Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!

Chương 115: 115: Bà lão kỳ quái (3).




Nghe Tô Nhiên liệt kê từng việc mình đã làm, nói rõ ràng rành mạch không sai một chữ, bà lão liền lộ vẻ chột dạ, ánh mắt đảo loạn, không dám nhìn thẳng vào Tô Nhiên.

Trần Hải Hào thì hoàn toàn bị dọa sợ. Anh ta mở to mắt, nét mặt đầy vẻ kinh hoàng và không thể tin nổi.

Cư dân mạng trong phòng livestream cũng tức giận đến bùng nổ vì những việc làm của bà lão.

【Bà đây là người già biến chất hay là kẻ ác già đi vậy?!】

【Thật sự là xấu xa đến tận xương tủy luôn!】

【Chết cũng không oan! Tôi nghe thôi cũng muốn xông lên đá bà ta mấy cái!】

【Một số người già rất thích dùng đạo đức để trói buộc người khác, lúc tranh đồ trong siêu thị thì hăng như gà chọi, mà lên xe buýt thì yếu ớt như Lâm Đại Ngọc, cứ tưởng người ta nợ họ vậy!】

Tô Nhiên chỉ tay về phía Trần Hải Hào đang co rúm lại trong góc, hỏi:

“Những ngày qua, cậu ấy thật sự làm phiền đến bà sao?”

“Đương nhiên có……” Bà lão đang nói thì thấy sắc mặt Tô Nhiên lạnh xuống, liền vội vàng đổi giọng: “Không, không có. Tôi chỉ đơn giản là không muốn có người ở trên đầu mình thôi.”

Tô Nhiên hỏi tiếp:

“Vậy cái c.h.ế.t của bà có liên quan đến cậu ấy không?”

“Không có, là tôi tự trượt ngã chết.”

“Vậy thì, tự đi xuống âm phủ nhận phạt đi.”

Nói xong, Tô Nhiên vung tay gọi ra Quỷ Môn. Một cánh cửa mờ mờ ảo ảo hiện ra, từ bên trong thoát ra những làn sương trắng lạnh lẽo khiến người ta rợn tóc gáy.

Bà lão nhìn chằm chằm cánh cửa đen như hố sâu kia, không cam lòng mà chần chừ, ánh mắt liên tục đảo quanh, định chuồn đi.

Trà Đá Dịch Quán

Leng keng leng keng — một chuỗi tiếng kim loại vang lên, Bạch Lục kéo theo một sợi xích sắt đi ra.

Hắn quăng mạnh sợi xích, trong chớp mắt đã khóa chặt cổ bà lão.

“Đã lâu không gặp Tô thiên sư, gần đây vẫn khỏe chứ?” — Bạch Lục mỉm cười chào hỏi Tô Nhiên.

Tô Nhiên mỉm cười đáp lễ, đưa mấy lá bùa vàng cho hắn:

“Lâu rồi không gặp, chắc hẳn Bạch Lục gia đã vất vả rồi, đây là chút tâm ý mong ngài nhận cho.”

Bạch Lục cười toe toét nhận lấy, không khách sáo chút nào:

“Tô thiên sư lúc nào cũng khách khí thế này, tôi xin nhận.”

Hắn chắp tay hành lễ với Tô Nhiên rồi nói:

“Tôi còn có công việc phải làm, không tiện ở lại lâu, chúng ta có duyên gặp lại. Cáo từ.”

“Tạm biệt Bạch Lục gia.”

Trần Hải Hào trợn mắt há mồm nhìn Bạch Lục biến mất — đúng là gặp quỷ thật rồi, mà còn là quan sai âm phủ.

Giải quyết xong chuyện của Trần Hải Hào, Tô Nhiên về nhà tiếp tục livestream bốc thăm chọn người tiếp theo.

“Chúc mừng bạn có tên【Tiếu Tẫn Cố Lý Phong Hoa】, tôi đã gửi yêu cầu kết nối video đến bạn rồi nhé.”

【Tiếu Tẫn Cố Lý Phong Hoa】tặng bạn Thiên sứ tình yêu ×10

【Sức Hút Từ Tất Lưới】tặng bạn Viên nang cảm hứng ×5

【Ác Ma Vì Tôi Cải Tà Quy Chính】tặng bạn Gói bảo dưỡng đặc biệt ×6

Video được kết nối, trong hình là một cô gái đang uống rượu. Cô ngồi bệt dưới đất, dựa vào ghế sofa, vừa khóc vừa uống.

Đôi mắt đỏ hoe, lệ rơi không ngừng, dáng vẻ yếu đuối đáng thương, kết hợp với nhạc nền buồn bã — thật khiến người ta đau lòng.

Cô nàng say khướt chào Tô Nhiên, giọng nói lắp bắp:

“Chào… chào chị livestream… em… hức… không có chuyện gì to tát, chỉ là… trong lòng… nghẹn lắm… muốn tìm người… tâm sự một chút, được không ạ?”

Tô Nhiên mỉm cười:

“Tất nhiên rồi, em cứ nói đi, chị đang lắng nghe đây.”

“Chị ơi, chị nói xem… em có phải rất ngu ngốc không… hức… em đối xử với bạn trai hết lòng hết dạ, vậy mà trong lòng anh ta vẫn chỉ nhớ tới người cũ…”

Cô gái tên là Phương Tiểu Nặc, nói năng lộn xộn, câu được câu chăng.

Tô Nhiên tổng hợp lại những gì cô nói, đại khái là như sau:

Phương Tiểu Nặc quen bạn trai hai năm. Một năm trước anh ta thất nghiệp, không tìm được công việc ưng ý, cứ ở nhà ăn không ngồi rồi. Cả hai đều đang trả góp nhà, nên sau đó phần trả góp nhà của anh ta cũng do cô gánh. Ngoài ra mỗi tháng còn giúp anh ta trả hơn ngàn tệ nợ tiêu dùng.

Trong suốt hai năm yêu nhau, cô một lòng một dạ, chưa từng kiểm tra điện thoại của anh, vì nghĩ yêu nhau là phải tin tưởng.

Cho đến một ngày, Phương Tiểu Nặc vô tình lướt thấy một video đàn ông chơi piano, dưới bình luận toàn nhắc về người yêu cũ của anh ta. Lúc đó đang đi ăn với bạn trai, anh đi vệ sinh để lại điện thoại, cô nổi hứng mở ra xem.

Cô c.h.ế.t lặng. Trong album có rất nhiều ảnh người yêu cũ của anh ta.

Cô mở cả WeChat, QQ, tất cả đều đầy ảnh người cũ — còn trùng ảnh đến mấy lần cũng không nỡ xóa.

Bọn họ chia tay đã bốn năm, trong thời gian đó bạn trai cô cũng đổi điện thoại. Mấy tháng trước, pin điện thoại hỏng, cô bảo mua máy mới, anh ta sống c.h.ế.t không chịu, nói sửa là được.

Lúc đó cô còn tưởng anh biết tiết kiệm.

Nhưng vài ngày trước, em gái anh tặng anh một chiếc iPhone, anh nhận ngay không ngại ngần.

Sau đó cô mới biết — vì iPhone có chức năng iCloud, lưu ảnh cũ của người yêu cũ.

Anh không muốn đổi máy đơn giản vì sợ mất ảnh người cũ.

Vì chuyện đó, hai người cãi nhau một trận lớn, lạnh nhạt mấy hôm.

Bạn trai cô xin lỗi, giải thích rằng ảnh đó là một phần ký ức, không phải vì còn nhớ nhung. Cô mềm lòng tha thứ, bảo anh xóa ảnh, anh cũng làm rất vui vẻ.

Cô nhìn anh từng tấm từng tấm xóa đi, thấy anh không lưu luyến gì thì cũng không truy cứu thêm.

Hai người làm hòa.

Nhưng chưa được bao lâu, cô vô tình lướt Douyin, thấy người yêu cũ của bạn trai.

Vì họ có người quen chung.

Lúc đó cô mới hiểu — tại sao mỗi lần cô cầm điện thoại bạn trai xem video, anh ta đều tỏ ra căng thẳng, nhất định đòi xem cùng.

Thì ra anh ta luôn lén lút theo dõi người yêu cũ, sợ bị cô phát hiện.

Nghĩ lại những lần anh ta tự xưng mình là người thủy chung, si tình… Phương Tiểu Nặc chỉ biết cười mỉa.

Một người trong lòng yêu một người, miệng lại yêu người khác — mà cũng dám nói là si tình?

Cô dứt khoát chia tay.

Và thế là có cảnh tượng cô ngồi uống rượu khóc lóc bây giờ.

Nghe xong, Tô Nhiên chỉ biết thở dài — chuyện tình cảm là thứ rắc rối nhất thế gian, dây dưa không dứt, chẳng bằng tu đạo cho xong, thế giới sạch sẽ biết bao.

Trong mắt Phương Tiểu Nặc vẫn đượm buồn, nhưng nói ra được, cô thấy nhẹ lòng hơn nhiều.

“Chị ơi, chị nói xem… em có phải là đồ ngốc không?”

Tô Nhiên gật đầu rất nghiêm túc:

“Cũng hơi ngốc thật. Trước đây em chắc cũng nhận ra nhiều dấu hiệu rồi, chỉ là em không muốn tin. Đến khi mọi chuyện phơi bày ra hết, em mới buộc phải đối mặt.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận