Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 225.




Sở Lâm thành công khiến cho một trong mấy thứ bẩn thỉu tức chết, anh ta vỗ ngực, cuối cùng cũng không phụ sự dạy bảo của sư phụ, lần này, anh ta cũng miễn cưỡng cho là làm ra cống hiến!
Sở Lâm cho tiểu sư đệ một ánh mắt đắc ý.
Phương Tri Hàn hừ một tiếng, không phản ứng đến anh ta.
Sở Lâm không chút khách khí ôm vai Lục Chi Ninh nói: “Đợi lát nữa sư phụ em trở về, anh nhớ ở trước mặt người khen em một chút nhé!”
Phương Tri Hàn mở miệng cũng là một đao: “Khen anh nghĩ đến soán vị như thế nào sao? Tên nghịch đồ nhà anh, dám ngấp nghé vị trí quán chủ của sư phụ, anh xong rồi! Về sau em chính là Nhị Đồ Đệ rồi!”
Sở Lâm: “…” A! Bây giờ anh ta phải đi tìm băng dính dán cái miệng của tiểu sư đệ lại!
Sở Lâm và Phương Tri Hàn ồn ào, khiến không khí đang ngưng trệ trong phòng trở nên náo nhiệt không ít, ngay cả trên mặt Triệu phu nhân cũng lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.
Tình cảm sư huynh đệ bọn họ thật tốt!

*
Sau khi Tô Cẩm phá huyễn cảnh, trực tiếp đi vào trang viên của Triệu gia.
Tất cả bên trong so với lúc cô rời đi cũng không khác biệt nhiều lắm, đá cuội chưa kịp lấp, còn có hoa tươi bị đào không ít, tất cả nhìn đều quen thuộc như vậy.
Cô vừa đi vài bước, quản gia đã dẫn người tới đón.
“Tô quán chủ, tiên sinh nhà tôi mất tích rồi, nói chung là trông mong vào cô rồi…” Quản gia lo lắng nói qua tình hình của cha Triệu.
Ánh mắt Tô Cẩm thản nhiên xẹt qua người quản gia.
Trong giây lát, cô nói: “Lần cuối cùng ông nhìn thấy Triệu tiên sinh là ở nơi nào? Dẫn tôi đến xem xem.”
“Ngay ở phòng khách.” Quản gia nói xong cũng dẫn cô đi vào trong.
Tô Cẩm lại liếc nhanh một chút mấy người hộ vệ đi theo ông ta kia, cô đột nhiên nói: “Quản gia, người hộ vệ buổi sáng hôm nay người hộ vệ đi theo tôi bận trước bận sau kia không tệ, sao lúc này lại không thấy anh ta nữa?”
Quản gia trả lời vẻ mặt tự nhiên: “Chắc đi tìm tiên sinh nhà tôi rồi, sau khi tiên sinh mất tích, tôi đã phái không ít người đi tìm.”
“A.” Tô Cẩm lên tiếng, đáy mắt kinh hãi hiện lên ý lạnh.
Quản gia… Không đúng lắm.
Buổi sáng đi theo cô bận trước bận sau chính là Nguyên Cảnh, Lục Chi Ninh còn có Nguyên Thất.
Cô đi theo quản gia về phía trước mấy bước, trang viên Triệu gia đều rất chân thực, cô cũng chưa từng ở trong ảo cảnh, nếu như vậy, thì chính là quản gia xảy ra vấn đề.
Quản gia vẫn luôn dẫn Tô Cẩm tới phòng khách, mới chậm rãi dừng bước lại.
“Tô quán chủ, tiên sinh nhà tôi mất tích ở chỗ này.”
Dứt lời, quản gia lại chỉ vào ghế sofa cách đó không xa: “Lúc tôi rời đi, tiên sinh ngồi đây, Tô quán chủ cô có muốn xem kỹ một chút hay không.”
Tô Cẩm mỉm cười: “Ông nói có đạo lý.”
Tô Cẩm đi tới chỗ quản gia chỉ, đợi sau khi cô đến gần, quản gia chậm rãi chuyển bước đi ra phía sau lưng Tô Cẩm.
Đáy mắt ông ta sốt ruột trong nháy mắt bị sự trống rỗng thay thế, ông ta chợt giơ tay lên, đẩy mạnh về phía bả vai Tô Cẩm…
Mà trong chớp mắt ông ta còn chưa chạm tới bả vai Tô Cẩm, Tô Cẩm đột nhiên biến mất, quản gia vươn tay ra, trực tiếp vồ hụt.
Quản gia: “?”
Tô Cẩm xuất hiện phía sau ghế sô pha, cô cúi người, nhấc gối ôm trên ghế sofa lên, chỉ thấy phía dưới đột nhiên có một lá bùa, lá bùa kia cho Tô Cẩm cảm giác đập mặt vào mùi máu tanh, chỉ liếc một chút cũng khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Xem ra, đây chính là chiêu cuối của đối phương.
Quản gia cầm lấy lá bùa, sau đó nhìn chằm chằm vào Tô Cẩm, dường như muốn dán lá bùa kia lên trên người Tô Cẩm.
Sắc mặt Tô Cẩm cứng lại, trở tay chính là một đòn.
Màu vàng nhạt trực tiếp chui vào mi tâm quản gia, một giây sau, quản gia ngất đi.
Ngay sau đó, Tô Cẩm nhanh chóng tiêu hủy lá bùa kia, chỉ là, trước khi tiêu hủy, Tô Cẩm nhìn nhiều thêm mấy lần, lá bùa này… Oán khí cực nặng, đoán chừng là dùng không ít máu người trộn lại cùng nhau, mà vẽ thành.

Cấm thuật này… Không khỏi khiến cho Tô Cẩm có một loại cảm giác quen thuộc — Thiên Uyên đường.
Xem ra, chuyện của Triệu gia, lại có chút liên quan đến tà ma ngoại đạo này.
Tô Cẩm nhìn tình hình của quản gia, thấy ông ta không có chuyện gì lớn, nhanh chóng lấy ra một lá bùa và tóc của Triệu Hoà Cẩn.
Lá bùa rất nhanh đã chỉ cho Tô Cẩm một phương hướng.
Tô Cẩm nhìn qua hướng kia, nhịn không được khẽ nhíu mày, cái hướng kia… Là nhà gỗ nhỏ lúc trước cô đã đi qua!
Triệu tiên sinh ở trong căn nhà gỗ nhỏ này?
Tô Cẩm thở dài, không chậm trễ thời gian, trực tiếp sử dụng bùa Dịch Chuyển đi tới bên ngoài nhà gỗ nhỏ.
Lần này, so với trước đó cô đến không giống nhau lắm.
Trận pháp bên ngoài nhà gỗ nhỏ đã không còn, xem ra, đối phương đã tới nhà gỗ nhỏ, đồng thời rất có thể đã xử lý toàn bộ những manh mối có liên quan một lần.
Cũng không biết đối phương, có biết cô đã vào nhà gỗ nhỏ trước một bước hay không.
Không có trận pháp, khắp nhà gỗ nhỏ đều tràn ngập âm khí, không chỉ có như thế, những âm khí này còn đang khuếch tán ra phía ngoài, rất có khí thế muốn đưa nhiều mấy thứ bẩn thỉu tới khu lân cận.
Tô Cẩm không vội vã lấy bùa Thiên Lôi ra.
Nếu như hiện tại lấy ra, đoán chừng phía sau có khả năng sẽ không nhìn thấy hảo hí.
Nghĩ như vậy, Tô Cẩm xông vào, cô một đường thông suốt đi vào chính giữa căn nhà gỗ nhỏ.
Cấm thuật và bùa chú trong căn nhà này cũng đã bị người ta triệt hạ, dường như cái gì cũng chưa từng tồn tại, Tô Cẩm trầm mặt đẩy cửa phòng ra, quả nhiên, bình tro cốt bên trong cũng đã bị người khác lấy mất.
Xem ra, may mà chính mình tới sớm.
Nếu như đến chậm một bước, đoán chừng đã không nhìn thấy bình tro cốt trong nhà gỗ nhỏ rồi.
Chỉ là, đối phương đã không biết mình từng tới chỗ này, vậy tại sao lại phải ra tay với cha Triệu?
Tô Cẩm đang suy nghĩ, lại phát giác ra một luồng sát khí.
Phía sau cô có một cái bóng đen thoáng hiện, bóng đen cầm trong tay một thanh kiếm sắc bén, đâm về phía Tô Cẩm.
Tô Cẩm nhanh chóng tránh thoát, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang bóng đen kia.
Thứ đồ chơi này, xem ra cũng không phải là vật gì tốt, toàn thân là tà khí, ngay cả thanh kiếm sắc trên tay nó kia cũng dính đầy oán khí.
Trong đầu Tô Cẩm rất nhanh đã lóe lên một khả năng.
Đối phương ra chiêu mặc dù vụng về, nhưng mỗi lần đều nghĩ cách để cho cô có kết cục thê thảm, nếu là như vậy… Rất có thể lần này Triệu tiên sinh mất tích, cũng không phải là bởi vì chuyện của Triệu gia.
Có lẽ Triệu tiên sinh là bị cô liên lụy?
Thứ đối phương muốn chính là mạng của cô!
A, giả thuyết này hình như cũng không đúng! !
Chính xác mà nói, hẳn là đối phương phát hiện trận pháp ở Triệu gia bị người phá giải, vừa lúc người giải quyết chuyện của Triệu gia lại là cô.
Thế là, đối phương lại muốn một mũi tên trúng hai con chim.
Ai, xem ra quả nhiên là gặp kẻ thù cũ — Thiên Uyên.
Thứ đồ chơi này, thật đúng là âm hồn bất tán.
Cho dù là chuyện ở đâu, đều có chúng nó nhúng tay vào…
Thiên Uyên: Phi! Rõ ràng là mỗi lần cô đều làm hỏng chuyện tốt của chúng ta!
Cổ tay Tô Cẩm xoay chuyển, một lá bùa trực tiếp đập tới, loại thời khắc mấu chốt này, cô cũng không muốn lãng phí thời gian.
Lá bùa lập tức đập tan thứ kia thành mây khói, ngay cả thanh kiếm sắc trong tay nó cũng vỡ thành từng mảnh vụn.
Giải quyết xong bóng đen, Tô Cẩm vội vàng tìm kiếm Triệu tiên sinh trong nhà gỗ nhỏ, bùa Dẫn Hồn của cô biểu hiện, Triệu tiên sinh ở ngay đây.

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận