Chương 60
Hà Thanh Hà đã tỉnh ngộ, cũng đã dọn ra khỏi nhà, sau đó anh đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng.
Rồi sao nữa?
Anh và Phó Sâm sống ly thân không phải vì Phó Sâm làm sai điều gì, cũng chẳng phải do anh có lỗi, mà là vì muốn phá vỡ trạng thái hôn nhân tê liệt như đã đóng băng từ lâu.
Nhưng làm thế nào để xây dựng một trật tự mới thì Hà Thanh Hà không biết.
May mà phần tiếp theo của chương trình thực tế sắp bắt đầu ghi hình.
đã trải qua hết làn sóng này đến làn sóng khác, hiện tại chương trình vẫn chưa hạ nhiệt, rất nhiều người đang dõi theo, mong đợi tập kế tiếp phát sóng.
Đặc biệt là sau khi Quảng Quân và Nhĩ Đông rút khỏi chương trình, dân mạng cực kỳ chú ý chỗ trống mà họ để lại sẽ do ai thay thế? Nhóm hot blogger lúc rút khỏi chương trình vẫn đứng đầu bảng xếp hạng độ nổi tiếng, nếu khách mời mới không thể “giữ vững sân khấu”, chắc chắn sẽ khiến khán giả bất mãn.
Hà Thanh Hà nhận được thông báo trong group chat chung, lần này sẽ có khách mời mới tham gia, nhưng cụ thể là ai thì tạm thời giữ bí mật.
Sau vụ Quảng Quân, Hà Thanh Hà chẳng còn hứng thú gì với người mới, ai đến cũng được, chỉ cần nhân phẩm tốt là đủ.
Sau đó chương trình phát lệnh triệu tập, gọi các khách mời tập hợp, bắt đầu ghi hình phần kế tiếp.
Lần này địa điểm là một thành phố khác, cách nơi ở hiện tại của Hà Thanh Hà không xa, chỉ mất hai tiếng đi tàu cao tốc.
Nhưng hai tiếng cũng vẫn là thời gian di chuyển, điều này lại kéo theo một vấn đề khác.
Đi bằng gì?
Quần áo và các vật dụng khác của Hà Thanh Hà phần lớn vẫn còn ở nhà. Trước kia có người phụ trách sắp xếp đóng gói, vô cùng tiện lợi. Giờ thì đã dọn ra ngoài, anh chỉ có vài bộ đồ mới mua, đều là hàng may sẵn đại trà, mang lên chương trình chiếu cho khắp cõi mạng xem thì rõ ràng không thích hợp.
Giờ ai cũng biết thân phận của anh, có không ít người đang để mắt tới, anh chẳng thể ăn mặc xuề xòa, làm mất mặt nhà họ Hà được.
Hà Thanh Hà bắt đầu lật xem các danh mục hàng hiệu xa xỉ, nhưng những bộ đồ cao cấp đó, hoặc là phải đặt từ nước ngoài về, hoặc là cần đo may lại, không kịp thời gian.
Khi đang buồn rầu thì anh nhận được điện thoại từ trợ lý Hoàng.
Trợ lý Hoàng thừa hưởng phong cách trầm ổn của chính ông chủ, mở miệng là giọng điện tử đều đều, nói với Hà Thanh Hà: “Ngài Hà…, hành lý của anh đã chuẩn bị xong, đến lúc đó chúng tôi sẽ mang đến.”
Thì ra là Phó Sâm đã sắp xếp người soạn hành lý cho Hà Thanh Hà, chính mình không ra mặt mà bảo trợ lý Hoàng thông báo. Trợ lý Hoàng lúc này mới bàng hoàng phát hiện sếp với ông chủ nhỏ đang sống ly thân.
Từ trước tới nay hai người sống tình cảm nhẹ nhàng mà thắm thiết, không khí luôn rất hòa ái, sao tự dưng lại sống riêng rồi?
Vài ngày trước trợ lý Hoàng mới vừa tham gia nhóm “biệt đội cắn đường nhà hào môn”, trong nhóm toàn những người nghiện cặp đôi này, cầm kính hiển vi để soi từng khung hình, moi ra hàng đống chi tiết ngọt ngào từng bị bỏ sót. Mỗi ngày, trợ lý Hoàng ở trong nhóm đều cắn đường vô cùng sung sướng.
Trên mạng thì ân ái, quay đầu lại ngoài đời đã thấy nhân vật chính không còn sống chung nữa.
Trợ lý Hoàng bỗng thấy bất an, nhìn những video do mọi người trong nhóm tự làm, lòng phức tạp rối bời, lại không thể xông lên nói với mọi người rằng “chính chủ đang bất hòa rồi đó.”
Hà Thanh Hà thì không biết đến sự đấu tranh tâm lý của trợ lý Hoàng. Khi nghe hành lý đã được sắp xếp ổn thỏa, anh nhẹ nhõm thở phào.
Kế đến là vấn đề đi lại, Hà Thanh Hà suy nghĩ một chút, rồi hỏi: “Chúng ta tập hợp tại địa điểm quay luôn à?”
Trợ lý Hoàng lập tức nói: “Sếp đã bao nguyên khoang thương gia, đến lúc đó tôi sẽ cho người đến đón ngài.”
Vậy cũng được, hai người đi riêng sẽ ít bị nghi ngờ hơn.
Hà Thanh Hà nói: “Không cần đón, báo tôi thời gian và số hiệu chuyến tàu, tôi tự đi.”
Vậy là mọi chuyện đã được sắp xếp xong, lịch trình không còn vấn đề gì nữa.
Sau khi cúp máy, Hà Thanh Hà không khỏi cảm thán, quả nhiên là Phó Sâm, mọi việc đều được hắn lo liệu chu toàn.
Đến ngày khởi hành, Hà Thanh Hà chỉ mang theo một cái ba lô, bước vào phòng chờ hạng thương gia.
Chương trình đã không còn cử người đi cùng họ nữa, để mặc họ tự đến địa điểm ghi hình.
Phó Sâm đã ngồi sẵn trong phòng chờ, như thường lệ đang cầm máy tính bảng xem biểu đồ dữ liệu tài chính. Hà Thanh Hà đi tới chỗ hắn, trong lòng hơi căng thẳng.
Nhưng anh vẫn cố gắng mỉm cười, chào hỏi Phó Sâm: “Buổi chiều tốt lành.”
Phó Sâm ngẩng đầu lên liếc anh một cái, sau đó lại cúi đầu tiếp tục xem máy tính bảng.
Hà Thanh Hà sững lại.
Trợ lý Hoàng thấy vậy, lập tức bước đến trước mặt Hà Thanh Hà, nói: “Ông… ngài Hà, mời ngồi.”
Hà Thanh Hà mím môi, ngồi xuống ghế bên cạnh, trợ lý Hoàng đưa trà và điểm tâm tới, Hà Thanh Hà mỉm cười nói cảm ơn.
Hà Thanh Hà ngồi trên ghế phòng chờ quan sát Phó Sâm.
Nói cho cùng chỉ là mấy ngày không gặp, trước kia có khi Phó Sâm đi công tác còn lâu hơn thế, vậy mà lần này hai người lại có cảm giác như đã rất lâu không thấy nhau.
Phó Sâm ăn mặc vẫn chỉn chu như mọi khi, không giống đang đi quay show mà như đi họp công ty, giữa mùa hè vẫn mặc vest thẳng thớm, khí chất cao quý khiến người khác không dám lại gần.
Chỉ có chiếc kính trên sống mũi là tăng thêm chút khí chất thư sinh, làm dịu bớt phần sắc bén trên người hắn.
Hà Thanh Hà lúc nào cũng có thể thẫn thờ, nhìn Phó Sâm cũng ngẩn người được, cứ thế nhìn hắn chằm chằm.
Phó Sâm như hoàn toàn không cảm nhận được, vẫn tiếp tục xem máy tính bảng của mình.
Cho đến khi lên tàu, trợ lý Hoàng đến nhắc nhở, Hà Thanh Hà mới như sực tỉnh từ trong mộng, khẽ cười với Tiểu Hoàng.
Cả nhóm lên tàu, sau khi Phó Sâm đã yên vị, các trợ lý còn lại tự động chuyển sang toa hạng nhất, chỉ còn Phó Sâm và Hà Thanh Hà ở khoang thương gia, cùng với trợ lý Hoàng luôn trong tư thế chờ lệnh.
Ghế ngồi độc lập ở hàng đầu khoang thương gia cách nhau khá xa, mỗi người chiếm một chỗ, hàng ghế sau là ghế sô pha liền, trợ lý Hoàng ngồi đó ôm túi công văn.
Tiếp viên đến phục vụ, Hà Thanh Hà lấy một chai nước.
Chẳng mấy chốc tàu cao tốc bắt đầu lăn bánh, chỉ mất hai tiếng là đến nơi.
Từ phòng chờ đến lúc lên tàu, giữa Hà Thanh Hà và Phó Sâm hoàn toàn không có bất kỳ giao tiếp nào. Phó Sâm không hề nói một lời, cũng chẳng để ý tới ai cả.
Hà Thanh Hà ngồi tựa vào ghế thương gia rộng rãi, lặng lẽ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Nếu không phải do đoàn tàu đang lao đi với tốc độ cao khiến khoang xe hơi rung nhẹ, thì bầu không khí lúc này có thể xem như một bức tranh tĩnh.
Giữa Hà Thanh Hà và Phó Sâm thường xuyên im lặng, nhưng sự im lặng lần này đặc biệt nặng nề.
Không khí như quả tạ, đè nặng lên người trợ lý Hoàng. Cậu ta ngồi ở phía sau, nhìn cặp chồng chồng ngồi tách biệt ở hàng ghế trước, cảm thấy như không thể thở nổi.
Loại không khí này, nói là im lặng đến nghẹt thở cũng được, nhưng đúng hơn là âm ỉ mùi thuốc súng.
Lưng trợ lý Hoàng ướt đẫm mồ hôi, bởi vì cậu ta nhận ra hai người họ đang giận dỗi nhau.
Quá khó xử, cậu ta không nên ở trong xe, mà nên… ở dưới gầm xe mới đúng. =))))
Lúc đầu, Hà Thanh Hà cũng không nghĩ họ đang giận nhau, chỉ đơn giản cảm thấy nếu Phó Sâm không nói gì, vậy thì mình cũng im lặng là được rồi.
Phong cảnh ngoài cửa sổ lướt qua vun vút, trong lúc ngắm cảnh, Hà Thanh Hà tranh thủ liếc về phía Phó Sâm một cái.
Phó Sâm vẫn đang xem máy tính bảng.
Thậm chí tư thế cũng giống hệt lúc ở phòng chờ ga tàu.
Hà Thanh Hà bỗng nhiên nghĩ đến kiểu “chiến tranh lạnh” của học sinh tiểu học, cuối cùng cũng nhận ra Phó Sâm đang giận.
Phó Sâm mà cũng biết giận?
Phản ứng đầu tiên của Hà Thanh Hà là… khó tin.
Phó Sâm vậy mà lại có cả thứ cảm xúc như tức giận? Từ lúc quen biết đến nay, Hà Thanh Hà chưa từng thấy hắn nổi nóng.
Dù là trong công việc, khi người khác phạm sai lầm nghiêm trọng khiến hắn phải dọn dẹp cục diện rối rắm, hắn cũng chưa từng thể hiện cảm xúc gì quá mãnh liệt.
Sau khi ngạc nhiên, phản ứng thứ hai của Hà Thanh Hà lại là vui mừng.
Anh đã được chứng kiến một khía cạnh hoàn toàn mới của Phó Sâm.
Giống như phát hiện ra một châu lục mới, tràn ngập cảm giác mới mẻ và vui sướng.
Phản ứng thứ ba mới là thấy áy náy.
Hôm đó anh cứ nhất quyết rời đi làm Phó Sâm không vui.
Hà Thanh Hà chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ trong lòng, không phá thì không xây được.
Anh đã bước ra bước đầu tiên rồi, những chuyện sau đó cứ tuỳ cơ ứng biến thôi.
Hai tiếng đồng hồ đi tàu trong thời đại hiện nay chẳng là gì, đến tận lúc xuống tàu trợ lý Hoàng mới thở phào như trút được gánh nặng.
Cuối cùng cũng đến, ở trong khoang tàu thêm chút nữa chắc cậu ta tổn thọ mất.
Chương trình đã cử người đến đón họ, hai người nhóm hào môn vốn vẫn luôn trầm lặng lịch sự, nhân viên không nhận ra điều gì bất thường, chỉ dẫn họ lên xe.
Nội dung mỗi kỳ quay đều được giữ kín tuyệt đối, mãi đến khi lên xe trung chuyển, Hà Thanh Hà mới hỏi: “Chúng ta sẽ đi đâu vậy?”
Nhân viên cười đáp: “Phim trường.”
Hà Thanh Hà sững lại.
Nghe thôi đã thấy bất an.
Hai người anh cả Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong vẫn đến sớm nhất, Hà Thanh Hà bước tới chào hỏi họ.
Nghiêm Trung Triết nhìn Hà Thanh Hà với ánh mắt phức tạp, nói: “Đúng là giấu nghề sâu thật đấy, Tiểu Hà tổng.”
Hà Thanh Hà mỉm cười điềm đạm: “Em vẫn thích mọi người gọi em là Tiểu Hà hơn.”
Tả Văn Phong cười ha hả: “Được thôi, Tiểu Hà, nói mới nhớ bọn anh hay đến trung tâm thương mại nhà các cậu lắm đấy, có thể phát ít phiếu giảm giá cho tụi anh không?”
Hà Thanh Hà cười đáp: “Không vấn đề, lên thẳng hạng thẻ đen Black Gold VIP luôn nhé.”
Cặp đôi diễn viên tính tình cực kỳ dễ chịu, dùng cách nói đùa để xóa tan sóng gió trong vài tập phát sóng trước đó. Khi mấy người đang trò chuyện rôm rả, nhóm tái hôn Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên cũng đến nơi.
Vừa thấy Hà Thanh Hà, Nhiếp Bình Nhiên liền tiến lên ôm anh một cái, chân thành nói: “Cảm ơn anh.”
Vì scandal ngoại tình, nhóm tái hôn từng bị công kích dữ dội, tổn thương nghiêm trọng, đến giờ vẫn chưa hồi phục.
May mà Hà Thanh Hà điều tra ra kẻ đứng sau, thay họ làm rõ sự thật, nếu không hôm nay họ đã chẳng còn dũng khí để tham gia ghi hình nữa.
Hà Thanh Hà vỗ vỗ lưng Nhiếp Bình Nhiên, dịu dàng nói: “Giờ thì ổn rồi.”
Ba cặp khách mời đã đến đủ, ai cũng biết chuyện Quảng Quân giở trò, cũng biết y không thể quay lại chương trình nữa, nên bắt đầu bàn tán về khách mời thay thế sẽ là ai.
Nghiêm Trung Triết thở dài: “Anh nghe nói là người trong giới.”
Giới mà anh nói đến chính là showbiz.
Quảng Quân là một hot blogger có tiếng, nếu y đã rút lui thì người thay thế nhất định phải đủ sức hút, tốt nhất là có sẵn lượng fan, có thể nhanh chóng hòa nhập vào chương trình, vì thế tìm người trong showbiz cũng không có gì lạ.
Nhưng như vậy lại trùng với nhóm diễn viên, hai người Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong vốn đã không nổi bật, giờ càng có nguy cơ bị quên lãng.
Họ vừa mới bắt đầu tăng được chút nhiệt độ, giờ lại sắp bị người mới đè xuống.
Hà Thanh Hà an ủi Nghiêm Trung Triết: “Dù sao đây cũng là chương trình hôn nhân, không phải sân khấu biểu diễn cá nhân. Nếu mời nghệ sĩ quá hot, sẽ dễ làm lu mờ chủ đề của chương trình.”
Nghiêm Trung Triết nghĩ lại thấy cũng có lý, tâm trạng dịu đi đôi chút.
Có lẽ vì lần này trọng tâm là ở khách mời mới nên đạo diễn Từ không bắt Phó Sâm làm màn xuất hiện kiểu tổng tài như mọi khi, Phó Sâm vẫn đứng một bên, im lặng không nói, mọi người cũng không thấy lạ.
Một lúc sau, khách mời mới đến, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía đó, rồi đồng loạt ngẩn người.
Đúng thật là người trong giới, hơn nữa còn là đỉnh lưu từng làm mưa làm gió khắp mạng xã hội, ai từng xem qua vài bộ phim thần tượng đều biết đến cái tên ấy.
Người đó có dáng người cân đối, ánh mắt dịu dàng, sống mũi cao thẳng, vẻ ngoài thanh tú, từng cử chỉ đều toát lên khí chất anh tuấn, chính là hình mẫu điển hình của “nam thần màn ảnh” đang rất được ưa chuộng hiện nay.
Nam thần cùng bạn đời của mình bước đến trước mặt mọi người, mỉm cười chào: “Chào mọi người, tôi là An Duy.”
Ngoại trừ Phó Sâm, ai nấy đều thầm nghĩ trong bụng, bọn tôi biết cậu là ai rồi.
An Duy là một nhân vật truyền kỳ, mấy năm trước nổi đình nổi đám, được công nhận là đỉnh lưu trong giới giải trí, nhưng rớt đài cũng nhanh, gần như biến mất không tăm tích, mấy năm nay không còn ai nhắc đến.
Nguyên nhân khiến cậu bị fan quay lưng chính là do người đang đứng bên cạnh kia, chồng của An Duy là một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề, vóc dáng vẫn giữ gìn tốt, ngũ quan hài hòa, trông khá thân thiện.
Hắn nhìn mọi người một lượt, mỉm cười nói: “Chào các bạn.” Sau đó quay sang Phó Sâm: “Lâu rồi không gặp, Phó Sâm. Lần cuối gặp cậu là trong buổi họp của hiệp hội năng lượng.”
Phó Sâm bước tới, vươn tay bắt tay, dáng vẻ đầy phong thái thương trường: “Lâu rồi không gặp, chủ tịch Dương.”
Hai người bắt tay nhau, cứ như đang trong một cuộc hội nghị kinh doanh.
An Duy công bố kết hôn với doanh nhân hơn mình hai mươi tuổi Dương Minh Viễn đúng vào lúc cậu đang nổi tiếng nhất. Người hâm mộ không thể nào chấp nhận được chuyện này, cả mạng xã hội nổ ra một trận tranh cãi ầm ĩ. Nhưng giấy chứng nhận kết hôn đã có, chẳng thể thu hồi lại, thế là rất nhiều người đồng loạt “thoát fan”, chỉ sau một đêm, An Duy trở thành đối tượng bị cả cộng đồng mạng tẩy chay.
Về sau, An Duy cũng dần mai danh ẩn tích. Có người nói cậu bị đại gia nuôi như chim hoàng yến trong lồng son, có người lại bảo cậu bị bạo hành gia đình sống rất thê thảm, không dám xuất hiện… Tin đồn lan tràn, nhưng tóm lại là An Duy đã biến mất khỏi tầm mắt công chúng.
Dần dần, chẳng ai còn nhắc đến cái tên ấy nữa.
Vậy mà giờ đây, An Duy lại dẫn theo chồng mình tham gia , đúng là một tin chấn động ngang bom nổ trong showbiz.
Trong lòng Hà Thanh Hà không khỏi cảm thán, Lưu Nhứ giỏi thật, lại tìm được một cặp khách mời thế này. Nổi tiếng còn hơn Quảng Quân, nhưng hiện tại không quá hot, sẽ không làm lu mờ các khách mời khác, lại tự mang theo đề tài, quả thực là một sự thay thế hoàn hảo.
Dương Minh Viễn là một nhân vật tầm cỡ trong giới thương nghiệp, từng có dịp chào hỏi với Phó Sâm vài lần. Hai người vừa xã giao vài câu, hắn bỗng quay sang nhìn Hà Thanh Hà, nói: “Vị này là nhị thiếu gia nhà họ Hà phải không? Tôi từng gặp anh cả của cậu rồi, rất xuất sắc, chắc cậu cũng vậy.”
Hà Thanh Hà lập tức có cảm giác như học sinh bị thầy giáo chỉ đích danh gọi tên, vội vã đáp: “Chào chủ tịch Dương, đã nghe danh của anh từ lâu. Tôi sao sánh được với anh của mình chứ.”
Dương Minh Viễn cười nói: “Giới trẻ bây giờ khiêm tốn quá.”
Hà Thanh Hà lập tức cảm thấy một sự khác biệt cực lớn.
Rõ ràng năng lượng của Dương Minh Viễn không cùng tần số với tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Hà Thanh Hà nhỏ hơn Phó Sâm chín tuổi đã thấy là không hề nhỏ. An Duy lại nhỏ hơn Dương Minh Viễn những hai mươi tuổi, thật khó mà tưởng tượng được cuộc sống thường ngày của họ sẽ như thế nào.
Không trách được fan của An Duy khi xưa không tài nào chấp nhận nổi.
An Duy giới thiệu Dương Minh Viễn với mọi người, Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong đều là diễn viên, niềm nở bắt chuyện với hắn. Hắn cũng đáp lời rất lịch sự, thái độ hoà nhã, nhìn qua thì thấy rất bình thường.
Xem ra tin đồn trên mạng không thể tin được, người ta sống với chồng vẫn tốt đẹp kia kìa, nếu không thì đâu có đi tham gia chương trình hôn nhân.
Dù thế nào đi nữa, bốn cặp khách mời cũng đã đến đủ, đáng ra chương trình nên có người ra sắp xếp tổ chức rồi chứ.
Hà Thanh Hà đưa mắt nhìn quanh, hỏi: “Tiểu Hoa đâu?”
Phải đó, MC đâu? Giờ nên xuất hiện rồi mà.
Ngay khoảnh khắc ấy, Hướng Bội Lôi xuất hiện. Hôm nay cô vẫn ăn diện xinh đẹp, sơ mi ren trắng phối cùng váy xoè, trông y như một nàng công chúa. Chỉ là biểu cảm trên mặt cô cực kỳ phức tạp, cứ như có điều gì khó nói.
Đi bên cạnh cô là một người đàn ông cao ráo, eo thon chân dài, khuôn mặt tinh xảo như được vẽ ra, chỉ là đôi mắt hơi xếch, khoé miệng cong nhẹ, mang theo khí chất bất cần, phá vỡ nét sắc sảo trên ngũ quan.
Y nhìn thấy Hà Thanh Hà thì tuỳ tiện giơ tay vẫy một cái: “Ái chà, ai đây ta, chẳng phải là anh hai của em đây sao?”
Hà Thanh Hà: “…”
Hết chương 60.
Kiếm chồng gặp kiếm chuyện =))))))