Quận Chúa Được Trăm Quỷ Đưa Dâu, Thiếu Tướng Quân Có Dám Cưới Không?

Chương 141.




Tam Hoàng tử cảm thấy hôm nay mình thật sự được sao may mắn chiếu mệnh.

Tuy giữa chừng có một chút gập ghềnh nhưng vấn đề không lớn, phụ hoàng vẫn còn khá ưu ái hắn. Hắn vừa mới mở lời phụ hoàng đã đồng ý đến bờ sông câu cá, lại còn cho hắn hầu hạ bên cạnh.

Sự vinh sủng này, đừng nói là lão Nhị, ngay cả tiểu Ngũ và tiểu Thất cũng không có.

Tam Hoàng tử để ý thấy ánh mắt rực cháy của hai huynh đệ và muội muội nhà mình, hắn cong môi cười, mày mắt ẩn chứa vẻ đắc ý.

Tam Hoàng tử cảm thấy mình bị ghen tị, nhưng điều này cũng bình thường.

Chỉ có một điểm khiến Tam Hoàng tử cảm thấy kỳ lạ, lần này đến câu cá, phụ hoàng để những người khác đều đứng chờ ở xa, trong số các đại thần cũng chỉ chọn Tần Các lão và Võ Thượng thư ở gần hầu hạ. Ngoài ra còn có một Dương Hàn lâm trước đây không mấy được để ý.

Hơn nữa ánh mắt của ba người này nhìn hắn cũng vô cùng nóng bỏng.

Tam Hoàng tử đương nhiên không hiểu được sự oán hận của sáu nạn nhân.

Đúng lúc này, cần câu của hắn động, lập tức có tiểu thái giám đến, vợt một cái, lại là một con cá chép mập ú vô cùng, điều đáng ngạc nhiên nhất là, trên người con cá chép đó lại có mấy chỗ vảy rụng, nơi rụng liên kết với nhau vừa đúng là một chữ “cát”.

Tức thì, có người reo hò—đây là điềm lành!

Tam Hoàng tử lại ngơ ngác, vô thức nhìn về phía Tam Hoàng tử phi ở xa.


Cá cát tường đâu? Sao lại thành một con cá giả thế này?

Tam Hoàng tử phi ở xa không nhìn rõ, chỉ đành lo lắng quay sang hỏi Vương Lâm sự quan bên cạnh: “Người mà ngươi sắp xếp dưới nước có thật là người có kinh nghiệm không? Đừng để bị phát hiện.”

Vương Lâm sự quan liên tục đảm bảo nhưng hắn vốn đã chột dạ, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Đúng lúc này Hoài Đế lại hạ lệnh cho Tam Hoàng tử phi và Vương Lâm sự quan đều qua đó, lần này hai người làm chuyện mờ ám đều cảm thấy sau lưng lạnh toát.

Sau khi Tam Hoàng tử phi và Vương Lâm sự quan qua đó quỳ xuống diện thánh, liền thấy con cá cát tường bị câu lên đó đã được Hoài Đế sai người thái thành gỏi cá, đang bày trước mặt Tam Hoàng tử.

Mà Tam Hoàng tử thì mặt không còn chút máu.

Thần sắc Hoài Đế lạnh lùng: “Người của Tam Hoàng tử phủ các ngươi đã thích điềm lành như vậy, vậy thì đều đến nếm thử đi.”

Tam Hoàng tử phi kinh hãi thất sắc, không ngờ chuyện lại bị bại lộ như vậy.

“Phụ hoàng, nhi tức…”

Giọng Hoài Đế đè xu.ống: “Xem ra là Tam Hoàng tử phi cảm thấy Tam Hoàng tử ăn còn chưa đủ, đã vậy, Lý Tam Toàn, vớt thêm mấy con cá nữa lên để chúng ăn cho thỏa thích.”

Tam Hoàng tử phi lập tức im miệng, Tam Hoàng tử giận dữ trừng nàng ta, đồ nữ nhân ngu ngốc, bây giờ còn đổ thêm dầu vào lửa!

Chuyện đã đến nước này Tam Hoàng tử cũng không dám giả vờ nữa, hắn quỳ xuống cầu xin: “Phụ hoàng tha tội, nhi thần cũng là bị che mắt!”

Mua ngay
“Là Lâm sự quan của bãi săn này truyền tin cho nhi thần, nói là đã bắt được một con cá cát tường, nhi thần thật sự muốn dâng điềm lành cho phụ hoàng để làm phụ hoàng vui lòng. Không ngờ lại bị người ta trêu đùa, nhi thần tuyệt đối không cố ý lừa gạt phụ hoàng!”


“Đúng vậy! Phụ hoàng minh giám!” Tam Hoàng tử phi lập tức chỉ về phía Vương Lâm sự quan phía sau: “Đều là do tên nô tài đê tiện này lừa gạt chủ, Tam Hoàng tử là một tấm lòng hiếu thảo, tuyệt đối không cố ý lừa gạt phụ hoàng!”

“Ngươi—” Giọng Tam Hoàng tử phi đột ngột dừng lại, nàng ta ngơ ngác nhìn chằm chằm Vương Lâm sự quan, lẩm bẩm: “Sao ngươi lại biến thành nữ nhân?”

Tam Hoàng tử phi trước đây cũng chưa từng gặp Vương Lâm sự quan, loại tiểu quan này, nếu không may mắn bắt được cá cát tường làm sao có tư cách lọt vào mắt nàng ta.

Cho nên sau khi đến bãi săn Tam Hoàng tử phi cũng chưa từng nhìn thẳng vào đối phương, nhưng nam nữ nàng ta vẫn phân biệt được chứ!

Rõ ràng một khắc trước còn là một nam nhân có chút ẻo lả, nhưng trong nháy mắt, đối phương đã trở thành một nữ nhân! Mặt không có râu, yết hầu biến mất, ngực phồng lên, đích thực là một nữ nhân!

Vương Lâm sự quan phát ra một tiếng kêu quái dị, ngã ngồi xuống đất, mặt đầy hoảng sợ, miệng lẩm bẩm: “Xong rồi, tất cả đều xong rồi…”

Hoài Đế đột nhiên vứt cần câu, giọng nói lạnh lùng: “Đưa tất cả mọi người lên đây.”

Giây tiếp theo, Khôi Nhất và Nam Tầm áp giải một đám người đến, nhưng những người này tuy mặc y phục nam nhân nhưng thân hình dung mạo lại đều là nữ nhân.

Phu thê Tam Hoàng tử vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.

Trong số những người bị đưa đến có cả Chu đại gia, hắn nhìn thấy Vương Lâm sự quan biến thành bộ dạng nữ nhân, miệng phát ra một tiếng cười nhạo sắc bén: “Tên họ Vương kia, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha! Đều là báo ứng, không phải ngươi cũng biến thành nữ nhân rồi sao!!”

Chuyện sau đó, qua lời kể của Chu đại gia, sự thật về cá cát tường đã được làm sáng tỏ.

Phu thê Tam Hoàng tử kinh hãi thất sắc, Tam Hoàng tử trợn mắt gào thét, quay người đấm thẳng vào mặt Vương Lâm sự quan, “Đồ nô tài to gan, ngươi dám lừa gạt chủ đến mức này!!”

“Loại yêu vật đó mà ngươi còn dám nói dối là cá cát tường!!”


“Phụ hoàng! Nhi thần bị lừa gạt, nhi thần oan uổng mà phụ hoàng!”

Tam Hoàng tử bò đến chân Hoài Đế không ngừng cầu xin nhưng vẻ mặt Hoài Đế không hề biểu cảm, chỉ gạt tay hắn ra: “Ngươi làm trẫm thất vọng vô cùng.”

Toàn thân Tam Hoàng tử cứng đờ, ngã ngồi xuống đất.

Hoài Đế lạnh lùng đứng dậy, “Trẫm sẽ không che đậy chuyện xấu cho ngươi nữa.”

“Ngươi đã thích cá cát tường như vậy, vậy thì tất cả cá trong sông này trẫm đều ban cho ngươi.”

Sắc mặt Tam Hoàng tử đại biến, nghĩ đến con cá mình vừa ăn rồi lại nhìn Vương Lâm sự quan và những người khác đã biến thành bất nam bất nữ, hắn không dám tin…

Ngũ Hoàng tử nín nhịn đến bây giờ cuối cùng cũng có thể lên tiếng, hắn cười nhạo: “Tam ca yên tâm, tuy huynh không có phúc ăn thịt của con cá cát tường đó nhưng cá tôm trong con sông này đều đã uống máu của con cá cát tường đó, con cá mà huynh vừa ăn đủ mập, cũng là đã được hưởng phúc khí của điềm lành~”

“Ôi, sai rồi, sai rồi, không nên gọi là tam ca nữa, sau này ta phải đổi thành tam tỷ rồi!”

Tam Hoàng tử suýt nữa ngất đi.

Con cá đó… phụ hoàng sớm đã biết còn ban cho hắn ăn…

Phụ hoàng là cố ý!!!

Tam Hoàng tử phi vừa nghe tin “phu quân biến thành tỷ muội” liền trực tiếp ngất đi.

Ngất đi cũng tốt, Tam Hoàng tử đã ăn rồi, phụ hoàng sẽ không thể bắt nàng ta cũng ăn…

Có người mất cả mạng.

Có người trời sập.


Có người bỏ đá xuống giếng.

Cũng có người xem náo nhiệt.

Tam Thất đứng trong khu rừng nhỏ không xa, cầm cục cá mập: “Đã hả giận chưa?”

Cá cá vẫn không lên tiếng.

Tam Thất tung hứng nó như tung bao cát, nhàn nhạt nói: “Còn tiếp tục giả chết thì ta sẽ vứt ngươi đi đấy.”

Lập tức, con cá vốn còn như một miếng gỗ bỗng phát ra tiếng khóc vừa nũng nịu vừa yếu ớt:

“Đại lão, người thật tàn nhẫn! Ta bị người ta ăn sạch sành sanh vậy mà người còn muốn bỏ rơi ta! Vô lương tâm~”

“Kẻ phụ tình bạc nghĩa!”

“Người quên những ngày tháng chúng ta ngày đêm cùng chung chăn gối rồi sao??”

Rõ ràng là một con cá gỗ, lúc này lại “sống” lại, điên cuồng vẫy cái vây cá ngắn đến mức không thể nhìn thấy, muốn lau đi những giọt nước mắt không tồn tại của mình.

Tam Thất không hiểu sao lại cảm thấy tay mình bẩn, buông tay ra, cục cá mập rơi xuống đất, bên dưới là một cái miệng chó há ra.

Tiểu Vương một ngụm cắn lấy.

Con cá ngốc chết tiệt, biết ngay thứ này mở miệng không có lời nào hay ho! Nó vẫn đến muộn rồi!

Yến Độ cùng Tiểu Vương đến, đương nhiên nghe thấy những lời trách móc như một người phu quân bị phụ bạc của cục cá mập.

Tuy là một cục gỗ, giọng nói nghe cũng rất nũng nịu, nhưng ai biết được “quỷ” trốn bên trong là nam hay nữ, là lão quỷ hay tiểu quỷ?

Yến Thiếu tướng quân đã nắm bắt được những từ khóa.

– Kẻ phụ tình

– Ngày đêm


– Chung chăn chung gối


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận