Nữ Cảnh Sát Thập Niên 80 Bá Đạo, Đội Trưởng Lạnh Lùng Tim Loạn Nhịp

Chương 292.




Sở Tuấn đã nói như vậy, An Noãn cũng đi cùng.

Những người bạn này của Sở Tuấn tuy không có giao du gì với cô nhưng cô cũng không ghét.

Ngoài Hướng Hạo Nhiên trước đây đã gây cho cô một số phiền toái, những người bạn khác đều không tệ. Vì nể mặt Sở Tuấn, đối với cô dù có coi thường hay không cũng không thể hiện ra ngoài.

An Noãn lại nghĩ.

Khi họ ở bên nhau sẽ nói chuyện kinh doanh ở Bắc Kinh, cũng sẽ nói chuyện tình hình thời sự. Một số thông tin nội bộ mà người bình thường khó biết được cũng sẽ được nói ra.

Cô không xen vào nhưng ngồi một bên nghe đôi khi cũng học được không ít.

Việc công việc đã xong, việc học vấn cũng gần xong, bây giờ là phải kiếm tiền.

Mấy việc này đều có thể tiến hành song song, không cần làm xong việc này rồi mới làm việc khác.

Đến quán bar Hoàng Hôn, vẫn là phòng riêng cũ.

Mọi người lần lượt đến, An Noãn vẫn gọi một chai Coca.

Coca là một thứ tốt, trước khi cô có dấu hiệu tăng cân vẫn có thể yên tâm uống.

Mấy lần gặp mặt trước mọi người đối với cô còn có chút xa lạ, gọi cô là Tiểu An.

Bây giờ đã khác, bây giờ Sở Tuấn với tư cách là vị hôn phu, công khai đưa An Noãn ra ngoài, mọi người liền đùa giỡn gọi cô một tiếng “chị dâu”.

“Chị dâu đến rồi.” Chu Thừa Hàn cười: “Lâu rồi không gặp.”

“Lâu rồi không gặp.” An Noãn gật đầu chào lại.

Chào hỏi xong cô tìm một chỗ ngồi xuống, từ túi lấy ra một quyển sách.

Chu Thừa Hàn nhìn lướt qua, lập tức che mắt lại.

Đây là sách lấy từ phòng pháp y, có màu. Trang mà An Noãn đang xem nói về cách phân biệt người chết là do treo cổ hay là sau khi chết bị người khác treo lên.

Có ảnh minh họa, rất thực tế.

“Vợ chồng hai người thật đáng sợ.” Chu Thừa Hàn nói: “Đúng là nồi nào úp vung nấy, thiếu gia Sở, thật khó cho anh tìm được chị dâu.”

Thậm chí có người lúc đầu nghĩ rằng An Noãn sở dĩ chọn nghề này là để tiếp cận Sở Tuấn, chiều theo sở thích của anh.

Nhưng nghề này của Sở Tuấn không phải cắn răng là có thể tiếp cận được. Phải thật lòng thích mới được.

“Đây gọi là duyên phận.” Sở Tuấn đắc ý: “Chúng tôi là duyên phận trời định.”

Trước đây ghét bao nhiêu, bây giờ lại trân trọng bấy nhiêu.

“Các anh không cần để ý đến em, cứ nói chuyện của các anh đi.” An Noãn vẫy tay: “Em xem sách, vài ngày nữa còn phải thi.”

Acnes
Đúng lúc mọi người đang trò chuyện, Hướng Hạo Nhiên cuối cùng cũng đến.

Hướng Hạo Nhiên lúc vào cửa còn mặc vest nhưng vừa bước vào đã lập tức tháo cà vạt, cởi nút áo vest, tiện tay ném lên sofa.

Rồi vò đầu, làm cho mái tóc đã được chải chuốt gọn gàng trở nên rối bời.

Nhìn là biết không phải là một chú rể đứng đắn.

Mọi người chào anh ta và nhường chỗ ngồi chính giữa sofa: “Đến rồi, qua đây ngồi.”

Hướng Hạo Nhiên ngồi xuống, cũng không quan tâm là của ai, cầm ly rượu trên bàn uống một ngụm lớn.

An Noãn tuy không có chút hứng thú nào với Hướng Hạo Nhiên nhưng cũng cảm thấy tình hình của Hướng Hạo Nhiên có chút kỳ lạ, liếc nhìn một cái.

Thật là suy sụp.

Xem ra hôn sự này khiến Hướng Hạo Nhiên rất phiền muộn, không bao lâu nữa sẽ thấy cảnh anh ta và Sở Tuấn ôm nhau khóc lóc thảm thiết.

Tiếc là thời đại này không có điện thoại di động, không chụp được những khoảnh khắc đặc sắc.

An Noãn nhìn máy nhắn tin bên hông, thở dài, cô còn phải đợi bao nhiêu năm mới dùng được điện thoại di động? Thật là nhớ quá đi.

Nhưng cô lại tự an ủi mình.

Dù sao mình cũng chỉ xuyên không đến những năm 80, không những còn có máy nhắn tin mà vài năm nữa còn có thể dùng điện thoại di động, sau đó nữa có thể dùng điện thoại thông minh.

Những người xuyên không đến thời cổ đại thì cả đời này cũng không dùng được.

An Noãn nghĩ vậy, tâm trạng lại cân bằng.

Sở Tuấn trò chuyện, không khỏi liếc nhìn An Noãn đang ngồi một bên xem sách.

Đúng lúc bắt gặp nụ cười nhẹ trên môi cô.

Người có thể xem sách pháp y mà cười quả thực là hiếm thấy, ngay cả anh cũng không cười được. Xem ra An Noãn thật sự thích.

Giọng của Hướng Hạo Nhiên kéo suy nghĩ của Sở Tuấn trở lại.

Chu Thừa Hàn nói: “Hạo Nhiên, hôm nay cậu đính hôn là chuyện vui. Sao lại thành ra thế này?”

“Haiz…” Hướng Hạo Nhiên thở dài: “Đừng nhắc nữa, các cậu thấy tôi đính hôn có vui không?”

Mọi người đều không nói nên lời.

“Cậu sao thế?” Sở Tuấn nói: “Cậu cũng không phải là người nghe lời gia đình như vậy, nếu không thích sao lại đính hôn?”

Lúc Hướng Hạo Nhiên chưa đến họ cũng đã nói chuyện một chút về Lang Nhược Ly.

Lang Nhược Ly không ở trong vòng bạn bè của họ nhưng cũng biết nhà họ Lang, biết nhà họ Lang có cô tiểu thư này.

Bắc Kinh chỉ có bấy nhiêu, có thể khiến nhà họ Hướng đồng ý liên hôn gia tộc tất nhiên không tệ, danh tiếng cũng không nhỏ.

Hướng Hạo Nhiên nhíu mày.

“Sao thế?” Sở Tuấn nói: “Có gì khó xử à? Lẽ nào cậu bị ép?”

Nếu bị gia đình ép thì không có gì để nói, một khi Hướng Hạo Nhiên đã thỏa hiệp thì phải chấp nhận. Nhưng nếu bị người khác ép lại là chuyện khác.

Nhóm người của Sở Tuấn, không ai có thể trơ mắt nhìn anh em mình chịu thiệt thòi.

Đều là những người gan to bằng trời, tuy đã đính hôn nhưng chưa kết hôn, trở mặt còn kịp. Dù đã kết hôn cũng có thể ly hôn.

Hướng Hạo Nhiên nói: “Tôi sớm đã muốn gặp các cậu nhưng trước đó bị bố tôi nhốt lại, điện thoại trong phòng cũng bị rút dây. Mãi đến ngày đính hôn mới được thả ra. Tối nay cũng là tôi lén trốn ra ngoài.”

Mọi người nghe xong, lập tức hiểu ra.

Thế mới hợp lý.

Với tính cách của Hướng Hạo Nhiên, không có lý do gì mà không tìm anh em bàn bạc, lại chịu đựng một cuộc hôn nhân mà mình không muốn.

Trừ khi không còn coi họ là anh em.

An Noãn tuy mắt vẫn dán vào sách nhưng ai mà không thích hóng chuyện, lúc này tai đã dỏng lên.

Tin hóng hổi, phải nghe chứ.

Chu Thừa Hàn nói: “Bố cậu lần này quyết tâm lớn thế à, có nguyên nhân gì không? Thích cô tiểu thư nhà họ Lang đến thế sao? Nhà tôi cũng có qua lại với nhà họ Lang, tuy điều kiện không tệ nhưng cũng không đến mức khoa trương như vậy nhỉ?”

Hướng Hạo Nhiên hừ một tiếng.

“Tôi nghi ngờ tôi đã bị gài bẫy.”

“Sao lại nói vậy.”

Trong đầu An Noãn lóe lên những cảnh tượng trong tiệc đính hôn hôm nay, đột nhiên trong lòng có một ý nghĩ nảy ra.

Lang Nhược Ly mặc một chiếc váy hơi rộng, trang điểm rất nhạt. Cô ta không uống rượu, không mặc lễ phục dài chấm đất, lúc đi, lúc ngồi đều có người bên cạnh đỡ.

Lẽ nào là cô ta có thai.

Cho nên tiệc đính hôn này tổ chức vội vàng như vậy, cho nên Hướng Hạo Nhiên không thể không cưới.

Hơn nữa, trong tiệc đính hôn cũng đã thông báo, hôn lễ chính thức, cũng sẽ diễn ra trong những ngày tới.

Nói chung, những gia đình như nhà Sở Tuấn, nhà Hướng Hạo Nhiên, hôn sự là chuyện lớn, sẽ không vội vàng như vậy, có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, ít nhất cũng phải nửa năm.

Sao lại vội vàng như vậy?


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận