Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 218.




Cấm thuật: Di hoa tiếp mộc 1
Thấy âm khí vẫn còn vây quanh mình, Tô Cẩm liền cầm bùa Thiên Lôi vung vài lần trong không trung.
Lập tức những âm khí kia bị doạ phải bỏ chạy tán loạn bốn phía, sợ bùa chú lợi hại đánh trúng mình nên mấy âm khí này cũng thành thật hơn hẳn. Tô Cẩm mím môi, cũng không thu bùa Thiên Lôi lại mà để bùa Thiên Lôi lơ lửng ở phía trên đầu mình.
Mỗi khi cô tiến thêm một bước, bùa Thiên Lôi cũng di chuyển thêm một bước.
Kết quả là những âm khí đang cố gắng chờ cơ hội cũng từ bỏ tâm tư…
Chỉ cần bọn chúng có bất kỳ động thái bất thường nào thì kết cục chính là bị đánh đến tan thành mây khói.
Tô Cẩm gần như không bị cản trở, bước vào trung tâm căn nhà gỗ nhỏ. Giờ phút này, thứ đứng trước mặt cô chính là một cánh cửa có dán bùa chi chít, nhìn kỹ chút nữa, Tô Cẩm nhanh chóng nhận ra tất cả cái này đều là cấm thuật.
Xem ra đối phương rất sợ có người xâm nhập vào trong này.
Cho dù bên ngoài có bày trận pháp và âm khí ở khắp mọi nơi nhung vẫn không yên lòng, lại thêm một tầng bảo hộ nữa.
Suy nghĩ một lúc, Tô Cẩm tuyệt không phá hư bất kỳ một bùa chú nào bên trên cánh cửa.
Cô dùng bùa Dịch Chuyển trực tiếp xông vào trong, lặng yên không một tiếng động, không ai có thể nhận ra.
Rất nhanh, Tô Cẩm đã bước vào khu vực bí mật nhất của căn nhà gỗ nhỏ. Chỉ là khoảnh khắc khi Tô Cẩm bước vào, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng Tô Cẩm vẫn không tránh khỏi bàng hoàng kinh ngạc.
Cũng may cô tới đây một mình.
Nếu như dẫn thêm người khác, cho dù người cô dẫn theo là ai thì cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh.
Tô Cẩm bình tĩnh lại, nhìn từ bên ngoài vào, căn nhà nhỏ này bố trí cũng xem như bình thường, ngay cả tiền sảnh phía trước cũng rất bình thường.
Tuy nhiên, nếu không bước vào tận trong căn phòng bí mật này thì không ai có thể tưởng tượng được rằng căn nhà có bề ngoài chỉ là một căn nhà gỗ nhỏ, nhưng thực tế…chỗ sâu nhất trong căn nhà này lại cất giấu không ít bình tro cốt!
Chẳng trách căn nhà gỗ nhỏ này tràn đầy âm khí, bên ngoài chi chít bùa chú, bên trong lại chứa đầy những bình đựng tro cốt.
Sắc mặt Tô Cẩm tối sầm, bước nhanh vào trong.
Bình tro cốt được đặt ở trung tâm nhìn có vẻ đã rất lâu rồi, còn những bình bên cạnh thì có vẻ mới hơn.
Chỉ là phía trên những bình tro cốt này không hề ghi chữ gì, Tô Cẩm cẩn thận kiểm tra, chỉ phát hiện một lá bùa được chế từ cấm thuật.
Cô nhìn chằm chằm vào lá bùa một lúc, đột nhiên có điều gì đó nhanh chóng lướt qua trong đầu Tô Cẩm.
Sau khi ngơ ngác mấy giây, Tô Cẩm chợt hiểu ra!
Chẳng trách…Triệu gia thê thảm như thế, cô hiểu rồi!
Sau khi đạt được câu trả lời mong muốn, Tô Cẩm không ở lại lâu hơn. Trước khi rời đi, cô cẩn thận xoá sạch mọi dấu vết của mình ở chỗ này, sau đó dùng bùa Dịch Chuyển nhanh chóng quay trở lại Triệu gia!
Tô Cẩm vừa về tới phòng ngủ của cha Triệu, lập tức bắt gặp ánh mắt lo lắng của cha Triệu và mấy người khác.
“Tô quán chủ, cô không sao chứ?”
“A Cẩm.” Nguyên Cảnh cũng gọi một tiếng.
Tô Cẩm mỉm cười: “Tôi không sao.”
Nói xong, Tô Cẩm nghiêm nghị nhìn cha Triệu: “Căn nhà gỗ nhỏ đó quả thực có vấn đề rất lớn.”
Ánh mắt cha Triệu loé lên: “Không sao, tôi có thể tiếp nhận được, Tô quán chủ cứ nói đi, tôi…”
Không đợi ông ta nói xong, Tô Cẩm đã đưa ra một lời đề nghị chân thành tha thiết: “Triệu tiên sinh, trước tiên ông tìm một chỗ ngồi xuống đã. Tiện thể uống vài viên thuốc trợ tim hiệu quả nhanh.”
Cha Triệu: “…” Ông ta im lặng một giây, xoay người ngồi xuống rồi uống thuốc trợ tim theo lời dặn của Tô Cẩm.
Sau đó, Tô Cẩm nhìn Lục Chi Ninh và Nguyên Cảnh: “Tôi đề nghị hai người cũng tìm một chỗ ngồi xuống đi.”
Mặc dù bọn họ không phải là người Triệu gia, nhưng mà vẫn nên ngồi là tốt hơn, nếu chẳng may đứng không vững mà ngã nhào xuống thì lại phiền phức.Cấm thuật: Di hoa tiếp mộc 2
Thấy Tô Cẩm nhắc nhở như thế, Lục Chi Ninh và Nguyên Cảnh còn gì mà không rõ nữa đây?
Rõ ràng trong căn nhà gỗ nhỏ kia có vấn đề rất lớn, mà nếu nói ra sẽ khiến bọn họ bị kinh sợ…
Hai người nghiêm túc ngồi bên cạnh cha Triệu.
Tô Cẩm thở dài, anh mắt chăm chú nhìn cha Triệu rồi nói ngắn gọn về những thứ mà mình phát hiện được: “Trong căn nhà gỗ nhỏ kia chứa đầy âm khí, phía bên ngoài có trận pháp để ngăn cản người ngoài xâm nhập vào. Khi tôi dùng bùa Dịch Chuyển để xông vào trong, ở trong căn phòng sâu nhất của căn nhà gỗ nhỏ, tôi nhìn thấy… bình tro cốt.”
Cha Triệu ngay lập tức sững sờ: “???”
Ngay cả Nguyên Cảnh và Lục Chi Ninh cũng sửng sốt.
“Bình tro cốt?” Cha Triệu run rẩy.
“Chẳng phải căn nhà gỗ kia là để người ở sao? Tại sao lại đặt những thứ đồ kia…” Cha Triệu dường như đang hỏi Tô Cẩm, mà lại giống như đang tự lẩm bẩm một mình.
Rõ ràng đang là ban ngày nhưng Lục Chi Ninh lại nhịn không được rùng mình, anh ta theo bản năng dựa sát vào người Nguyên Cảnh.
Nguyên Cảnh không để ý tới anh ta, vẻ mặt kinh ngạc chờ Tô Cẩm nói tiếp về tình huống của căn nhà gỗ nhỏ.
“Tôi tìm được một lá bùa bên dưới những chiếc bình đựng tro cốt kia, trên lá bùa chính là cấm thuật.” Tô Cẩm chậm rãi giải thích.
Một giây sau, Tô Cẩm nhìn chằm chằm cha Triệu, lời nói khẳng định: “Triệu tiên sinh, bây giờ thì tôi có thể xác định đươc mục đích thật sự của đối phương. Lá bùa kia, còn có trận pháp bên ngoài căn nhà gỗ nhỏ đều cho thấy tro cốt bên trong không đơn giản, nhất là lá bùa có cấm thuật đó, bùa chú trên đó tôi có thể thấy được rõ ràng.
Loại cấm thuật này gọi là Di hoa tiếp mộc, sở dĩ bị cấm dùng là bởi Thiên Đạo không dung.
Cái gọi là Di hoa tiếp mộc này chính là đem báo ứng mà đối phương phải chịu chuyển dời sang một người khác.”
Nói đến chỗ này, cha Triệu lập tức hiểu ra.
Trong phòng ngủ lập tức lặng ngắt như tờ, Tô Cẩm nói rõ ràng như thế, ai nấy cũng đều hiểu nó có nghĩa là gì.
Lục Chi Ninh chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, có ai dám nghĩ ra chuyện như vậy chứ?
Dù là Nguyên Cảnh cũng khiếp sợ không thôi.
Qua một hồi lâu.
Cha Triệu mới run rẩy lên tiếng: “Vậy Triệu gia chúng tôi chính là kẻ chết thay à?”
Tô Cẩm khẽ gật đầu: “Đúng, chính là ý tứ này.”
Tô Cẩm nói tiếp: “Chắc hẳn đối phương đã làm chuyện gì đó khiến cho nhân thần công phẫn, hoặc là gia nhập tà đạo nhưng lại sợ gặp nhân quả báo ứng nên mới dùng cấm thuật di hoa tiếp mộc này để chuyển dời báo ứng của cả nhà bọn họ sang Triệu gia.
Về phần mấy thứ bẩn thỉu trong trang viên Triệu gia, tôi nghĩ đều nhằm mục đích che giấu mục đích thật sự của bọn họ: Di hoa tiếp mộc.”
Nếu không phải cô cảm giác mấy thứ bẩn thỉu ở Triệu gia quá nhiều, có một loại cảm giác hăng quá hoá dở thì có lẽ cô cũng sẽ không sinh lòng nghi ngờ. Chỉ có thể nói, đối phương quá sốt ruột mà để lộ chân tướng.
Cha Triệu che trái tim nhỏ bé của mình lại, vành mắt đỏ hoe, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt mà không rơi xuống.
“Tôi, tôi mấy năm nay…” Cha Triệu nghẹn ngào không nói nên lời.
Lục Chi Ninh chỉ có thể ở bên cạnh vỗ vai an ủi.
Chuyện này…ai có thể tưởng tượng ra được chứ?
Đối phương thật sự ác độc đến cực điểm, ngay cả chuyện này mà cũng làm ra được sao?
Đã dám làm chuyện xấu thì cũng đừng có sợ báo ứng chứ! Đem báo ứng chuyển sang nhà người khác để làm cái gì?
Lục Chi Ninh vô cùng phẫn nộ: “Triệu tiên sinh, ông yên tâm, chúng tôi sẽ ủng hộ ông trong chuyện này!”
Những kẻ ác độc như thế nếu chưa trừ diệt, ai biết sẽ còn gây ra sóng gió gì?
Người sau lưng này tâm tư xấu xa, âm tàn đến cực điểm! Quả thực chính là súc sinh!


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận