Quận Chúa Được Trăm Quỷ Đưa Dâu, Thiếu Tướng Quân Có Dám Cưới Không?

Chương 238.




Quỷ vực vốn chỉ sụp đổ một nửa, nhưng sau vô số tiếng nổ long trời lở đất, dần dần chỉ còn lại những mảnh vụn, như một vùng phế tích bị cuồng phong tàn phá, tan hoang đổ nát.

Phục Thành từ chỗ chỉ biết đỡ đòn, dần dần cũng bắt đầu phản kháng. Một người một quỷ đánh nhau đến mức trời đất tối sầm, sương mù đen trong quỷ vực cuồn cuộn, ánh trăng đỏ cũng bị che khuất, lúc ẩn lúc hiện.

Nơi duy nhất không bị ảnh hưởng chỉ còn lại quỷ xứng và Ngu An. Ngu An ôm gối ngồi trên đĩa cân, từ lúc đầu yếu ớt bất lực run rẩy, dần dần thích nghi, cho đến khi tê liệt. Cuối cùng hắn ta chỉ còn thờ ơ ngáp dài, như thể trận chiến kinh thiên động địa này chẳng liên quan gì đến mình.


Bụng Phục Thành bị đánh thủng, cùng lúc đó, hắn ta đột ngột quay đầu, một móng vuốt quỷ đáng sợ từ phía sau đâm thẳng ra, tấn công vào mặt Yến Độ. Yến Độ ngửa người ra sau, đồng thời thân hình dịch chuyển đến cách đó mười mét, nhưng đầu móng vuốt vẫn sượt qua cằm hắn, những giọt máu đỏ thẫm lăn ra, như những viên ngọc lơ lửng giữa không trung.

“Ây da,” Vẻ mặt Phục Thành trách móc, nhìn chằm chằm vào vết thương đang rỉ máu trên cằm Yến Độ, giọng điệu có vài phần quan tâm giả tạo: “Sao lại vụng về thế? Không né được à? Mặt của Tiểu Hồi chảy máu rồi kìa!”

“Thay vì lo cho mặt của ta, chi bằng lo cho ruột của ngươi trước đi.” Yến Độ mặt không biểu cảm, lạnh lùng đáp trả: “Nhưng mà lòng lang dạ sói của ngươi đầy bụng, chắc thiếu một đoạn cũng không sao, là ta lo thừa rồi.”

Phục Thành khẽ cười thành tiếng, cổ tay giơ lên. Móng vuốt quỷ kia dùng đầu móng ghim lấy giọt máu đang lơ lửng đưa đến bên môi Phục Thành. Lưỡi Phục Thành khẽ li.ếm, nuốt giọt máu vào bụng.

Hắn nhắm mắt thưởng thức một lúc, khi mở mắt ra lần nữa, đôi mắt tím tràn ngập vẻ điên cuồng tàn nhẫn, nụ cười bên môi càng thêm âm hiểm: “Đúng là Thiên Đạo thạch, giả trang quả thật hoàn hảo, ngay cả mùi vị của máu này cũng giống hệt Tiểu Hồi.”

Vết thương trên cằm Yến Độ lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy. Vẻ mặt hắn bình tĩnh, không chút ngạc nhiên khi Phục Thành đã nhìn ra sự giả trang của mình, thậm chí còn có thời gian hỏi: “Nhận ra từ khi nào?”

“Vốn dĩ chưa nhận ra.” Phục Thành nheo mắt cười, giọng điệu có vài phần đắc ý: “Nhưng Tiểu Hồi đánh người không có quy tắc bài bản như ngươi, nàng đặc biệt thích tấn công hạ bộ.”

“Còn nữa…” Giọng Phục Thành đột nhiên trầm xuống, mang theo vài phần mập mờ và khiêu khích: “Nàng biết ta thích nàng ra tay, sao có thể hào phóng thưởng cho ta một trận sung sướng như vậy.”

Yến Độ lạnh lùng nhìn Phục Thành, sao có thể không nghe ra ý sâu xa trong lời nói của đối phương. Lời nói này của Phục Thành chẳng qua là đang khoe khoang hắn quen biết Tiểu Thập sớm hơn mình, hiểu rõ tính tình và thói quen của Tiểu Thập hơn mình.

Mỗi một câu nói, mỗi một ánh mắt của Phục Thành đều như đang nhắc nhở Yến Độ: Ngươi chẳng qua chỉ là kẻ đến sau, còn ta mới là người ở bên Tiểu Thập lâu hơn, hiểu nàng hơn.

Yến Độ thừa nhận mình có bị buồn nôn, nhưng…


“Ngươi hiểu rõ thật đấy.”

Yến Độ thản nhiên nói: “Hiểu rõ tính tình của Tam Thất như vậy mà vẫn có thể khiến nàng phiền ngươi đến mức này, ta phải nói lời cảm ơn ngươi mới đúng.”

Khóe môi hắn nhếch lên, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý: “Cũng may kẻ đến trước không nên thân mới để cho kẻ đến sau như ta có cơ hội.”

Phục Thành nghe vậy, nụ cười hơi cứng lại, vẻ điên cuồng trong mắt càng thêm dữ dội. Hắn ta liế.m li.ếm khóe môi, giọng nói âm lạnh: “Kẻ đến sau chết rồi thì cũng hết cơ hội.”

Yến Độ không hề nao núng, vẫn vẻ mặt thản nhiên, như thể lời đe dọa của Phục Thành chỉ là gió thoảng bên tai. Hắn khẽ ngước mắt, ánh mắt như băng, lạnh lùng đáp trả: “Vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã.”

Thấy một người một quỷ sắp đánh nhau nữa, Ngu An thật sự không chịu nổi nữa, không nhịn được lên tiếng ngắt lời: “Hai người nhất định phải phân thắng bại ngay lúc này sao?”

Ngu An trợn trắng mắt, giọng điệu có vài phần bất đắc dĩ và ghét bỏ: “Hai người ai chết ai sống cũng không sao, nhưng người sống sót có chắc là chịu được cơn giận của tỷ tỷ ta không?”

Trong quỷ vực lập tức rơi vào tĩnh lặng chết chóc.

Vẻ mặt Yến Độ bình tĩnh, thản nhiên nói: “Quỳ xuống nhận lỗi ta cũng không nại.”

Phục Thành thì cười một cách đê mê, giọng điệu khinh bạc: “Chết trong tay Tiểu Hồi bản quân cũng thấy vui vẻ~”

Kiếm tiền ngay
Biểu cảm của Ngu An lập tức như vừa nuốt phải một thứ không thể tả được, quay đầu đi mắng một câu: “Kẻ nào cũng buồn nôn như nhau.”


Hắn ta không nhịn được thầm nghĩ trong lòng: Tỷ tỷ đúng là mắt kém, năm đó ở nhà họ Ngu đã mù, bây giờ… cũng chẳng khá hơn là bao.

Thấy hai người lại sắp động thủ, Ngu An bèn nhảy dựng lên, chống nạnh, hùng hổ gầm lên: “Ta ra lệnh cho hai người đình chiến! Sức trâu của hai người nếu không dùng hết thì đi giết cái tên Lân Diễm gì đó đi!”

Ngu An càng nói càng kích động, giọng cũng cao lên mấy phần: “Ở đây nội đấu gây phiền phức cho tỷ tỷ ta làm gì? Đúng là không giống nam nhân!”

Trong quỷ vực càng thêm yên tĩnh, đến cả không khí cũng như đông cứng lại.

Yến Độ và Phục Thành đồng thời quay đầu nhìn Ngu An không chớp mắt.

Ngu An bị hai người họ nhìn đến sởn gai ốc, sau lưng đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố gắng giữ vững khí phách, ngẩng cao cổ, cứng rắn hỏi: “Nhìn cái gì mà nhìn! Ta nói sai chỗ nào à?”

Yến Độ khẽ gật đầu, giọng điệu bình tĩnh: “Không sai.”

Phục Thành thì nheo mắt, cười như không cười nói: “Nhưng… tiểu tử nhà ngươi lấy đâu ra tự tin mà ra lệnh ở đây?”

“Suối nguồn Hoàng Tuyền thôi mà, một ngón tay của bản quân cũng có thể ấn chết ngươi.”

Ngu An lập tức nghẹn lời nhưng miệng vẫn không chịu thua, mạnh miệng nói: “Có bản lĩnh thì ngươi ấn chết ta đi! Ngươi cũng đừng hòng mơ tưởng đến tỷ tỷ ta nữa?”

“Hừ, suối nguồn Hoàng Tuyền gì đó ta không hiểu, nhưng ngươi hỏi ta lấy đâu ra tự tin à?”

Ngu An hít sâu một hơi, càng lúc càng hùng hồn: “Ta là đệ đệ được tỷ tỷ đích thân thừa nhận, đó chính là tự tin của ta! Còn ngươi? Muốn làm tỷ phu ta à?”

“Tỷ phu nhà ai mà không phải vội vàng lấy lòng cữu đệ tương lai trước, ngươi còn muốn ấn chết ta?”

Ngu An vừa nói vừa gật đầu, chỉ vào Yến Độ: “So ra thì… ngươi còn chẳng bằng hắn đâu. Ít nhất hắn còn giống tỷ phu chút đỉnh.”

Yến Độ nhướng mày.

Ngu An lúc này trông có vẻ hơi ‘ảo tưởng sức mạnh’, nhưng Yến Độ biết rõ tính tình của con sói con này, tuyệt đối không phải chỉ biết dũng mãnh hiếu chiến như vẻ ngoài.


Tự học mà thi đỗ vào Quốc Tử Giám, trong vòng nửa năm từ lớp cuối lên lớp Giáp, cho dù có đại nho dạy thêm, nhưng nếu là một kẻ ngu ngốc, có nhồi nhét bao nhiêu học thức cũng sẽ thành hồ dán.

Yến Độ thuận thế gật đầu: “Không cần người khác, ta cũng có thể giết Lân Diễm. Dùng đầu quỷ của hắn làm sính lễ, chắc hẳn Tiểu Thập sẽ rất vui.”

Khóe mắt Phục Thành giật giật, thanh Diêm Nguyệt Kiếm vẫn luôn cài bên hông hắn thực sự không nhịn được nữa, Loan Loan biến thành hình người, la lên: “Phụ thân! Quỷ tốt không chịu thiệt trước mắt! Không thể để tên dã nam nhân kia cướp trước được! Đầu quỷ của Lân Diễm phải là của chúng ta!”

“Nếu phụ thân chặt được đầu của tên đó, mẫu thân nhất định sẽ nhìn phụ thân bằng con mắt khác!”

Phục Thành gật đầu: “Hợp lý.”

Phục Thành nhếch môi: “Vậy thì trước hết giết Lân Diễm rồi giết ngươi.”

Loan Loan vung nắm đấm: “Giết ngươi, giết ngươi!”

Yến Độ liếc nhìn cặp “phụ tử” này, u ám nói: “Vậy thì xem ai nhanh hơn, xem là ngươi dụ được Lân Diễm đến trước hay là ta nhử được hắn đến trước.”

Phục Thành nheo mắt, bỗng bật cười thành tiếng: “Chỉ bằng ngươi? Dựa vào việc giả dạng thành Tiểu Hồi mà muốn lừa tên đó mắc bẫy à? Ngươi quá coi thường Lân Diễm rồi.”

“Thôi được, trước hết lừa tên đó vào tròng, rồi cướp đầu quỷ của hắn cũng không muộn.”

Ngu An khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Yến Độ lại nhìn Phục Thành một lúc, bỗng nói: “Tam Thất quả nhiên không nhìn lầm ngươi.”

“Nếu ngươi của ngày xưa cũng như bây giờ, có lẽ thật sự không có cơ hội cho kẻ đến sau như ta.”

Yến Độ nói xong xách Ngu An lên, vung tay phá vỡ quỷ vực rồi biến mất không tăm tích.

Trong quỷ vực, Phục Thành im lặng hồi lâu.


Loan Loan nghiêng đầu nói: “Phụ thân, vừa rồi có phải hắn đang khen phụ thân không, nhưng sao con lại thấy lời này mang tính sỉ nhục cực mạnh vậy?”

Phục Thành véo miệng nàng: “Lắm lời.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận