Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 59.




Chương 59

Hà Thanh Hà vừa kết thúc cuộc trò chuyện với anh cả, quay sang lướt mạng thì thấy em trai mình lên hot search.

Hà Diệc Trúc nói một câu xong thì biến mất, để lại dân mạng ở đó đoán già đoán non: “Anh trai gì chứ, Tiểu Trúc có anh trai à?”

Câu hỏi tiếp theo là: “Anh trai em là ai, gì mà bảo nổi hơn em?”

Vì Hà Diệc Trúc đã tự mình tiết lộ, nên những chuyện tiếp theo cũng theo đó liền bị khui ra rất nhanh, anh trai của y chính là Hà Thanh Hà, mà y chính là tam thiếu gia nhà họ Hà.

Hà Diệc Trúc lăn lộn trong giới giải trí bao năm, chưa từng để lộ gia thế, giờ thì tự mình phơi bày hết cả.

Thì ra y là thiếu gia nhà giàu, cũng là kiểu người “không lo nghiêm túc đóng phim thì sẽ phải về kế thừa gia nghiệp”.

Những đạo diễn, diễn viên và các ngôi sao từng hợp tác bắt đầu suy nghĩ lại xem có từng đắc tội gì với Hà Diệc Trúc hay không.

Hơn nữa, Hà Diệc Trúc là em trai của Hà Thanh Hà, vô hình trung lại tăng thêm độ hot cho .

Có dân mạng hét lên: “Tôi nghi lâu rồi, Hà Thanh Hà với Hà Diệc Trúc giống nhau quá trời, kết quả lại bị fan của Hà Diệc Trúc bịt miệng, giờ thì vả mặt rồi ha.”

Fan của Hà Diệc Trúc nổi tiếng dữ dội, dĩ nhiên không chịu thừa nhận mình bị vả mặt, trái lại còn nói: “Trước không thừa nhận là vì mấy người cứ so nhan sắc, giờ thì có thể công khai rồi, anh trai của Tiểu Trúc đúng là cũng đẹp trai như em ấy.”

Hà Thanh Hà dựa người vào ghế làm việc, cầm điện thoại bằng một tay, dùng ngón cái vuốt lên vuốt xuống trên màn hình.

Sức nóng của một nghệ sĩ lên hot search còn lớn hơn mấy “phốt” của khách mời những lần trước, trong chớp mắt tất cả các tài khoản tiếp thị đều ra trận, fan và antifan loạn hết cả lên.

Nội dung trên màn hình là gì Hà Thanh Hà không biết, bởi vì anh đang suy nghĩ có nên gọi điện cho Hà Diệc Trúc hay không.

Anh còn chưa kịp nghĩ xong thì chuông điện thoại lại vang lên.

Vừa nghĩ tới Tào Tháo, Tào Tháo đã gọi đến rồi.

Hà Thanh Hà nhấn nút nghe, giọng của Hà Diệc Trúc vang lên qua ống nghe, như xé rách không khí: “Sao em không biết anh cũng vào showbiz rồi?”

Quả đúng là anh em, phản ứng y chang lúc anh cả biết chuyện.

Hà Thanh Hà bình thản nói: “Lưu Nhứ bảo anh là em vào núi quay phim không liên lạc được, nên anh không muốn làm phiền.”

Hà Diệc Trúc cười khẩy một tiếng, nói: “Em mà chết trong núi chắc cũng chẳng ai quan tâm.”

Tự mình đòi vào núi hoang quay phim, rồi lại để mất liên lạc, thế mà còn trách người khác không quan tâm.

Đúng là Hà Diệc Trúc.

Hà Thanh Hà nghiêm túc nói: “Trẻ con nói bừa, đừng rủa mình. Em đi với đoàn phim nên anh mới yên tâm.”

Lúc này Hà Diệc Trúc mới hạ hỏa đôi chút, nói: “Rồi sao, anh vào showbiz rồi, có cần em kéo giúp tí nhiệt không?”

Hà Thanh Hà cười: “Không cần, anh không vào showbiz, tham gia chương trình chỉ là để thư giãn thôi.” Anh nhắc nhở Hà Diệc Trúc: “Cái chương trình mà em cho leo cây đó, nên Lưu Nhứ mới tìm tới anh.”

Hà Diệc Trúc tỏ vẻ chán ghét: “Em không đi thì liền tìm anh của em thay thế, tính toán cũng khéo lắm.” Nói đến đây, y suy nghĩ một chút, ném lại một câu: “Anh đợi đấy.”

Rồi cúp máy luôn.

Hà Thanh Hà không biết y lại muốn giở trò gì nữa, chỉ có thể thở dài một tiếng.

Anh cả thông minh tháo vát, đầu óc đầy mưu lược, em út thì tùy hứng, nghĩ gì làm nấy.

Cùng một mẹ sinh ra, tính cách ba anh em sao lại khác xa nhau đến vậy.

x

Dạo gần đây thực sự xảy ra quá nhiều drama, giờ lại dính líu cả đến Hà Diệc Trúc. Có kẻ săn tin kỳ cựu còn đào ra được chuyện ban đầu Hà Diệc Trúc mới là MC mà chương trình mời, sau đó vì cậu ấy đi đóng phim nên mới đổi thành Hướng Bội Lôi.

Mọi người ăn dưa hóng chuyện đến ngơ ngác, trong đó có cả trợ lý Hoàng bên cạnh Phó Sâm.

Trợ lý Hoàng bình thường đi theo Phó Sâm, phần lớn thấy toàn là đấu đá thương trường, giờ nhìn mấy vụ bóc phốt và hóng chuyện trên mạng cũng cảm thấy một kiểu thú vị khác.

Chỉ có điều trợ lý Hoàng rất bất mãn với chuyện khán giả gọi Phó Sâm và Hà Thanh Hà là “cặp đôi địa cực”.

Trong mắt trợ lý Hoàng, sếp và ông chủ nhỏ là một cặp trời sinh, xứng đôi vừa lứa, chỉ cần xuất hiện cùng khung hình là đã toát ra vẻ dịu dàng tình tứ, sao có thể lạnh nhạt với nhau được chứ.

Cư dân mạng là người ngoài, không biết sếp trước kia là người thế nào, cũng không biết sau khi sếp kết hôn đã trở nên có tình người hơn cho nên mới nói như vậy.

Bao nhiêu kỳ ghi hình chương trình, cậu vẫn luôn đứng bên cạnh, nhìn thấy hết những tương tác giữa sếp và ông chủ nhỏ, ngoài mặt thì không biểu lộ gì, nhưng trong lòng lại dậy sóng.

Hai người đó thật sự rất tình cảm.

Trợ lý Hoàng thấy họ ngọt ngào vô cùng, âm thầm vui mừng, ai ngờ sau khi chương trình phát sóng, phản ứng của khán giả lại hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng của cậu.

Mọi người không nhìn thấy sự ngọt ngào, chỉ cảm thấy hờ hững, xa cách.

Trợ lý Hoàng không thể hiểu nổi.

May mà vẫn còn một tài khoản tiếp thị có cùng cảm nhận với cậu, mỗi tập đều nghiêm túc phân tích “đường” của cặp đôi hào môn, mỗi lần cậu đều say mê đọc đi đọc lại.

Chỉ tiếc bài viết dài kèm hình của Tata-chan ngày càng ít người xem, tương tác cũng kém hẳn, ngược lại số người theo dõi tài khoản của anti Friz thì mỗi lúc một tăng.

Trợ lý Hoàng tức giận vô cùng.

Cậu chẳng biết gì về vận hành mạng, trong tay có tài nguyên nhưng không biết làm sao để tạo số liệu cho sếp, thỉnh thoảng mua hot search nhưng lại phản tác dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn dân mạng gọi hai người là “cặp đôi địa cực”.

Thêm vào đó, mấy ngày nay sếp cũng có gì đó là lạ.

Phó Sâm đột nhiên như quay lại trạng thái trước khi kết hôn, gương mặt lạnh lùng, khí chất vô tình, lúc ở công ty cũng bớt đi vài phần khoan dung.

Trợ lý Hoàng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, mà sắp tới đợt ghi hình tiếp theo rồi, nếu hai vợ chồng sếp vẫn bị gọi là “chim cánh cụt và gấu Bắc Cực” thì phải làm sao đây.

Trợ lý Hoàng muốn giúp sếp cải thiện hình ảnh trước mặt khán giả nhưng lại không biết nên làm thế nào.

Đúng lúc ấy, cậu theo thói quen vào trang chủ của Tata-chan, tỉ mỉ đọc lại những bài viết trước đó.

Viết hay như thế, tại sao lại không được nhiều người biết tới và trân trọng?

Đang đọc thì bỗng phát hiện dưới mỗi bài viết đều có thêm một dòng chữ.

Tìm người cùng sở thích, mật mã ××××××, trả lời câu hỏi ngẫu nhiên, trả lời sai sẽ bị từ chối.

Trợ lý Hoàng chắc chắn rằng trước đây không có dòng chữ này.

Cậu suy nghĩ một lúc, mật mã có lẽ là mã nhóm, người cùng sở thích… chắc mình cũng được tính là vậy.

Thế là cậu tìm kiếm dãy số đó, quả nhiên có một nhóm riêng tư, thế là trợ lý Hoàng thử gửi yêu cầu tham gia.

“Câu hỏi xác minh: Lần đầu tiên Phó tổng và Tiểu Hà có tiếp xúc thân thể trong chương trình là ở đâu.”

Câu hỏi khá là khó, nếu không phải là người ở bên cạnh Phó Sâm, có lẽ thật sự sẽ trả lời sai.

Nhiều người tưởng lần tiếp xúc đầu tiên là lúc chơi trò chơi ở bãi biển, nhưng trợ lý Hoàng biết rõ, ở Tây Nam bọn họ đã ngủ chung một phòng rồi.

Nhưng không biết người ra đề có biết không.

Anh ta thử điền đáp án: “Nhà sàn cạnh hồ ở Tây Nam.”

Ngay giây sau đó, anh đã được thêm vào nhóm.

Số người trong nhóm còn ít hơn tưởng tượng, chỉ có một chữ số, Tata-chan xuất hiện, gửi một đoạn lời chào mừng.

“Chúc mừng bạn đã vượt qua thử thách nghiêm khắc, chào mừng gia nhập đội nhỏ chuyên soi đường, hãy cầm lấy kính lúp của bạn, không bỏ qua bất kỳ khung hình nào, cùng nhau vui vẻ soi đường nào~”

x

Diệp Thu Đồng chỉnh lại cà vạt cho Tần Dịch, nói: “Hôm nay chắc sẽ gặp Phó tổng nhỉ.”

Tần Dịch gật đầu: “Hội nghị giữa kỳ của dự án lớn, hắn nhất định sẽ đến.”

Diệp Thu Đồng tiếc nuối nói: “Tiếc là em phải đến tổng bộ một chuyến, hôm nay không thể cùng anh dự họp.”

Tần Dịch liếc cậu một cái, nói: “Sao, muốn gặp Phó Sâm à?”

Diệp Thu Đồng nói: “Cũng không hẳn, chỉ là gần đây bình luận trên mạng có hơi quá, không biết có ảnh hưởng đến Phó tổng và anh Hà không.”

Tần Dịch hừ một tiếng, nói: “Yên tâm đi, lão Phó tâm lớn lắm, sẽ không để bụng đâu.”

Diệp Thu Đồng thầm nghĩ, mong là vậy.

Đến khi Tần Dịch gặp lại Phó Sâm, trong lòng lại âm thầm kinh ngạc.

Chỉ mới một thời gian không gặp, mức độ cơ giới hóa của Phó Sâm sao lại sâu hơn rồi.

Trên chương trình vẫn còn chút sức sống, lúc họp lại giống như một vật thể bằng sắt thép, lạnh lẽo đến mức dường như mạch đập cũng không còn.

Chẳng lẽ thật sự để ý bình luận trên mạng? Điều này vượt ngoài dự đoán của Tần Dịch.

Sau cuộc họp, Tần Dịch chặn Phó Sâm lại: “Uống một ly chứ?”

Phó Sâm hơi nâng mí mắt lên, lạnh nhạt nhìn Tần Dịch một cái, không từ chối.

Hai người chọn đại nhà ăn của Công Nghệ Thời Duệ.

Các sếp lớn đang ăn cơm uống rượu trong đó, những nhân viên khác đều không dám lại gần, cũng coi như được yên tĩnh.

Tần Dịch ngồi xuống, thuận miệng nói: “Chúng ta mỗi người có năm phút báo với người nhà một tiếng.”

Vừa nói vừa cầm điện thoại lên, chuẩn bị nhắn cho Diệp Thu Đồng rằng mình ở lại công ty ăn tối với Phó Sâm, sẽ về muộn một chút.

Phó Sâm lại không hề động đậy.

Tần Dịch nhướng mày.

Anh ta cho cả hai một cơ hội công bằng để thể hiện tình cảm, thế mà Phó Sâm lại không đón ý.

Không bình thường.

Tần Dịch không tỏ thái độ gì, bắt đầu gọi món, Phó Sâm tự rót rượu, không nói một lời.

Tần Dịch nói: “Rót cho tôi một ít.”

Phó Sâm rót một ly rượu, đẩy qua mặt bàn.

Lúc này Tần Dịch đã có thể xác định, Phó Sâm có vấn đề, trạng thái hiện tại của hắn hệt như vài năm trước – lạnh lùng, tê liệt, không giống một người sống.

Tần Dịch phân tích một chút, chắc không phải do chương trình thực tế, mấy lời bình luận vô thưởng vô phạt trên mạng không đến mức khiến Phó Sâm thành ra như thế.

Kết hợp với việc vừa nãy Phó Sâm không nhắn tin cho Hà Thanh Hà, Tần Dịch hiểu ra, nói: “Cãi nhau rồi à?”

Phó Sâm lạnh lùng liếc Tần Dịch một cái, nói: “Ý gì?”

Hắn và Hà Thanh Hà sao có thể cãi nhau, Hà Thanh Hà ngay cả chuyện ly thân cũng nói đến vô cùng khách khí.

Tần Dịch cũng khó mà tưởng tượng ra cảnh Phó Sâm cãi nhau với Hà Thanh Hà, Phó Sâm là kiểu người như robot không có cảm xúc, còn Hà Thanh Hà gặp vài lần cũng thấy là người tốt tính, hai người ghép lại như dân mạng nói giống y gấu Bắc Cực với chim cánh cụt, mãi mãi là tuyết lạnh trời đông, làm sao có thể xảy ra tranh cãi dữ dội.

Nhưng Phó Sâm lại hỏi “ý gì” chứ không phủ nhận ngay, khiến Tần Dịch khẳng định vấn đề quả thật liên quan đến Hà Thanh Hà.

Tần Dịch nâng ly rượu, ly thủy tinh lạnh lẽo phản chiếu ánh sáng lấp lánh khiến người ta hoa mắt, anh ta uống một ngụm, nheo mắt lại một cách sảng khoái, nói: “Không sao cả, tôi với Đồng Đồng cãi nhau suốt mà.”

Phó Sâm nắm bắt trọng điểm: “Thường xuyên?”

Tần Dịch thẳng thắn nói: “Thu Đồng có chút tính khí trẻ con, đôi lúc lại dỗi hờn, còn tôi thì nóng tính, miệng lưỡi không mềm mỏng, chúng tôi không thể không có va chạm.”

Phó Sâm lại bắt được điểm quan trọng: “Trẻ con?” Hắn không thể tưởng tượng được thư ký Diệp thường ngày rộng rãi hòa nhã lại có thể mè nheo như lời Tần Dịch nói.

Tần Dịch gật đầu: “Tức là giận dỗi lặt vặt thôi, tôi lại rất thích điều đó.” Có lẽ là do uống rượu, giọng anh ta dần trở nên lâng lâng: “Giận dỗi vụn vặt cũng vui mà, giống như làm nũng vậy.”

Nói một hồi lại bắt đầu khoe khoang chuyện tình cảm, Phó Sâm lạnh mặt nghe, không có chút đồng cảm nào.

Dù là giận dỗi hay làm nũng, những điều này đều chẳng liên quan gì đến Hà Thanh Hà.

Tần Dịch thấy Phó Sâm không có phản ứng, đánh giá hắn từ đầu đến chân: “Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Phó Sâm đối với hai chữ “chuyện gì” cũng bắt đầu bị ám ảnh.

Hắn mím môi, cầm ly rượu lên, uống cạn một hơi.

Những ngày này hắn sống một mình ở nhà, không liên lạc với Hà Thanh Hà.

Một là vì hắn cũng có lòng tự trọng, Hà Thanh Hà bỏ hắn mà đi, hắn không thể tự hạ mình tìm đến trước. Hai là, dù có liên lạc thì hắn cũng không biết nên nói gì.

Đến giờ hắn vẫn không thể hiểu tại sao Hà Thanh Hà lại muốn sống riêng.

Nhưng hắn lo cho Hà Thanh Hà.

Hắn âm thầm cho người điều tra, biết Hà Thanh Hà hiện đang sống trong một căn hộ ở trung tâm thành phố, mỗi ngày đều đến công ty đúng giờ, hắn mới thấy yên tâm.

Nhưng Hà Thanh Hà có ăn uống đúng giờ không, buổi tối mất ngủ thì buổi sáng có dậy nổi không?

Phó Sâm biết lo nghĩ như thế này chẳng có ích gì, nhưng hắn không thể khống chế bản thân.

Nội tâm càng hỗn loạn, bề ngoài lại càng lạnh lùng, mấy ngày nay nơi nào hắn xuất hiện, nhiệt độ dường như đều thấp hơn vài độ.

Tần Dịch rủ hắn uống rượu, hắn thà tự ngược đãi bản thân bằng cách nhìn Tần Dịch khoe ân ái để phân tán sự chú ý, khỏi phải lúc nào cũng nghĩ về Hà Thanh Hà.

Phó Sâm nhìn Tần Dịch trước mặt, người này dù sao cũng có chút quan hệ họ hàng với hắn, lúc nào cũng thích dùng việc khoe ân ái để chọc tức hắn, nói thật rất phiền.

Nhưng Tần Dịch là người đầu tiên phát hiện ra hắn có vấn đề, hơn nữa Tần Dịch và Diệp Thu Đồng ở bên nhau lâu rồi, sẽ có kinh nghiệm phong phú.

Vì vậy… nói với Tần Dịch một chút cũng không sao.

Phó Sâm ngừng lại một chút, nói: “Em ấy nói muốn nhiều hơn nữa.”

Tần Dịch ngẫm nghĩ một lúc mới hiểu “em ấy” là chỉ Hà Thanh Hà.

Anh ta hỏi Phó Sâm: “Ý là gì?”

Phó Sâm nhìn Tần Dịch như nhìn người chết.

Tôi hỏi cậu, mà cậu lại hỏi lại tôi?

Tần Dịch ho nhẹ một tiếng, nói: “Ý là Tiểu Hà cảm thấy không hài lòng trong hôn nhân, vậy thì anh phải làm cho cậu ấy hài lòng.”

Phó Sâm vẫn không hiểu, hắn không thỏa mãn Hà Thanh Hà ở chỗ nào?

Tần Dịch hỏi: “Đời sống vợ chồng không hòa hợp?”

Phó Sâm lại dùng ánh mắt nhìn người chết lần thứ hai.

Xem ra không phải là chuyện đó, Tần Dịch nói: “Vậy thì Tiểu Hà là người thiên về cảm xúc, chắc là tinh thần trống rỗng, không có chỗ gửi gắm.”

Phó Sâm cau mày.

Tần Dịch thấy Phó Sâm rơi vào trầm tư, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên ly rượu, đại khái cũng đoán được mấu chốt vấn đề ở đâu.

Anh ta hỏi Phó Sâm: “Anh có thường xuyên nói yêu anh ấy không?”

Phó Sâm ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm.

Tần Dịch tiếp tục hỏi: “Có thường gọi anh ấy là bảo bối không, có thường xuyên ôm anh ấy, nói với anh ấy rằng anh ấy là thiên sứ dễ thương nhất thế giới không?”

Phó Sâm: “…”

Ánh mắt nhìn người chết lần thứ ba.

Phó Sâm bắt đầu hối hận, không nên nói mấy chuyện này với Tần Dịch, người này nhìn thì chỉn chu nghiêm túc, thật ra cái gì cũng dám nói ra.

Tần Dịch cầm ly rượu, lắc qua lắc lại, nói: “Anh chắc chắn trong lòng đang thấy khó hiểu, mình rõ ràng là một người chồng tốt, đã làm tròn trách nhiệm, tại sao đối phương vẫn không hài lòng.”

Tần Dịch có xem chương trình , không đồng tình với những bình luận trên mạng, nhưng cũng phải thừa nhận, trên chương trình Phó Sâm và Hà Thanh Hà có chút giữ kẽ.

Ban đầu anh ta nghĩ, Phó Sâm là người nghiêm túc, Hà Thanh Hà cũng là người dịu dàng, hai người nếu đã quen với nhau thì cứ thế sống với nhau cũng được, không đến mức để người khác xen vào.

Nhưng nếu một bên cảm thấy không hài lòng, vậy thì lại là chuyện khác.

Phó Sâm nghe lời Tần Dịch, im lặng không nói gì.

Tần Dịch cũng không mong hắn trả lời, nói tiếp: “Anh phải thoát ra khỏi cái khuôn hôn nhân đó, rồi mới nghĩ xem Tiểu Hà thực sự cần gì.”

Anh ta chỉ hỏi Phó Sâm một câu: “Nếu người kết hôn với anh không phải là Tiểu Hà, thì anh có thể làm một người chồng hoàn hảo không?”

Phó Sâm nắm chặt ly rượu.

Tần Dịch chậm rãi nói: “Tôi tin anh là người có trách nhiệm, bất kể cưới ai, anh cũng sẽ tôn trọng họ, chăm sóc họ.” Anh ta nhìn Phó Sâm, hỏi: “Nhưng anh chấp nhận đổi người bạn đời này sao?”

x

Tần Dịch được tài xế đưa về biệt thự Vân Đình. Vừa bước vào cửa, anh liền thấy Diệp Thu Đồng đang cuộn mình trên ghế sô pha trong phòng khách, tay cầm điện thoại, vẻ mặt rối rắm.

Diệp Thu Đồng thấy Tần Dịch về, ngẩng đầu lên nói: “Vậy mà anh có thể ở với Phó tổng lâu như thế.” Bình thường hai người họ vốn chẳng hợp nhau.

Tần Dịch hơi đắc ý: “Hắn gặp chút vấn đề, nhờ anh chỉ giáo, anh cũng tiện tay chỉ vài câu.”

Diệp Thu Đồng thầm nghĩ, đúng là mặt trời mọc đằng Tây rồi, Phó Sâm mà cũng chịu mở miệng hỏi Tần Dịch sao.

Cậu nghi Tần Dịch đang khoác lác, nhưng thấy anh ra chiều hớn hở như vậy, cuối cùng cũng không nỡ vạch trần.

Tần Dịch hỏi: “Em đang làm gì vậy?”

Diệp Thu Đồng giơ điện thoại lên: “Em muốn vào một group chat, nhưng không biết trả lời câu hỏi xác nhận thế nào.” Rồi cậu quay sang hỏi Tần Dịch: “Anh biết Phó tổng trong phòng thay đồ ở bãi biển đã nói gì với anh Hà không?”

Phân đoạn trong phòng thay đồ vốn không được phát sóng trên chương trình, ai mà biết hai người đó đã nói gì với nhau chứ.

Tần Dịch lộ ra vẻ mặt khó hiểu, hỏi lại: “Em đang muốn vào cái group gì mà hỏi câu đó?”

Diệp Thu Đồng đáp: “Thấy trên mạng á, chắc là nhóm fan, em muốn vào để ủng hộ Phó tổng với anh Hà.”

Tần Dịch nói: “Thử điền ‘thương lượng thắng thua’ xem.”

Phòng thay đồ đó căn bản không có người thứ ba, kẻ ra đề chắc chắn cũng không biết câu trả lời thật là gì, chỉ là muốn kiểm tra tư duy của người muốn vào nhóm thôi.

Nếu là người cùng chí hướng thì có thể vào nhóm.

Diệp Thu Đồng làm theo lời Tần Dịch, điền đáp án vào, ngay sau đó, mắt cậu sáng lên, vui vẻ nói: “Qua rồi nè!”

Tần Dịch ghé đầu lại nhìn màn hình điện thoại của Diệp Thu Đồng, vừa liếc qua liền thấy tên của nhóm chat đó.

“Biệt đội cắn đường nhà hào môn.”

Hết chương 59.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận