thế là, chờ đến lúc Tô Cẩm quay đầu lại liền phát hiện trong phòng khách nhỏ lại đứng đầy người, cô khó hiểu nhìn về phía Lục Chi Ninh: “Không phải anh cảm thấy bên cạnh tôi không an toàn sao? Tại sao anh còn đi theo tôi?”
Nghe vậy, Lục Chi Ninh lập tức phản bác: “Làm gì có chuyện đó? Ở bên cạnh Tô quán chủ là an toàn nhất!”
Dứt lời, anh ta lại vội vàng bổ sung: “Hơn nữa, cho dù bên người Tô quán chủ có nữ quỷ gì đó thì tôi cũng không sợ, bây giờ tôi đã có bùa rồi!” Có bùa trong tay, không còn gì phải sợ nữa!
Trên người anh ta bây giờ có bùa Hộ Mệnh, còn có bùa Suốt Đời Không Lo mà Tô quán chủ mới nghiên cứu ra nữa, anh ta sợ ai chứ???
Là ai anh ta cũng không sợ!
Tô Cẩm có chút bất đắc dĩ, được thôi, dù sao cũng là khách hàng VIP, muốn đi theo thì cứ đi theo đi.
Tô Cẩm đối mặt với cha Triệu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không nói những lời vô nghĩa không cần thiết: “Triệu tiên sinh, lúc trước tôi đã từng nói là tôi sẽ tìm một lúc nào đó đích thân tới Triệu gia của ông một chuyện. Bây giờ chuyện Mộc gia đã kết thúc rồi, nếu ông không còn câu hỏi nào nữa, vậy chúng ta xếp lịch để làm chuyện này luôn đi đi!”
Nghe Tô Cẩm nói xong lời này, cha Triệu gật đầu không chút do dự, vẻ mặt đầy kích động.
“Được, tôi sẽ xếp lịch ngay! Tô quán chủ, ngày mai cô có thời gian không? Tôi có rất nhiều thời gian, lúc nào cũng được.”
Trong lời nói cha Triệu thấy rõ sự vội vàng, ông ta cực kỳ muốn biết rốt cuộc thì Triệu gia xảy ra vấn đề gì!
Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Ngày mai cũng được, vậy thì hẹn vào ngày mai.”
Loại chuyện như thế này, đi sớm giải quyết sớm.
“Nếu Tô quán chủ có thể giải quyết vấn đề của Triệu gia chúng tôi thì chuyện tiền thù lao này, chỉ cần Triệu Vĩ Yến tôi có thể lấy ra được thì Tô quán chủ cứ việc mở miệng!” Cha Triệu trịnh trọng nói.
Quần chúng ăn dưa Lục Chi Ninh sững sờ trong chớp mắt, sức nặng trong lời này của Triệu tiên sinh cũng không phải bình thường đâu!
Thậm chí anh ta còn tò mò trong Triệu gia, ngoại trừ Triệu Hòa Cẩn ra thì còn có chuyện nghiêm trọng gì nữa? Mà lại có thể khiến cho Triệu Vĩ Yến hứa hẹn cam kết đến như vậy.
Tô Cẩm cười nhẹ một tiếng, lắc đầu nói: “Triệu tiên sinh không cần như thế, tìm Sở Lâm thảo luận giá tiền là được. Ông và phu nhân những năm này đã làm nhiều việc thiện, c*̃ng kết xuống thiện duyên, đây chính là thiện báo.”
Trong nháy mắt vành mắt Triệu Vĩ Yến đỏ hoe.
Ngay sau đó, Tô Cẩm lại nói: “Ngoại trừ chuyện này ra thì tôi còn một chuyện muốn hỏi Triệu tiên sinh. Nghe nói Triệu phu nhân có quan hệ họ hàng với tam phu nhân của Ninh gia à?”

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận